
thấp hơn nữa mầm mống dai dẳng bám sâu trong gốc rễ chỉ chờ cơ hội thuận lợi bộc phát. Khả năng có thể giải độc cho nó chỉ thể là một phần tỉ tỉ tỉ !Hắn nhếch mép nghĩ : Phi tần của Điện Hạ Ác Quỷ Ta phải là một Ác Quỷ luôn chứ !Song, Hắn trông không hài lòng khi nhìn nó. Bản chất con người yếu đuối đó sao vẫn chưa tắt hẳn, không lẽ kịch độc của hắn lại không thể thuần hóa nó hoàn toàn. Nhưng hắn muốn nó thành một kẻ như hắn, một giống loài giống hắn. Để tên Thiên Thần kia không còn chút tơ tưởng nào đến món đồ của hắn.– Thiên Thần sẽ lại tìm Ngươi ! Nhưng Ngươi tốt nhất đừng tơ tưởng tới việc có thể thoát !– Thiên Thần sẽ…đến ?– Phải ! Tiềm thức của hắn đã đến nghĩa là hắn cũng sắp đến rồi !Khuôn mặt ánh lên sự vui vẻ, đôi mắt sánh lại nâu. Hắn nói tiếp :– Ngươi không còn là người nữa ! Dẫu có mang Ngươi về cũng không thể sống được ! Ngươi bây giờ là Ác Quỷ ! Ngươi chỉ có thể ở Địa Ngục – hắn khép mắt lại, môi vẽ lên một nụ cười quyến rũ mê hồn nhưng lời nói hắn tuôn ra chẳng khác nào nhát dao cứa vào tâm hồn vốn dĩ không còn lành lặn của nó – vĩnh viễn ở đây !Câu nói của hắn vùi dập tất cả hi vọng của nó. Thật sự hết thuốc chữa rồi. Nó thật sự…không còn thuốc chữa nữa. CHAPTER 13 : NỌC QUỶ (4)Khuôn mặt hắn vô cùng điển trai, một vài sợi tóc trắng rơi xuống chân mày rậm. Mái tóc trắng xõa buông dài xuống, rất lạ nhưng cũng rất đẹp. Khuôn mặt góc cạnh vô cùng hút mắt với bờ môi mỏng, một vẻ đẹp lạnh lùng. bàn chất non dại của một con quỷ mới trong nó sánh lên, như ham muốn nhìn thấy kẻ khác giới. Bàn tay nó bấu lại kiềm nén, khống chế bằng những uất ức, nó rất hận hắn. Từ đôi mắt nâu pha đen sánh lên lấp lánh; Hắn cúi xuống nhìn dòng nước mắt lạnh tuôn khỏi mắt nó lăn trên gò má trắng trẻo rồi xuống cổ, tiếp tục lăn dài. Ác Quỷ không khóc, không bao giờ rung động ! Đó là điều tối kị nếu muốn sống. Phải thật lạnh lùng khát máu.Nó khẽ rùng mình khi chiếc lưỡi của hắn chạm vào cổ, một thứ âm ấm lạ. Một cảm giác mê hoặc chết người vừa làm nó ghê sợ, thù hận vẫn còn quá lớn đập trong cơ thể nó căm thù. Bàn tay nó siết lấy đẩy hắn ra nhưng dù nó có là quỷ thì nó vẫn còn quá yếu với hắn. Lưỡi hắn di trên cổ nó liếm dòng nước mắt, hắn liếm nhẹ trên môi mình; vẻ vô cùng thích thú và mê hoặc, nó cũng không chống trả, nói đúng hơn vừa đuối sức vì mệt mỏi mấy ngày nay. Càng lúc, chất nọc quỷ trong người nó lấn lướt làm theo bản năng nhiều hơn, dù khả năng kì diệu của nó là đào thải nhưng chất độc quá nhiều và quá độc, cơ thể không thể nào đào thải hết chưa kể nọc độc đó vô cùng ma mãnh ẩn tránh trong nhân các hồng cầu làm quá trình tìm kiếm đào thải gần như không thể diễn ra nữa. Hồng cầu trong máu di chuyển trong cơ thể truyền xuống các cơ quan và cả não bộ. Hắn thật sự bây giờ trong mắt nó vô cùng quyến rũ, hắn điển trai và từ hắn tỏa ra một chất nam tính chết người. Nó nhíu mắt cố trấn tỉnh bản thân, không lí nào nó lại sa ngã vì tên đại ác ma này. Tên đã hủy hoại cuộc đời nó bằng nọc độc chết tiệt của hắn.Suy nghĩ của nó bị cắt ngang, bụng nó bỗng đau nhức, quặn thắt lại, cảm giác như máu trong người đang chảy loạn xạ, nội tạng như bị ai cào cấu. Nó rên rỉ vì đau nhức. Hắn giữ chặt nó để nó dựa vào mình, hắn biết rõ khi nạn nhân vị cắn, thi thoảng sẽ có những cơn đau, nhưng trong trường hợp của nó càng hiếm có, do cơ thể đào thải chất nọc cho nên nọc độc càng tấn công mạnh làm cho nó vô cùng đau đớn, cơ hồ như muốn phá cơ quan phòng thủ của đối phương để thâu tóm. Nó không chịu nổi, vòng tay gập lại quanh bụng, đau đến ứa nước mắt, răng cắn chặt lấy môi dưới.Trong đầu Haida bây giờ chỉ có nguyền rủa và nguyền rủa tên đáng ghét, hắn lại làm gì thế này, độc chất gì đây, muốn nó đau tới chết à.– Đau quá ! – Haida rên rỉ, mặt nó mếu lại có cảm giác ai nó đang bóp méo từng bộ phận trong người nó.– Ai bảo Ngươi bướng ! – hắn nói bóp chặt lấy vai kéo nó vào người mình. Bướng ! Đã đau vẫn còn sức đẩy hắn ra cơ đấy !– Tránh ra ! Tại Ngươi mà Ta mới đau như vậy !– Ai bảo Ngươi bỏ trốn !– Ngươi muốn Thiên Thần ! Thiên Thần đến ! Vậy sao không thả Ta ! – Haida gắt, hắn luôn miệng hâm dọa nó, vậy là lúc đó hắn lại tráo trở như vậy. CHAPTER 13 : NỌC QUỶ (5)– Ta nói đấu với Thiên Thần, không nói sẽ giao Ngươi cho hắn ! – hắn gắt lên bực tức.Haida bực tức tính nói gì đó nhưng mà cơn đau lại trỗi dậy không cho nó nói được. Hắn tạm thời cũng không chấp vặt nó, còn Haida chỉ có cần thấy mặt hắn thôi cũng làm nó hận thù và điên tiếc đến chết, nhớ tới cuộc đào tẩu của mình, chỉ biết đau lòng thở dài ra. Thiên Thần vẫn còn in hằng rõ trong đầu nó, từ lúc gặp càng làm dấy lên khao khát muốn bỏ trốn của nó. Nó cố giữ cho cái thân tàn tạ của nó tránh xa hắn, phần căm hận phần dè chừng. Vốn dĩ chẳng bao giờ nó được lành lặn khi ở cạnh hắn, không bị hắn đánh đập tra khảo, cũng bị hắn ném vào tường.Hắn quan sát “nạn nhân” của mình. Tro