
có thấy em khiêu vũ với Sooyoung…lúc đấy Tae ước đó là mình ghê gớm.Và họ bắt đầu nhảy điệu nhảy hai người…không có nhạc, nhưng môi ai cũng nở nụ cười hạnh phúc:-Cậu ấy trêu em suốt, còn bảo nhăng cụi rằng em với cậu ấy nên hẹn hò đấy! – Fany cười đáp.-Em thật sự đã như thế, đã hẹn hò, có người yêu…nếu không dính vào một người đã có vợ như Tae. Trong suốt khoảng thời gian yêu nhau cho đến bây giờ, em lúc nào cũng thiệt thòi. Em lúc nào cũng đứng phía sau giúp Tae thành công, rồi sau đó lại đứng ở đấy nhìn Tae chia sẽ nó với Sulli. Tae biết bản thân không thể khiến em như bao cô gái, tự do yêu người họ yêu, thoải mái nắm tay hay hôn nhau bất chợt. Đến với Tae, tất cả những điều bình thường một cô gái có, với em chỉ là giấc mơ. Không ít lần Tae thấy em buồn, tổn thương, chúng hiện lên trong đôi mắt cười của em, dù em đang cố che giấu. Tae thật sự rất xin lỗi…. – Taeyeon nói giọng nghẹn ngào.-Tae luôn biết cách giữ em bên cạnh. Bằng những lời nói này….đủ khiến em không thể quay lưng bỏ lại Tae, bỏ lại tình yêu Tae dành cho em là quá lớn. Tuy nhiên em lại có một thắc mắc muốn tìm người giải đáp đây! – Fany cười tinh quái.-Sao nào? – Taeyeon nhướng mày.-Có phải vị tân nhiệm Tổng Thống nào cũng khéo dỗ ngọt người yêu thế không? – Fany lém lỉnh hỏi.-Chỉ mình Tae thôi! – Taeyeon ngọt ngào trả lời.Fany dựa vào người Taeyeon:-Hãy thôi nói xin lỗi em…thay vào đó hãy yêu em nhiều hơn… CHAP 3 (4) -Fany….-Nếu những gì em chưa có….hãy vì em cố gắng biến chúng thành sự thật!-Tae….-Nếu biết em thiệt thòi, buồn, thậm chí tổn thương….hãy tìm cách bù đắp, xoa dịu trái tim em!Taeyeon nói khẽ và ôm Fany vào lòng-Tae sẽ….tất cả sẽ vì em….sẽ chỉ dành cho mình em! Tae yêu em…Fany, nhiều lắm!-Em không yêu Tae – Taeyeon thoáng giật mình – ….em chỉ yêu Tổng Thống Kim thôi! – Fany cười và siết lấy cái ôm.Taeyeon cười nắc nẻ vì câu nói đáng yêu không chê vào đâu của cô người yêu bé bỏng. Ở bên Fany lúc nào cũng vậy, cũng thoải mái, không cần nhớ mình là ai, hay có những gì, chỉ biết có Fany, hạnh phúc luôn vây quanh và nhấn chìm Taeyeon. Thả nhau ra, Fany lôi Taeyeon lại bàn làm việc, kêu cô ấy làm một chuyện. Đó là….???-Nhanh nào, ngồi vào ghế Tổng Thống đàng hoàng cho em xem! – Fany gấp gáp.-Được rồi, Tae ngồi ngay đây…. – Taeyeon phải chịu thua mức độ đáng yêu của Fany.Fany đẩy Taeyeon ngồi vào ghế, rồi quay ra đứng trước bàn làm việc…ngắm nhìn, rồi ngẫm nghĩ.-Này, em nhìn gì đấy? – Taeyeon nhướn mày, chồm người về phía Fany, vẫy vẫy tay.-Yên nào! – Taeyeon giật mình cười méo, ngoan ngoãn ngồi yên, chốc chốc lại quan sát Fany.Nhìn thấy Taeyeon ngồi vào ghế, những hình ảnh từ ngày bắt đầu vận động tranh cử cho đến cả khi nghe tin Taeyeon đắc cử, hay thậm chí mới sáng nay thôi Taeyeon làm lễ nhậm chức, đọc lời tuyên thệ. Tất cả như một cuộn phim quay chậm hiện rõ mồn một phản chiếu qua đôi mắt trong suốt của Taeyeon. Fany cảm thấy thật sự rất xúc động, niềm vui như ùa về khiến cô đến cả đứng cũng không vững. Taeyeon ngồi vào chiếc ghế ấy thật rất vừa vặn, rất bản lĩnh, Taeyeon của cô sẽ điều hành đất nước thật tốt như lời cô ấy nói. Và Fany vẫn sẽ giúp đỡ Taeyeon, Taeyeon chưa bao giờ là một mình cả! Nhìn cái mặt ngô nghê của Taeyeon lúc này khi nhìn chằm chằm cô, nhíu mày vì không hiểu cô đang có ý định gì, nhưng lại không thể lên tiếng. Fany đang xúc động muốn khóc, thấy cảnh này cô chỉ muốn phì cười. Phải là Fany lúc này, mới hiểu thế nào là tình cảnh muốn-khóc-không-được-muốn-cười-lại-không-xong. Đến phút cuối cô cũng không nhịn được mà nở nụ cười…và nụ cười ấy hòa cùng nước mắt….-Ơ…Fany có chuyện gì sao em lại….??? – Taeyeon bối rối tiến về phía Fany đang đứng.-Đến giờ em vẫn nghĩ đây là một giấc mơ….-Là thật, chưa bao giờ nó thật như lúc này! – Taeyeon lau nước mắt trên mặt Fany.-Em thật sự rất vui…Tae đã đạt được điều mình muốn.-Fany này, nói Tae biết em muốn gì? – Taeyeon tỏ vẻ hào hứng, cố kéo Fany ra khỏi tâm trạng xúc động.-Em muốn gì sao? – Fany thoáng ngạc nhiên, câu này cô đã được hỏi hai lần rồi.-Yuri sẽ là Bộ trưởng bộ ngoại giao, Tae cũng sẽ đề cử Sooyoung chức vụ Đại Úy, em hãy nghĩ về tương lai của mình. Em muốn cái gì, Tae sẽ cho em toại nguyện!-Em….. – Fany lưỡng lự vì cô biết điều cô muốn Taeyeon không thể cho cô được.-Sao? Em muốn gì? Em có thể xem đây là phần thưởng Tae tặng em vì đã vất vả suốt thời gian qua. Hay xem đây là điều Tae muốn dành cho người Tae yêu cũng được. Tất cả đều đúng!-Thật sự em….Tae biết em muốn gì mà?! Em…muốn được công khai yêu nhau.-Ơ…..Tae…..chuyện này….. CHAP 3 (5)-Em đùa đấy! Em biết đây chưa phải lúc….(thật ra em cũng không biết đến bao giờ) – Fany nói nhanh vì sợ Taeyeon lại nghĩ nhiều.-Tae….xin….Biết ngay là Taeyeon định nói gì, Fany cảm thấy hơi có lỗi vì vô tình lại đề cập đến vấn đề nan giải giữa lúc Taeyeon đang cố làm cô vui. Không thêm một phút nghĩ ngợi nào nữa, Fany lao ngay về phía Taeyeon, , áp môi vào đôi môi đang mấp máy của Taeyeon, không để Taeyeon hoàn tất câu nói. Fany hôn say đắm, cuồng nhiệt trong khi Taeyeon vẫn còn khá ngỡ ngàng. Tuy nhiên Taeyeon cũng nhanh ch