XtGem Forum catalog
Thời Gian Tươi Đẹp

Thời Gian Tươi Đẹp

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325653

Bình chọn: 8.5.00/10/565 lượt.

ó tổng lên tiếng trước: “Ninh tổng, sau này anh có dự định gì?” Mọi ngươi phụ họa: “Đúng vậy, chúng tôi muốn biết”, “Anh không thể lặng lẽ bỏ đi như vậy.”Ninh Duy Khải đứng dậy, đi đến trước mặt mọi người.“Tạm thời tôi chưa nghĩ đến vấn đề này.”Câu trả lời của anh ta rất khéo léo, làm mọi người không biết tiếp lời thế nào. Đúng lúc này, giám đốc nhãn hiệu Sa Ưng mở miệng. Anh ta ngoài ba mươi tuổi, tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, là người thông minh và quyết đoán, cũng là một trong những người quản lý xuất sắc của Tân Bảo Thụy nên được Ninh Duy Khải một tay bồi dưỡng và đề bạt.“Ninh tổng, tôi đã chuẩn bị sẵn đơn xin từ chức, là của cá nhân tôi.” Anh ta rút một phong bì từ túi áo, đưa cho Ninh Duy Khải: “Ninh tổng, sếp đi đâu tôi đi đó.”Ninh Duy Khải liếc qua, không nhận phong bì cũng không lên tiếng.Những người khác tuy không tỏ thái độ kiên quyết như giám đốc nhãn hiệu Sa Ưng nhưng thấy Ninh Duy Khải lặng thinh, bọn họ lần lượt mở miệng.“Đúng vậy Ninh tổng, chúng tôi theo sếp bao năm, sếp không thể nói đi là đi.”“Chúng ta không thể đề xuất với Hội đồng quản trị sao? Toàn thể nhân viên Tân Bảo Thụy sẽ viết đơn yêu cầu.”“Ninh tổng, công ty trực tuyến đó chỉ có mười mấy người, vốn điều lệ mấy chục triệu, có gì hay? Sao anh không tách ra thành lập công ty riêng?”Sau khi một ai đó nêu ra ý kiến này, tất cả mọi người im lặng trong giây lát rồi mở miệng tán thành.“Đúng vậy, về phương diện kỹ thuật, nhà cung ứng vật tư, Anh ta đại diện cho sự sáng tạo, chí tiến thủ, luôn chiếm giữ vị trí đầu ngành của Tân Bảo Thụy.Một ngày nào đó, vị lãnh đạo này đột nhiên rời khỏi chức vụ, mọi công nhân viên, kể cả người chưa từng gặp anh ta cũng sẽ cảm thấy trong lòng trống trải, cảm thấy hoang mang. Họ có cảm giác, Tân Bảo Thụy trong tương lai sẽ không còn là Tân Bảo Thụy của trước kia.***Ninh Duy Khải đảo mắt một lượt.Anh ta nhẩm đếm trong lòng, trong công ty có tất cả hai mươi tư bộ phận, mười sáu người phụ trách có mặt ở đây hôm nay, bộ phận quan trọng đều xuất hiện. Đúng là dấu hiệu tốt lành. Anh ta mỉm cười.Nụ cười của Ninh Duy Khải khiến mọi người dấy lên tia hy vọng. Trợ lý Nguyên Tuấn hơi hồi hộp, lẽ nào Boss đã sớm có dự định? Tốt quá! 31 – END (4)Không ngờ, câu trả lời của Ninh Duy Khải nằm ngoài dự liệu của mọi người.“Tôi rất cảm kích mọi người đã đến tiễn tôi hôm nay. Cũng cảm ơn quý vị tin tưởng Ninh Duy Khải tôi như vậy.” Anh ta vỗ vai giám đốc nhãn hiệu Sa Ưng, mắt hướng về Phó tổng: “Tôi xin nhận tâm ý của quý vị, cũng sẽ luôn ghi nhớ trong lòng. Mấy ngày qua, tôi luôn suy nghĩ một vấn đề, thứ mà tôi muốn là gì? Tiền bạc, danh lợi hay quyền lực?”Mọi người im lặng lắng nghe, Ninh Duy Khải lắc đầu: “Không, tất cả đều không phải. Nếu tôi muốn những thứ này, đi đâu mà chẳng giành được.” Anh ta ngoảnh đầu, dõi mắt ra bầu trời trong xanh ngoài cửa sổ và khu nhà xưởng rộng lớn của Tân Bảo Thụy, miệng nở nụ cười nhàn nhạt: “Tân Bảo Thụy là tâm huyết của tôi trong nhiều năm qua. Đặc biệt là Sa Ưng, tuy mới thành lập một năm nhưng nhãn hiệu này là Về dự định của tôi… Nếu tương lai tôi có thật sự tách riêng, thì đó cũng phải là lĩnh vực tốt và rộng mở hơn, mới có thể kéo mọi người đi cùng, mới không phụ lòng tin và kỳ vọng của mọi người đối với tôi.”***Trước khi đi nhậm chức ở công ty trực tuyến nhỏ, Ninh Duy Khải xin phép nghỉ một tháng. Do đó, sau khi từ biệt đám tâm phúc ở Tân Bảo Thụy, anh ta chẳng có việc gì để làm. Ninh Duy Khải bảo Nguyên Tuấn lái xe dạo loanh quanh trong thành phố một ngày, tầm chạng vạng tối mới về nhà.Ninh Duy Khải sống ở khu biệt thự đắt nhất trong thành phố. Khu vực này vô cùng đẹp đẽ và xa hoa, ngay cả đèn đường cũng được nạm pha lê, tỏa ánh sáng mờ ảo, khiến ngôi nhà của anh ta như thế ngoại đào nguyên trong giấc mộng. 31 – END (5)Ninh Duy Khải đẩy cửa vào nhà. Trong phòng sáng dìu dịu, không một bóng người. Ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng, anh ta mới phát hiện bụng đói cồn cào.Nghe tiếng động, Chúc Hàm Dư lập tức từ nhà bếp chạy ra ngoài. Cô mặc bộ váy dài màu rượu vang, đi chân đất, trông duyên dáng mà yếu ớt, giống một công chúa xinh đẹp không biết tự chăm sóc bản thân.“Mau đi dép vào.” Ninh Duy Khải nói.Chúc Hàm Dư “Vâng” một tiếng, cúi người tìm dép đi trong nhà dưới sofa. Nhưng dù cô cúi thấp đầu, Ninh Duy Khải vẫn phát hiện viền mắt cô đỏ hoe, chứng tỏ ban ngày cô đã khóc không ít.Trong lòng Ninh Duy Khải đột nhiên trào dâng cảm giác mệt mỏi chưa từng có.Buổi sáng ở Tân Bảo Thụy, anh ta rời đi trước mặt cấp dưới, dáng vẻ vẫn rất ung dung, phong độ và bình thản. Những lời hào hiệp và chính trực mà Ninh Duy Khải nói với bọn họ là suy nghĩ chân thực, nhưng không phải toàn bộ suy nghĩ của anh ta.Trong tiềm thức của Ninh Duy Khải, một ngày nào đó đương nhiên anh ta sẽ tách ra làm riêng, không tiếp tục bán mạng cho Chúc thị.Nhưng không phải là bây giờ. Anh ta vừa bị Chúc thị hạ bệ, nguyên khí tổn thương.Anh ta không vội, nhẫn nại đợi thời cơ tốt hơn mới trở lại.Ở bên ngoài, Ninh Duy Khải luôn giữ lý trí tỉnh táo, nhưng về đến nhà, nhìn thấy người vợ hiền, vỏ bọc lập tức tan biến. Toàn