XtGem Forum catalog
Thiên sứ sẽ thay anh bên em

Thiên sứ sẽ thay anh bên em

Tác giả: Đông Phương Nhược Phi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325625

Bình chọn: 7.5.00/10/562 lượt.

chóng lên ngang hông,mặt đỏ bừng lên trông thật xinh đẹp.

– À…à…Anh nhầm…Ý anh là da em có màu nâu.Làn da nâu đang được ưa chuộng đấy.- Nguyên Nguyên sợ hãi,vội vàng chữa lại lời nói.

– Tốt…Anh mà còn dám xỉa sói em…Em đám bảo cho anh sống không bằng chết.- Trúc dơ nắm đấm len,đe dọa khiến Nguyên Nguyên không dám hó hé nửa lời.

Cặp đôi này là vậy.Cứ gần nhau là thể nào cũng có đại chiến.Nhưng một ngày không gặp nhau là y như rằng,cả hai sốt ruột không thôi. Cứ bồn chồn,lo lắng rồi nhớ nhung.Đúng là tâm trang khi yêu nhau.

– Hai người hôi đi.Ngày nào cũng chí chóe như vậy không mệt sao???Như tôi với Trân đây này.Có bao giờ cãi nhau đâu.- Gia Long đứng ở xa,nhìn hai bọn họ với ánh mắt khinh bỉ.Vừa nói,anh vừa nắm lấy tay Trân.

– Vì mày dại gái nên không dám cãi nhau với Trân.Cái đồ sợ vợ.- Nguyên Nguyên liếc xéo Gia Long.

Gia Long thấy vậy cũng chẳng thèm nói gì them.Cãi nhau với Nguyên Nguyên thì thà cãi nhau với cái đầu gối còn đỡ tức hớn.

Hắn,nó,Nhi,Khôi và Duy chỉ biết đứng bịt miệng cười.Hai cái cặp này lúc nào cũng vậy.Nhưng như vậy cũng vui,nghe họ cãi nhau cũng là một niềm vui của cuộc sống đấy.

Về phía Khôi và Nhi,cả hai vẫn cứ lạnh băng như vậy nhưng lâu lâu,cả hai lại lén liếc nhìn biểu hiện của đối phương.

Tiết học được bắt đầu.Mọi người đều phải trải qua kì thi bơi.Một trong những môn thi do ban giám hiệu nhà trường đề ra.Cũng không khá khó khi 100% đều đã vượt qua kì thi một cách mỹ mãn.

Ba tiết học đầy mệt mỏi cuối cùng cũng đã xong.Bọn hắn và bọn nó uể oải ra về.Trên sân trường rộng lớn.Mấy cái bóng của bọn hắn và bọn nó in xuống sân trường.Không biết từ đây chui ra,Bảo Duy chạy đến bên cạnh bọn hắn,ra ý định rủ rê.

– Ê,đi đâu chơi đi.Mấy bữa nay căng thẳng quá.Đi xả sì trét đê.

– Ô sờ kê luôn.Nhưng mà đi đâu???- Nguyên Nguyên ngu ngơ hỏi.

– Ngu.Vậy mà cũng hỏi nữa.Đúng là ngu mà.- Gia Long đi đến cốc vào đầu Nguyên môt cái rõ đau rồi nói.

– Vậy tóm lại là đi đâu???- Nguyên Nguyên vừa xoa đầu vừa hỏi.

– Sao hỏi tao.- Gia Long nói.

– Vậy sao mày cốc đầu tao.Mày thích chết hả.- Nguyên Nguyên bức tức đên nổi,hai má đỏ lên phừng phừng.

– Tao cốc đầu mày hả…Ô…Tao sorry.- Gia Long vừa nói vừa chạy vòng quanh tụi hắn.Nguyên Nguyên không chịu thua.Anh tức giận đuổi theo.

– Hai thằng bây thôi dùm cái.Lớn đầu mà như con nít.- Khôi bật cười nhẹ.

– Nói tóm lại là đi đâu nè.- Bảo Duy ngăn chặn chiến tranh bùng nổ.

– Đi biển đi.Ở đó vừa thanh bình,vừa mát mẻ nữa.- Trân cười nhẹ.

– Ok..Đi nha trang ấy.- Nó cũng lên tiếng.Được ra biển chơi chính là mong muốn bây lâu nay của nó.

– Ừ.Quyết định vậy đi.Bây giờ mọi người trở về nhà chuẩn bị đồ đã rồi có mặt tại biệt thự White Rose.- Hắn bắt đầu giao nhiệm vụ cho mọi người.

– Nhất chí.- Tất cả đồng loạt hô to.

– Về thôi.- Hắn nắm lấy tay nó kéo đi.

Đột nhiên điện thoại nó có tin nhắn.Lấy điện thoại ra,là một số lạ.

“Sợ nên không dám đến hả.~Trần Bảo Loan~” Đó chính là nội dung tin nhắn.

Nó bất chợt nhớ ra vụ thách đấu với Loan.Vì quá nhiều việc nên nó quên chuyện này.

Thấy nó có vẻ chần chừ,hắn bóp chặt lấy tay nó,nhìn nó bằng ánh mắt lạnh lùng,hắn lãnh đạm hỏi:

– Có chuyện gì sao???

– Tôi có chút chuyện.Anh về nhà trước đi.- Nó nắm lấy tay hắn,nhẹ nhàng vỗ vỗ vào như để bảo rằng mọi thứ vẫn ổn.

Hắn yên tâm bước lên con xe rồi phóng vụt đi.Nó thấy con xe của hắn khuất dần thì yên tâm quay ngược đi vào sân sau của học viện.Tháo bỏ lớp vỏ yếu đuối,nó ngạo nghễ bước đến trước mặt Bảo Loan.

– Giờ muốn thế nào???- Nó tiến sát mặt mình đến mặt Loan,nói bằng hơi.

– Mày…To gan lắm.- Long trợn tròn mắt,tức giận nhìn nó.

– Haha…Gan tao chưa to bằng mày.- Nó ung dung nói.Nghe câu nói của nó,máu nóng trong người Loan sôi sùng sục.

– Mày…Không muốn sống nữa chứ gì.Được thôi,tao sẽ cho mày đi chầu Diêm Vương.- Loan rít lên.

Nói xong,Loan ra hiệu cho bọn người xã hội đen xông thẳng vào nó.Nó nhếch mép,vô tư nhìn đám người đó đang xông vào mình cho đến khi,tên đầu đàn đã đến gần nó.

Bụp…Bốp…

Nó ra hai chiêu thật tầm thường,tên đầu đàn ngay lập tức ngã xuống.Loan từ xa hốt hoảng nhìn nó.Cái quái gì đang diễn ra vậy???Không phải chị Ly xử nó rất dễ dàng sao.Nó không biết võ mà.

Những tên khác thấy đại ca của mình bị đánh thì lần lượt xông vào.Khoảng 20′ sau,50 tên to con nằm lăn lóc dưới chân nó.Nó đặt một chân lên bụng tên to con nhất,khinh bỉ nhìn Loan đang run cầm cập ở đàng xa.

– Mày…Mày…- Loan ấp úng nói không nên lời.Cô nàng như không tin vào mắt mình liền lấy hai tay dụi dụi mắt cho đến khi chắc chắn rằng,những chuyện đang diễn ra trước mặt mình là sự thật.

– Sao???Không ngờ tao lại biết võ chứ gì???Mãy quá xem thường tao rồi đó.- Nó đi đến trước mặt Loan,bóp chặt cằm của cô nàng khiến ả ta la oai oái.

– Sao mày không chửi tao như lúc nảy đi.Sao không lớn tiếng nữa đi.Sao vậy???Tao hỏi là sao mà???- Mỗi câu,nó càng tăng lực ở tay lên khiến mặt Loan tái mép.

Thấy Loan như sắp gục đi,nó buông ả ta ra rồi bước đi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Đến một bụi cây gần đó,nó nói:

– Ra được rồi.

– Oh…Bị phát hiện rồi sao.- Từ trong bụi