
ng. Thời gian dần qua, em đã quen với việc Yoong ở cạnh mình, đưa em đến trường, đón em cùng về, cả những buổi học ngoại khóa, dù là không có học Yoong vẫn đợi em ở cổng. Mình cùng nhau đi thư viện chọn sách, uống cafe hay ăn kem chẳng hạn, dường như lối đi nào trên đó cũng in dấu chân của Yoong.Yoona chậm rãi xuống xe đưa mắt ngỡ ngàng nhìn Seohyun vẫn đang cúi mặt:-Em…..Yoong…..-Em cũng không biết mình lấy đâu ra can đảm nói lời yêu trước, chỉ là đối mặt với sự mất mát gần kề, em sợ mình không giữ nổi Yoong nữa…. – Seohyun ngẩng mặt lên khóe mắt ươn ướt, cô nắm tay Yoona – Em yêu Yoong, rất nhiều. Hãy để em đến gần trái tim Yoong, em sẽ chở che xoa dịu tổn thương, ôm ấp sưởi ấm những phần giá lạnh của nó. Em sẽ yêu Yoong…..tình yêu không toan tính, không hơn thua, chỉ có trái tim em thôi.“Hyunie…..” Khóe mắt Yoona khi không yếu mềm, lời yêu chân thành ngày nào vẫn in rõ trong tâm trí, tiếng thắng xe ngỡ ngàng ngày trước vẫn khiến trái tim cô bồi hồi khi nhớ lại. “Yoong xin lỗi, vì đến tận phút cuối khi em đã tha thứ thì Yoong vẫn dối gạt em….làm đau em. Sao em lại có thể yêu một người mà trái tim người ấy làm bằng đá, tâm tính không tốt, lại ích kỉ chỉ biết nghĩ cho mình, cho những nỗi niềm xa xỉ ngày xưa? Em hối hận lắm, phải không?”Yoona lặng lẽ đi hết con đường và giờ cô đã đứng trước ngôi trường xưa. Ngần ấy năm học hành đến cuối cùng lại không trở thành bác sĩ lại khoát áo chính trị gia, ngẫm lại chỉ thấy muốn bật cười thật lớn, tiếng cười chua xót mà bàng hoàng không hay, Seohyun cũng bỏ công học tập nhiều mà có được làm theo ý thích. Cô ấy vì kết hôn với cô mà đến ước mơ của mình cũng từ bỏ, cô ấy nguyện đứng sau thành công của cô, để rồi về ngồi một mình trong căn nhà rộng lớn, ngày ngày chờ cô về, chỉ gặp mặt nhau chốc lát rồi cô lại xa cô ấy.Đứng tần ngần hồi lâu sinh viên trong trường ở đâu ùa ra nhấn chìm cô vào đám đông ồn ã tiếng nói tiếng cười. Yoona nhìn thấy trên mỗi gương mặt ấy rực sáng những đam mê, hoài bão, giống cô hồi trước. Cô nhoẻn miệng cười, nụ cười tự trào là vui cho người khác cũng như tự thấy thương thân. “Đến tận giây phút này mình không ngừng phấn đấu, bất chấp thủ đoạn, xem nhẹ đạo đức lương tâm, gác lại chuyện tình cảm được cho là vặt vãnh, để có được những gì….tương lại chính trị, danh tiếng hay Jessica? – Mắt cô đau đáu nhìn dòng người miên man rảo bước mà trong lòng thấy hụt hẫng nhiều lắm, cô khẽ lắc đầu – Mình hả hê được nỗi đau, quên đi mất mát, nhưng chính sự ích kỉ đó chút nữa làm hại Sica, khiến cô ấy buồn khổ, và khiến Seohyun thất vọng bẽ bàng. Tại sao mình không nghĩ làm đau chị cô ấy, là làm đau cô ấy? Đó đâu phải tình yêu…..” CHAP 66 (HẠNH PHÚC…) (3)Mông lung trôi theo dòng sinh viên chộn rộn, Yoona leo lên một chuyến xe bus. Cô ngồi ghế sát cửa sổ, bên cạnh cô là ghế trống. Yoona ngơ ngác vì sự thân quen này, sao mọi thứ trên đây quen thuộc đến vậy. Yoona bật cười một mình thì ra đây là chuyến xe ngày nào cô với Hyunie của mình đi cùng. Hình hài Seohyun lại váng vất trong tâm trí, có một hôm cô và cô ấy tan học, cả hai ngồi chung một băng ghế. Mà phải chật vật, chen chúc lắm mới có thể ngồi cạnh nhau “Ngày đó nụ cười của mình không phải như bây giờ, cô ấy cười cũng tươi hơn, tròn trịa hơn, vui vẻ hơn…..Tuyệt đối cả hai không ai đầy nét khổ sở lẫn khổ tâm giống như bây giờ.”Hôm đó Seohyun lên xe trước, Yoona thì đang khệ nệ ôm hai balo nên leo lên sau đó mấy giây. Ấy vậy mà đã hết chổ ngồi, cô nhìn cô ấy nhún vai và bĩu môi khi biết chắc chắn là mình phải ngậm ngùi đứng rồi đó. Xe bus ghé trạm thì Yoona chân nhích nhích cũng đến được chổ Seohyun ngồi, vừa định đặt mông ngồi xuống thì xe vụt chạy, Yoona chao đảo, người khác giành ghế. Tỏn tè Seohyun nhìn cô xót xa trong lòng mà không lẽ hai đứa đứng chung cho hợp cái gọi là “đồng cam cộng khổ”. Lần nữa, xe lại ghé trạm, Yoona chuẩn bị sẵn tư thế lao vào thật nhanh khi người kia rời đi, cô bay vào vội vàng làm sao đầu hai đứa va vào nhau đánh “cốp” một cái. Cả hai ôm đầu nhăn mặt rồi cười ngả nghiêng. Kì thực có chuyện đi bus mà gian nan quá cỡ. Lát sau Seohyun tựa vai Yoona, hai người cứ thế to nhỏ chuyện trên trời dưới đất đến quên mất xuống trạm, vậy là vô tình hay cố ý đã tham quan gần hết cái Seoul. .The President ‘s Lover OST part 12 [Inoo – Kyuhyun'>Turn on max vol and replay, please! Thanks ^^.Dạo bước thế nào thì Yoona cũng đã đi đến trước cổng Dinh thự của mình, mà sao chân cô ngập ngừng không dám bước. Nơi này có Seohyun, nhưng cô ấy liệu có chờ cô nữa không, liệu cô ấy đã ngừng hy vọng ở cô chưa, cô ấy còn yêu thương cô không, sau bao nhiêu trăn trở nhọc nhằng tổn thương cô gây ra, cô ấy sẽ tha thứ chấp nhận cô không? Mấy ngày qua không liên lạc không tìm về, cô ấy còn trông mông gì ở cô nữa không, hay đã lạnh lòng tay thôi đan chặt tay. Không biết chừng nghiệt ngã đến nổi chiếc nhẫn cưới ngày nào vẫn đeo giờ lạnh lẽo một mình lăn lóc trên bàn. Thình lình Yoona bật khóc, quá nhiều cảm xúc trong lòng khiến cô không kìm được những lo sợ bất an cho một cuộc phân li, cô sẽ mất Seohyun mãi mãi.“Hóa ra ở