80s toys - Atari. I still have
Thiên Địa Càn Khôn – Cổ Long

Thiên Địa Càn Khôn – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329044

Bình chọn: 8.5.00/10/904 lượt.

hân, Giả Trụ quay lại:

– Chúng ta cần phải tìm nhân vật che mặt kia, ngươi nên nhân cơ hội này, theo chân và giúp Dương đường chủ! Đi đi!

Néu tuân theo lời chỉ dẫn của Giả Trụ, đây quả là cơ hội tốt cho Tiểu Thiên!

Chờ Giả Trụ đi khuất, Tiểu Thiên cũng vờ đi tìm nhưng chủ yếu là để dò xét khắp bí đạo.

Được một lúc lâu, đủ cho Tiểu Thiên hiểu đại khái vị thế của bí đạo, bất ngờ Tiểu Thiên nghe hiệu lệnh của Dương Hùng:

– Không cần tìm nữa! Hoặc y đã chạy thoát hoặc đã chết ở đâu đó bên ngoài bí đạo!

Hãy theo bổn Đường chủ, đến gặp Tổng Hộ pháp!

Hiệu lệnh này đương nhiên mọi người phải tuân thủ. Tiểu Thiên nhờ đó phát hiện cách khai mở bí đạo để bất ngờ có mặt ở bên trên chính là Tổng đàn Ngũ Hành Bang!

Vừa xuất hiện, cũng như bọn Dương Hùng, Tiểu Thiên nghe khắp nơi vang lên tiếng huyên náo.

Dương Hùng trầm giọng:

– Để tuyệt đối giữ kín lối vào bí đạo, không ai được lưu lại nơi này! Bọn Thất đại phái lại tấn công, tất cả hãy theo ta, tiếp trợ cho Tổng Hộ pháp!

Mọi ngươi chạy vội, tạo cơ hội cho Tiểu Thiên!

Sau khi đã cải dạng, biến thành nhân vật che mặt, Tiểu Thiên lầm lũi tiến đến những nơi đang vang động tiếng huyên náo.

Đúng là cảnh náo nhiệt chưa từng có! Tiểu Thiên tìm chỗ nấp kín và ung dung đưa mắt nhìn khắp toàn trường…

oOo Tổng Hộ pháp Ngũ Hành Bang, cũng là Trang chủ Thanh Trúc Trang Hà Kỉnh Chi đang cười ngạo mạn:

– Thiện Nhân đại sư! Người của Tam Trang có gia nhập Ngũ Hành Bang cũng là lẽ thường. Hay đại sư cũng muốn đưa Thiếu Lâm phái gia nhập? Đỡ! Ha…. Ha….

Thiện Nhân đại sư với tăng bào màu vàng sậm, ung dung phất mạnh tay:

– A di đà phật! Nếu muốn chiếm đoạt tuyệt học Càn Khôn như Tam Trang đang muốn, bổn phái có lẽ cũng gia nhập Ngũ Hành Bang! Chỉ tiếc rằng bần tăng không hề muốn!

Tiếp chiêu!

Ào…. Ào….

Vù… Ầm!

Hà Kỉnh Chi quát:

– Lòng vả cũng như lòng sung, tâm địa của thất đại phái thế nào, Hà Kỉnh Chi ta thừa rõ? Hãy đỡ trảo!

Vụt… Vụt… Thiện Nhân đại sư cũng vươn trảo:

– Ngũ Hành Long Hồn Trảo! Được! Hãy xem Tiểu Thủ Cầm Long Trảo!

Vụt… Vụt… Ầm! Ầm!

Hà Kỉnh Chi quát to hơn:

– Hãy xem tuyệt học bổn trang! Đỡ!

Vù… Vù… Chính lúc đó, một tràng cười phẫn nộ bỗng vang lên từ phía khác:

– Tàn Hồn Chỉ? Hắc Sát Đồ Tâm Vương Lịch, ngươi quả là độc ác! Hãy nếm thử Thần Minh Chưởng của Trương Đống ta!. Ha…. Ha….

Vù… Vù… Hắc Sát Đồ Tâm Vương Lịch chính là Trang chủ đệ nhị trang Hắc Sát. Sau khi dùng Tàn Hồn Chỉ hạ sát một đệ tử Không Động phái, tràng cười của Lãnh Diện Thần Minh Chưởng Trương Đống đã khích nộ Vương Lịch:

– Thần Minh Chưởng nào có gì cao minh! Xem đây, Ngũ Hành Long Hồn Trảo!

Vụt! Vụt!

Ầm!

Trương Đống gầm vang:

– Dùng công phu Ngũ Hành Bang, Vương Lịch ngươi không thấy hổ thẹn sao? Đỡ chưởng!

Vù… Vù… Vương Lịch cười dài:

– Ta là người Ngũ Hành Bang, không dùng công phu Ngũ Hành Bang thì dùng công phu gì? Xem chiêu! Ha…. Ha….

Vụt… Vụt… Ầm!

Bị Ngũ Hành Long Hồn Trảo bức lùi, Trương Đống chưởng môn Không Động phái thật sự phát nộ:

– Bọn Tam Trang các ngươi có ý đồ gì khi tự nhận là người Ngũ Hành Bang, ngươi đừng tưởng ta không biết! Tham vọng của các ngươi thật đê hèn! Xem đao!

Vù… Vù … Vương Lịch thấy Trương Đống dùng đao cũng loang thanh trường kiếm:

– Ta tham hay các ngươi cũng tham? Tiếp kiếm!

Véo… Véo… Choang! Choang!

Ngay bên cạnh trận chiến giữa Vương Lịch và Trương Đống cũng có một trận chiến khác gay go hơn!

Một câu niệm Phật thập phần đắc ý bỗng vang lên:

– Vô lượng thọ phật! Tạ đường chủ Thổ Hành Đường đừng nên miễn cưỡng nữa! Hãy bó tay quy hàng nào! Đỡ!

Véo… Véo… Bị trường kiếm của vị đạo nhân uy hiếp, nhân vật được gọi là đường chủ Thổ Hành Đường hậm hực gầm thét:

– Tên lỗ mũi trâu Du Hạc chớ vội đắc ý! Muốn ta quy hàng ư? Thì đây, đỡ!

Ào… Ào….

Trong tay vị đường chủ này là một đoạn xích dài. Đoạn xích đang quẫy lộn một cách linh hoạt, quật chan chát vào vầng kiếm quang của Du Hạc đạo nhân.

Choang… Choang…

Nhưng kiếm của Du Hạc đạo nhân đâu dễ bị đoạn xích kia khống chế!

Khẽ uốn lượn thanh kiếm, Du Hạc đạo nhân hừ lạnh:

– Thất quái các ngươi có bao giờ có được bản lĩnh cao minh? Xem đây! Tề Mi Thủy Thượng Kiếm!

Véo… Đầu mũi kiếm của Du Hạc đạo nhân lập tức lao xuyên qua đoạn xích, như độc long xuất động, cắm vút vào tâm thất đối phương!

Phát hiện họ Tạ đang bị nguy hiểm, một ngọn chưởng cạnh đó bỗng cuộn thẳng vào Du Hạc đạo nhân, mang theo tiếng cười khả ố:

– Tạ lão tam chớ sợ! Lão Du Hạc mau nạp mạng!

Vù … Vù … Bị tập kích, Du Hạc đạo nhân hậm hực quay người nhìn vào nhân vật vừa phát chiêu:

– Tưởng là ai? Bần đạo nên gọi Đường chủ Kim Hành Đường, hay cứ như trước kia, gọi là Đại Quái, kẻ cầm đầu Thất quái? Lui!

Véo….

Ầm!

Không thể gây hại gì cho Du Hạc, nhân vật nọ lập lức tung người lao ập vào:

– Ta không phủ nhận đã có thời ta là lão Đại của Thất Quái, Du Hạc ngươi có thể gọi như thế nào tùy thích! Nhưng trước hết hãy đỡ!

Vù… Vù… Nhân vật họ Tạ đã mấy phen bị Du Hạc gây khốn đốn nên càng muốn hạ sát Du Hạc.

Y lao đoạn xích vào:

– Thất quái cũng được, là đường chủ Ngũ Hành Bang cũng được! Du Hạc, đỡ!