
tiệt nào đã theo dõi Fany, và tên đó có ý đồ gì. Mục đích là Fany hay Kim Taeyeon cô. Đó là điều đáng để băn khoăn nhất. Taeyeon không vội nghi ngờ ai làm, có chứng cử hẳn hoi rồi tìm cách chưa muộn.Nhắm đúng hướng, giương cung bắn, một lần và trúng hồng tâm.…….. -Phu nhân…có cần tôi thông báo có cô đến tìm không ạ?! – Claudia lên tiếng sau nhiều phút thấy Sulli im hơi lặng tiếng, đứng cạnh cánh cửa phòng.-À, Không cần! – Sulli lấy lại vẻ trang trọng như ngày thường – Không cần thiết nữa!-Vâng, tôi biết rồi!-Cô cũng không cần nhắc với Tổng Thống tôi có xuất hiện ngoài đây, được chứ!-Vâng, tôi hiểu rồi!Sulli nói rồi quay bước chậm rãi rời đi, nhoẻn miệng nở nụ cười ma mị với bản thân:“Bảo vệ Tiffany Hwang sao……..Có thể không????………” CHAP 14– Cái hố mà bấy lâu nay cô nghĩ rằng mình đã lắp bằng bê tông cốt thép. Thì giờ hóa ra mình đã lắp nó bằng lá khô mà thôi. Và khi cơn gió bay ngang, lá tốc và cái hố hiện ra thăm thẳm….Cái gì mà lúc nào cô cũng tưởng đã trọn vẹn trong tay, đến một ngày phát hiện ra là chỉ nắm được phần chuôi thôi!– #### – ####…………………………………………………………………………………………..Đứng lặng thinh ngắm nhìn tấm bằng Tốt nghiệp Đại học Y danh giá của mình. Yoona thở dài thườn thượt, lắc đầu tiếc nuối, “vì đâu ra như thế này?”. Tấm bằng được treo trên cao, hằng ngày đích thân Yoona lau chùi cẩn thận. Mỗi lần lau chùi nó, cảm giác thân quen trở về những ngày còn đi học, đồng nghĩa những lúc ấy Yoona được mấy phút quên đi mình đang là ai, đang làm gì! Hạnh phúc nào bằng!? Lần đầu tiên đứng nhìn tấm bằng, mà lòng Yoona không thấy tĩnh lặng như ngày thường, có chút gợn sóng, và khi sóng tan thành bọt nước, trên bờ cát còn lại hình ảnh người con gái cùng nụ cười đáng yêu xao xuyến lòng người – Jessica. Yoona nhíu mày, chực thấy nghèn nghẹn ở ngực…..*Reng Reng Reng* chuông điện thoại chợt reo, vô tình cắt đứt cơn đau đang nhen nhóm trong lòng Yoona. Chậm chậm tiếc nuối dừng việc ngắm nhìn tấm bằng, Yoona nhấc máy.—Thưa Thống Đốc Im, là tôi!—Nói đi!—Thưa tôi đang đứng gần Dinh thự, tôi sẽ chuyển số hình như mọi khi……—Không! Tôi sẽ phái người đưa anh vào.—Dạ, tôi sẽ đợi!15 phút sau, mật vụ của Yoona đã đưa người cần gặp đến. Yoona ra lệnh để lại cô và người đó một mình yên tĩnh.-Đây là số hình tôi chụp được! Tính cho đến nay đây được xem là những tấm hình có giá nhất – Người đó cẩn thận nói sau khi mật vụ của Yoona ra khỏi phòng.-Vậy sao? – Yoona cầm phong bì đựng hình nhìn người đó hững hờ nói.-Vâng, cô ta hầu như chẳng có làm gì đặc biệt. Toàn những sinh hoạt rất bình thường. Nếu không phải nói là nhàm chán!-Thật à?-Tôi đảm bảo! Chỉ riêng tối đêm hôm đó, cô ta có một pha hành động lãng mạng và tôi đã chộp lại tức khắc!….Nhưng…..-Làm sao? – Yoona nhíu mày.-Tiếc là không thấy mặt nhân tình của cô ta, thấy khá tiếc!-Vậy à?! – Yoona nhoẻn miệng cưởi – Thú vị nhỉ!-Vâng, chỉ có bấy nhiêu!-Được! Tạm thời ngưng việc theo dõi cô ta! Hơn một tháng còn gì, với mớ hình và tin tức anh báo cáo, tôi muốn thuộc nằm lòng kiểu sinh hoạt của cô ta.-Dạ! Tôi hiểu rồi!-Anh cứ trở lại làm việc bình thường! Tôi sẽ sắp xếp sau nếu cần! Anh ra ngoài được rồi!-Vâng, rất sẵn lòng phục vụ Thống Đốc! – Anh ta nói rồi cúi người bước ra ngoài.“Cô ta đã phát hiện bị theo dõi, tin chắc sẽ điều tra. Cô ta với đám tùy tùng đó cũng do cậy có Kim Taeyeon chống lưng, nên sớm muộn cũng lần mò đến chổ mình. Chẳng sao cả! Để xem cô điều tra nhanh đến mức nào! Mà khi phát hiện ra là Yoona tôi, cô làm gì được chứ, Tiffany!” – Ngồi nhìn phong bì đựng hình Yoona ngả lưngnghĩ – “Chánh văn phòng Hwang à???, cũng là do tên họ Kim kia cất nhắc, cô có bản lĩnh leo lên sao?!” CHAP 14 (2)Mở phong bì ra, Yoona quyết định xem người yêu của Fany trông như thế nào, cố gắng nhìn kĩ tấm hình “thật ra hình chụp rất nét, nhưng – cô ngó tới ngó lui – tiếc là chỉ thấy được cái lưng, và một bên khuôn mặt của chị ta – Yoona chặt lưỡi – Đúng là tiếc – cô nhếch mép cười – Xem ra chị ta cũng thoáng thật, gái Tây có khác. Tốt nhất chị đừng để tôi tóm được cái đuôi của chị, chờ mà xem sớm thôi tôi sẽ hất chị xuống cái ghế Chánh văn phòng, tiếp sau đó sẽ là Kim Taeyeon……” ……………Chỉ hôm nay nữa thôi, Fany sẽ được hội ngộ với đống giấy tờ, văn kiện của mình. Đã lâu không gặp, có chút nhơ nhớ. Ở nhà và đi dạo mãi, thật thoải mái nhưng ăn không ngồi rồi mà tiêu tiền thấy cũng bức rức. Nên nhìn chung Fany đang trong tâm trạng háo hức đi làm. Nếu bỏ qua cái vụ theo dõi đáng ghét của tên nào đó bày ra, thì đúng là Fany sẽ vui phơi phới. Đâu phải như lúc này, đứng trên ban công, não nề nhìn xuống đường mà trán khẽ nhăn…..!“Đáng ghét!!!!!!!”*Ding dong Ding dong* tiếng chuông cửa vang lên đánh thức Fany khỏi đống phiền não của mình, cô lao xuống mở cửa, lần này cô cho phép bản thân mình bỏ qua việc nhìn vào cái lổ nhỏ để xem người đến là ai.-Tiffany! – Vị khách chậm rãi lên tiếng.-Ơ….Sulli!?? – Fany ngạc nhiên xém thốt không nên lời, tự trách mình lần sau nên nhìn xem là ai trước khi mở cửa.-Sao vậy? Không chào đón tôi à? – Sulli mỉm cười.-Đâu? Mời cô vào! – Fany đóng cửa có chút ngập