Disneyland 1972 Love the old s
The President’s Lover (Người tình của Tổng Thống)

The President’s Lover (Người tình của Tổng Thống)

Tác giả: JESSIEvilbabylivE

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212061

Bình chọn: 9.5.00/10/1206 lượt.

bên tai, nhưng lại vui cùng cực. CHAP 49 (6)Ghim ống dây xuống đất, để con diều tự do tự tại trên xa xăm bầu trời, cả hai ngồi dưới cánh đồng mênh mông, tựa lên vai Yuri, Jessica mông lung.-Hôm nay em rất vui. Diều của chúng ta rất đẹp….-Miễn em vui. Em vui là quan trọng nhất….-Em tự hỏi….em có gì tốt lại được nhiều yêu thương thế này….-Những gì em mang đến cho cuộc đời Yul, như cú đánh thẳng vào lồng ngực, dịu dàng và trong veo, khiến Yul say và gục ngã. Em đáng yêu lắm….Nụ cười vô thức rộng đến mang tai, Jessica nói:-Em yêu Yul, dù Yul luôn ngốc….-Yêu em, dù em luôn biếng nhác. – Tựa đầu mình lên đầu Jessica Yuri thì thầm...Hỏi thế gian tình là gì?Là….Yêu chật vật nhưng nồng ấm say mê đến nghiện như Taeyeon và Fany?Hay….Yêu trong niềm đau giữa lưng chừng nước mắt rơi như Yoona và Seohyun?Hoặc….Vừa vặn tay trong tay rong ruổi trên những miền xa lạ như Yuri và Jessica?...Tình yêu là thứ trời-ơi-đất-hỡi! CHAP 50Thêm một ngày nữa để yêu thương.……………………………………………………….. .>>>>The President ‘s Lover OST part 9 [Snow Rain – July'><<<<(Plz Replay - Many thanks ^^).Mưa trắng xóa, người người chạy tìm chổ trú mưa, có người đứng hẳn vào trạm điện thoại công cộng cầu cạnh nương nhờ hơi ấm ít ỏi trong khối không gian nhỏ hẹp, người thì chạy xa tít tắp cố tìm một mái hiên che chắn, có người luồn lách lẩn vào một đám đông đang trú mưa đã chật ních chổ, ai đó lại thở than tay kéo chiếc áo khoát sát vào người cố chạy trong cơn mưa, còi xe inh ỏi cả một khúc đường mưa giăng lối. Lại có người trôi tuột trong cơn mưa không áo, không nón, không găng tay, buốt giá như thế, cố gắng quên đi hơi lạnh vây quanh nhắm mắt chạy đi thật nhanh. Và em, mình em, nhỏ bé đứng dưới trạm xe bus.Mặc kệ sự huyên náo chộn rộn kẻ lẩn người tránh, hình hài em cứ thế nhòe nước trong làn mưa buồn. Không chiếc xe nào dừng lại cho em nương nhờ. Tự hỏi xe em đâu rồi, cô bé? Sao lại để bản thân em bơ vơ, chông chênh như thế? Điện thoại em có mà, sao không điện cho ai đó đến giúp em? Ngần đó những thắc mắc cũng là bao nhiêu đó sự xót xa tự dưng dấy lên trong lòng. Biết không, lúc đấy chỉ muốn ôm em vào lòng, sưởi ấm cho em, nhường cho em chiếc áo khoát dày cộm này. Hai tay em xoa vào nhau, môi em run lẩy bẩy, làn da dưới lớp áo mỏng đó, tin chắc đang lạnh lắm đúng không? Em thật ngốc sao lại trú mưa ở trạm xe bus vô tình đó chứ, trời mưa tầm tả thế này, nó không dừng lại vì em đâu. Em xem kìa, gió hắt từng cơn, chúng đang cố làm em đứng không vững. Sao em lại khờ khạo bỏ mặc cơn mưa khi áo quần em mỏng manh quá chừng, chỉ chút nước mưa va vào nó đã thấm ướt vào người rồi truyền cái lạnh cho em.Em ngốc quá. Không thể làm ngơ nổi nữa rồi, gấp gáp thúc giục Nick chạy xe đến cạnh em thật nhanh. Tôi cầm ngay cây dù trong suốt bước xuống xe, tiếng mưa rơi lộp bộp va vào dù đủ để tôi hiểu sự giá lạnh của nó. Mắt em thảng thốt trong chiều mưa, em nhìn tôi chẳng nói nên lời, là do em ngạc nhiên, hay do em lạnh mà giọng em có vẻ khẩn khoản.-Là Taeyeon sao?Mặt khổ sở tôi nói:-Sao em lại đứng ngây ngốc một mình ở đây? Lạnh lắm.Mắt em vẫn trong veo như thế:-Em.....em..... – Tôi để ý biết em đang run rẩy.-Khoan nào. – Tôi nói rồi cởi nhanh chiếc áo khoát dày cộm trên người ra choàng lên vai em, em thoáng lùi lại vì sự bất ngờ, nhưng chiếc áo đã ngoan ngoãn an vị trên người em rồi.-Còn Taeyeon thì sao? Lạnh lắm.-Fany này, em nên lo cho bản thân mình kìa. – Tôi cố kìm lại sự xót xa, nói rồi tôi giúp em mặc áo ngay ngắn, tôi cài hết hàng cúc áo cho em nữa. Tôi biết em nhìn tôi, nhưng tôi chỉ biết giờ em cần được làm ấm ngay – Tôi Không cho phép sự giá lạnh nào hà hiếp em.Em thẩn thờ mấy giây rồi mỉm cười nhìn tôi:-Sao Taeyeon lại có mặt ở đây? Phải đang đi công việc chứ? Em còn nhớ lịch làm việc hôm nay mà.-Công việc hoãn lại rồi. Tôi nhớ không lầm em có xe của riêng em mà. Sao lại đứng chịu trận xuôi tay? Thậm chí cũng không đón taxi.... CHAP 50 (2)-Em có hẹn với một số người để có thêm nhiều phiếu bầu khác. Xe em hôm nay lại đi bảo trì rồi. Em vốn nghĩ sẽ đi xe bus vì đã lâu em không được ngắm cảnh phố phường. Em không ngờ đến đây vừa hay cơn mưa kéo đến…. – Fany trải cái nhìn xa xôi ngoài cơn mưa.-Vậy là em đứng đã lâu?-Cũng được một lúc…..em miên man mãi với cơn mưa nên chẳng hay là bao lâu, chỉ biết ngày một lạnh hơn.-Em khờ lắm, biết không hả? – Tôi trách móc.Fany chỉ cười không nói. Ánh mắt họ nhìn nhau, tim Fany trật một nhịp, cô tự hỏi bản thân vì sao như thế? Đây không phải lần đầu cô ở riêng với Taeyeon, nhưng mỗi khi cô ấy quan tâm cô, nhỏ nhẹ với cô, cô lại thấy lòng mình chếnh choáng và ấm áp vô cùng. “Sao lại là Taeyeon….những khi em cô đơn, em một mình, Taeyeon lại dịu dàng đến gần em như thế? Em thấy trong em có điều bất ổn rồi….Mãi thế này, em biết phải làm sao? Rồi sẽ có một ngày nào đó, em biết thứ cảm xúc kì-lạ này trong em sẽ lớn dần nhiều đến mức em sẽ sa ngã mất. Tae đã có vợ rồi…..đã có gia đình.”-Từ mai tôi sẽ cho người đưa em về, hay em muốn đi đâu, cũng sẽ có người đưa đón. Em dứt khoát dẹp luôn cái xe dở chứng đó của mình đi. – Tôi nhíu mày nói