
ngừng – Chỉ là có hơi bất ngờ!-Biết Chánh văn phòng Hwang bị bệnh, được nghĩ dưỡng, mà tôi lại bận quá nên không có dịp hỏi thăm. Hôm nay nhân dịp đi công việc ngang qua khu này, nhớ ra Fany cũng ở khu này, nên tôi ghé qua thăm hỏi – Sulli mỉm cười hiền.-Nhọc công cô quá rồi! – Fany đem ra cốc nước – Thật ra ngày mai tôi đi làm.-Vội vậy sao? – Sulli hơi ngạc nhiên.-Gần cả tháng rồi Sulli à! – Fany nhẹ nhàng đáp – Tôi sắp chết vì chán!-Nếu Fany không nói, tôi còn tưởng cô nhớ Tổng Thống đến phát chán khi cứ phải ở nhà.-…………… – Fany không đáp, chỉ nhìn Sulli nhẹ cười.-À không đúng, thật ra Fany ở nhà cũng có thể gặp Taeyeon – Sulli cười xòa – Tôi quên mất.-Phu nhân,…. – Fany từ tốn nói – Cô đến thăm nhân viên thật à?!!-Thật ra cũng đúng là thăm, nhưng không phải thăm nhân viên – Sulli nhìn thẳng vào mắt Fany – Mà là giúp Tổng Thống thăm tình nhân của cậu ấy.Fany vẫn bình thản đối diện với Sulli:-Phu nhân, cô có chuyện gì cứ thẳng thắng nói.-Muốn cô rời xa Taeyeon! – Sulli nhướng mày – Làm được không?! – Lời nói của Sulli dứt, thứ âm thanh vừa trôi tuột từ miệng cô tức khắc đặc quánh, rồi cô đặc lại, quếch lên không gian xung quanh sự thách thức, sự đe dọa, một chút ghen tuông, và trong tâm ý cô…..phần nào đã biết trước câu trả lời.Cái không gian này khiến Fany phút chốc nghẹt thở, tâm ý của Sulli khiến Fany phải mất hơn chục giây lặng thinh để thẩm thấu tường tận và……cô hiểu, hiểu hết cái nội tâm người con gái ngồi trước mặt cô:-Được! Hơn hai năm trước tôi đã! – Fany cười buồn – Nhưng chúng tôi níu tới níu lui, chia tay rồi tái hợp – Fany xoa cái cốc trong tay mình – Tôi phát hiện, tôi không cách nào chia tay Tae! CHAP 14 (3)-Tae?! Cô gọi trực tiếp tên Tổng Thống không có phép tắc thế sao, Chánh văn phòng Hwang?! – Sullli đột nhiên nghiêm giọng, Fany khẽ nhíu mày (cô ta đang làm khó mình, mục đích của cô ta là gì……)Chợt Sulli thay đổi tông giọng, trở lại như lức đầu:-Cách nói chuyện của hai người cứ y như chuyện ngoại tình là điều tự nhiên, không gì tránh khỏi? Taeyeon cũng đã trả lời tương tự…..Fany thể hiển rõ sự kiên nhẫn và duy trì nội tâm bình thản trong thái độ của mình:-Tôi vẫn chưa rõ.(Tiffany cô thật ngoan cố….)-Fany, Taeyeon đang gặp nguy hiểm – Sulli nghiêm túc nói – Tôi biết cô đã và đang bị theo dõi bởi một kẻ giấu mặt. Cô biết đó, cô bị theo dõi, không biết kẻ đó đã có những gì. Và dù là gì, Taeyeon cũng theo đó mà đang gặp đe dọa. Chuyện hai người lén lút giống quả boom nổ chậm vậy. Chẳng bao giờ như lúc này, quả boom đó đang sẵn sàng nổ!-Cô làm sao biết chuyện? – Fany nhìn Sulli nghi hoặc, nói chuyện với người con gái này lúc nào cũng phải đề cao canh giác.-Không khó đâu Fany! Nếu cô yêu Tae thì nên cho cậu ấy một lối thoát. Sự nghiệp chính trị của cậu ấy không thể vì mối tình vụng trộm này mà tan thành mây khói! – Sulli nắm lấy tay Fany – Fany, cô là người con gái thông minh có cá tính, tôi khẳng định, nếu không Tae cũng không yêu cô sâu đậm vậy. Nhưng cô có bao giờ tịnh tâm suy nghĩ chưa? Taeyeon với cô là giấc mơ, và cô có thể biến nó thành sự thật hay không? – Sulli đứng lên nhìn xa xăm – Tôi không đến để đe dọa cô, nếu muốn tôi đã làm từ lâu. Tôi đến để thức tỉnh cô! – Sulli quay lại nhìn Fany – Cô đang dậm chân tại chổ. Mọi người có tình yêu và họ tiến xa. Nhưng cô, cô đeo đuổi theo một điều hết sức xa xỉ. Cô chưa bao giờ thật sự tiến xa.-Thật biết chọn thời điểm để nói những lời này – Fany mắt nhìn vô định.-Fany à – Sulli cười hiền – Nếu Tae không buông được, tại sao….người đó không phải cô?!-Tôi??!!!-Fany, tôi biết những điều này, cô đã từng nghĩ qua chứ không hoàn toàn mù tịt về nó! Nhưng chỉ là cô không thật sự dám chấp nhận thực tế! – Sulli nghiêm giọng khuyên Fany – Nghe này, Taeyeon là Tổng Thống! Hãy chỉ nhớ như vậy thôi! Mối quan hệ này, nếu để kẻ thù của Tae biết, Taeyeon sẽ ra sao, Fany?-Sẽ hất Taeyeon…..ra khỏi ghế Tổng Thống!-Cái hố mà bấy lâu nay cô nghĩ rằng mình đã lắp bằng bê tông cốt thép – Sulli nhìn sâu vào mắt Fany – Thì giờ hóa ra cô đã lắp nó bằng lá khô mà thôi. Và khi cơn gió bay ngang, lá tốc và cái hố hiện ra thăm thẳm….Cái mà lúc nào cô cũng tưởng đã trọn vẹn trong tay, đến một ngày phát hiện ra là chỉ nắm được phần chuôi thôi, Fany à!....Tấm thân cô, tâm trí cô, trái tim cô,……đang hao mòn……ngày qua ngày. Không nhận thấy sao, Fany???!!!!...Đó là câu cuối cùng Sulli để lại trước khi rời đi, sau khi để lại lời chào tạm biệt lịch sự với Fany. Tất cả những điều Sulli nói có thể miễn cưỡng lừa dối bản thân, bịt chặt tai lại vờ như không nghe không thấy. Nhưng riêng câu cuối cùng đó,…..không sao lờ được! Fany thẩn thờ thả rơi từng bước chân vào phòng, cô muốn khóc, không phải; gọi điện nói với Taeyeon, cũng không!….. CHAP 14 (4)Cô đóng cửa, trượt dài xuống nền gạch, ngồi bó gối, mắt nhìn vô định, lòng rối ren những câu nói của Sulli, ngẫm kĩ cũng không hẳn. Những gì Sulli nói, hệt như file mp3 thu âm của Fany vậy, y đúc những lời cô tự nói với bản thân cả ngàn cả triệu lần, những lúc cô quyết tâm chia tay rời xa Taeyeon.“Rồi những lần đó, Taeyeon lại xuât hiện xoa