Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thiên sứ bóng đêm 2 (Vòng xoáy của thời gian)

Thiên sứ bóng đêm 2 (Vòng xoáy của thời gian)

Tác giả: Rei

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325092

Bình chọn: 10.00/10/509 lượt.

quạnh. Xuống tới nơi, hắn vung tay, một ngọn lửa màu xanh hiện ra, soi sáng rõ cái nơi bí mật của riêng hắn.

Hắn đi đến cái bàn gỗ, nơi để không biết bao nhiêu là sách và các xấp giấy da. Ngồi xuống ghế, hắn bất động một lúc, mắt nhắm hờ lại. Rồi hắn với tay, lấy một cuộn giấy trắng nằm biệt lập ở một góc bàn, trải ra.

“Naomi…”

Đôi tay của Kazuo nhẹ nhàng lướt trên mặt giấy. Lông mày hắn nhíu lại, tiến sát vào nhau. “Đã bao lâu rồi… Naomi?”

Trên mặt giấy trắng tinh là một người con gái được vẽ bằng chì. Mái tóc dài tung bay trong gió. Trên gương mặt xinh đẹp thanh tú, đôi môi nhỏ nhắn của cô đang nở một nụ cười đầy dịu dàng. Đôi tay đang nhẹ nhàng ôm một bó hoa. Trên đầu là một vòng hoa trắng. Kazuo cứ nhìn mãi, không chớp mắt. Ánh mắt, nụ cười của cô ấy, cứ như đang hiện diện thật sự trước mắt hắn vậy. Mỗi lần nhìn bức tranh này, hắn cứ ngỡ như cô đang thực sự cười với mình.

Nhưng… điều đó… hắn biết là không thể được.

Cô ấy đã rời xa hắn, mãi mãi.

“Sắp rồi… Naomi… anh sắp gặp lại em rồi…”

“Cười đi nào… Kazuo! Chưa bao giờ em thấy anh cười hết!”

“Ác quỷ không dễ gì nở một nụ cười đâu, Naomi của anh!”

Kazuo dựa người ra sau ghế, thở dài.

“Ác quỷ… dù có gặp em cũng phải cười thôi… Naomi…”

CHAPTER 18: BỨC TRANH VẼ MỘT NGƯỜI… (2)

__________oOo___________

Kiba nằm trên giường, mắt nhắm hờ lại. Kaori… rốt cuộc cô đang ở đâu?

Anh không dám ngủ. Anh sợ giấc mơ của chính mình. Anh sợ giấc mơ ấy… có Kaori đang gào thét tên anh, cầu cứu anh, nhưng anh lại chẳng làm gì được.

“Kaori…”

Cộc… cộc…

Kiba quay mặt sang cửa ra vào, bật người dậy.

“Là cha đây.”

Anh ngồi im một lúc, rồi bước xuống giường, đi tới mở cửa.

Quỷ vương bước thẳng vào phòng, ngồi xuống chiếc ghế nệm.

“Kazuo. Lần này thì nó muốn làm chuyện gì nữa đây?”

Kiba ngồi xuống ghế đối diện, im lặng.

“500 năm trước, con cũng biết chuyện gì xảy ra rồi đấy! Ta không muốn lịch sử lại tái diễn. Ngày đó, thương vong đã rất nhiều rồi. Kazuo trở thành một con quỷ tàn bạo, bị đày ra biên giới. Kiba, hãy ngăn em con lại ngay khi nó có những hành động đáng ngờ.”

Kiba chẳng nói gì, chỉ gật đầu. Quỷ vương thở dài đầy ngao ngán, rồi đứng dậy. “Ta chỉ khuyên con thế thôi. Con là chiến binh tốt nhất của ta, đừng làm ta thất vọng.”

Nói rồi, ông ta cất bước, đi ra ngoài.

Cánh cửa phòng từ từ khép lại. Kiba ngồi im như tượng, đầy trăn trở. Anh chắc chắn Kazuo biết Kaori đang ở đâu, nhưng hắn lại không chịu nói.

“Khốn kiếp thật!”

_________oOo__________

Kazuo mở cửa phòng giam riêng của mình ra, thắp đèn lên. Hắn nhìn chiến binh của mình đang ngồi trên ghế, đầu gục xuống, mái tóc đỏ dài xõa lòa xòa, che hết gương mặt.

“Kaori, đã sẵn sàng chưa?”

Cô vẫn ngồi im, bất động. Độ mươi giây sau, đôi tay cô bắt đầu run lên. Đầu từ từ ngẩng cao. Đôi mắt băng lạnh hai màu xanh ô liu, đỏ nhìn vào “chủ nhân” của mình.

Kazuo run nhẹ người. Hắn cảm nhận được nguồn sức mạnh của Kaori là cực lớn. Chính hắn còn cảm thấy phải dè chừng. Kaori, lựa chọn cô là chiến binh quả thật là rất sáng suốt.

Kazuo búng tay, tháo rời còng tay. Kaori đứng dậy, đi lại góc phòng giam, lấy thanh kiếm và cung tên của mình. “Ngài muốn tôi làm gì, thưa chủ nhân?”

Kazuo nở một nụ cười đắc thắng. Kỳ này, Vũ Trụ sẽ hoàn toàn thuộc về tay hắn một cách thật dễ dàng.

Lịch sử sẽ lặp lại…

Cuộc chiến lại diễn ra…

Máu…

Lại đổ.

Người khóc nghe thật đau thương…

Kẻ cười đầy ngạo nghễ…

Bi kịch… đã đến gần.

CHAPTER 19: BẮT ĐẦU MỘT CUỘC CHIẾN.

Giết… giết… và giết!

Ta sẽ giết sạch những tên cản đường ta… kể cả anh trai và phụ vương…!

Kazuo.

“Ta muốn đi xem con gái ta.” – Thần vũ trụ đặt quyển sách lên bàn, nói với cận thần đang đứng kế bên mình.

“Quốc Vương, người đã bao giờ đi thăm Công Chúa lần nào đâu ạ? Vả lại, chẳng phải người không muốn gặp lại cô ấy hay sao?” – Tên cận thần thoáng một chút ngạc nhiên.

Thần vũ trụ lấy tay vuốt mặt, vẻ suy tư. Đúng là ông không còn muốn gặp lại cô ấy, nhưng…

“Dù sao thì con bé vẫn là con gái ta. Làm sao mà không lo được?”

“Hoàng Hậu đã chăm lo cho Công Chúa đầy đủ rồi, Quốc Vương không cần lo đâu ạ!”

Thần vũ trụ lại im lặng. Đã bao lâu rồi ông không được gặp con gái mình? 500 năm? Thời gian quả thật không dài đối với một vị thần, nhưng đối với ông, nó thật dài, dài đằng đẵng.

“Ta quyết định rồi, ta sẽ đi tới tháp.” – Ông đứng dậy, nói với tên cận thần. Hắn cũng không còn cách nào để ngăn cản. Làm sao có thể chống lại mệnh lệnh của Quốc Vương?

Tên cận thần bèn răm rắp gật đầu tuân lệnh, vội vã đi theo sau thần vũ trụ.

Tòa tháp phía nam nằm chơ vơ biệt lập hẳn so với lâu đài. Tên cận thần mở cửa, mời Quốc Vương của mình vào trong. Thần vũ trụ ngước mặt nhìn lên trên, rồi bước lên những bậc thang.

“Công Chúa… Quốc Vương tới ạ!” – Cận thần đi lên trước, thông báo, khiến cô gái có mái tóc vàng dài như suối đang ngồi bên cửa sổ bỗng giật mình ngạc nhiên.

Thần vũ trụ bước lên tới, nhìn con gái mình với đôi mắt bình tĩnh nhất có thể. Ông ra lênh cho cận thần lui xuống.

“Hiếm thấy thật! Không ngờ có ngày cha lại tới đây thăm con.”

Thần vũ tr