Thầm yêu cậu!

Thầm yêu cậu!

Tác giả: Teamiri

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322391

Bình chọn: 9.00/10/239 lượt.

hì Yan là sắc... Nếu Moo là hình mẫu của tri thức thì Yan là thần tình yêu... bla... bla...-Thôi được rồi, tớ có bảo cậu kể đâu. Đang cần yên tĩnh...-Ui dào. hjhj. Cậu không nghe thì tớ tự kể tự nghe chứ sao. Mà không thì tớ nói cho không khí nghe ...

(Bó tay coan nhỏ này)-Ừ.. hì... À..-Sao. Lại định chế giễu tớ nữa à?-Không có. Tớ không....

Mà.... cậu... làm bạn ... với tớ nhé...? @@(Nó đưa tay ra ...)- Ừa. Con dở này. Thì đã là bạn rồi mà!!!(Mi đưa tay ra đập cho 1 cái)-Uh.. hì :3Rồi những tiết học cũng qua mau. Có 1 tên nào dó lén lút nhìn trộm phía sau 1 nhóc ngố suốt buổi. 1 tên thầm ngưỡng mộ ai đó mà không tập trung suốt buổi... haha...Hôm nay trên đường ra về, nó rất vui, trước giờ ít bạn nên khi được bạn bè quan tâm, mặc dù tỏ ra lạnh lùng nhưng nó rất hạnh phúc...* * *Sáng hôm sau, nó đến lớp sớm hơn. Hôm nay thật lạ lùng vì Yan cũng đến sớm như nó.-Chào cậu....Yan tỏ vẻ thân thiện..-Uh. chào cậu....- Cậu là học sinh mới à...-Ừm...-Tớ tên Yan..-Ừm..-Cậu là Jun?Vừa dứt câu Yan chạy lên bàn nó ngồi cùng... Nó vẫn ngồi yên và trả lời một cách không mấy tự nhiên và trờn mắt nhìn sang kiểu đe dọa:-ỪmmmmmmmTên đó cười cười và nhìn vào:-Ừm.. haha..Mà cậu hôm nay nhìn rõ không?-Mắt tôi cận nhưng cái gì cũng nhìn rõ....-Thế thấy tớ đọep trai không? ^w^-Sặc. Cậu không về soi lại gương đi.. CHAP 3: PHIềN PHứC HAY Là QUAN TâM (2)-Thế cậu chê tớ chỗ nào?-Nhạt nhẽo. Cậu nghĩ ai cũng ham hố cái vẻ bề ngoài nhạt nhẽo ấy hả? 0.oNói xong nó đẩy Yan sang một bên và đứng ngoài lan can lớp…“Quả thật cậu không nhìn rõ mà, mới có mấy ngày cậu đã quên tôi” Yan thầm nghĩ….Lớp hoc diễn ra bình thường. Duy có điều, 3 con người ấy không bình thường chút nào… Yan thì mọi người cũng biết lý do là gì. Nó thì trách mới sáng đã đen đủi. Còn Moo… haha“Tại sao cậu ta không mặc váy, huhu. Định hại chết người ta à… Cô nghĩ sao lại bảo mình đi bắt con gái mặc váy đúng quy định chứ.. ~~” …..Ra về….Nó chầm chậm đi và cảm nhận như có ai đó đang theo dõi mình….Nó từng học Taekwondo và một ít boxing mà ít khi được áp dụng.. hehe.. Đợi tên nào đó lại gần nó chơi 1 cú 360* đau điếng.. Hơ hơ…Nạn nhân không phải ai xa lạ mà là Moo đại nhân-Ôi Jun à.. Là tớ, là tớ đây. huhu. Cậu ác quá đi mất…-Ôi cái tên này, cho tớ xin lỗi…Nhưng sao cứ lén lén lút lút như thế kia hả…-Tớ điịnh hù cho cậu giật mình mà cậu làm như thế. Tớ… tớ không dám nữa…Nó phì cười.. Cái tên nhát gan này thật là…Hai đứa cũng nhau đi về. Đi dọc đường Moo hỏi…-Jun à.. Sao cậu không chịu mặc cho đúng đồng phục thế..?-Không thích…-Bạn nữ nào chẳng vậy..-Tớ nói là không thích…!!!-Nhưng mà cô bảo phải thế…-Tớ bảo cậu im ngay… !!!-Tớ xin lỗi.. Nhưng mà….-Đi chỗ khác…(Nói thế chứ thực ra nó cũng ngượng….)Hôm nay với nó là ngày phiền phức mà….***************************************** CHAP 4: THế NàO Là “TRáI TIM BIếT CảM”???(Mình chỉ viết lúc rảnh nên chap lúc ngắn lúc dài, mà hình như toàn là ngắn… Dù sao cũng cảm ơn các bạn đã đọc bài viết khá lung tung của mình…)****Hai người cứ thế mà đi, 1 đứa nhỏ trông như bà la sát, đứa kia như coan mèo con có lỗi….“Bà đây còn lâu mới mặc váy”….

Nó thầm nghĩ như vậy….…~10 năm trước~-Ôi… Con gái mẹ mặc váy trông mới xinh làm sao….-Thật không mẹ…-Tất nhiên rồi con yêu……Lúc ở trường..-Cô ơi, bạn Jun đánh con…-Ngoan nào, bạn Jun là bạn nữ, mình là bạn nam, mình phải nhường bạn chứ…-Nhìn bạn ấy xấu hoắc, mặc váy cũng chẳng giống con gái đâu. Lại còn đánh ác nữa…. huhu :(((~~~~~Sau khi nhớ lại Jun lại bừng tỉnh, càng quả quyết không muốn mặc váy hơn…. Trời sập cũng không…Các bạn biết đấy, gieo nhân nào gặp quả ấy. Nút thắt ở đâu thì người thắt cũng sẽ là người phải mở nút… Kẻ gieo ác năm xưa khiến một “Hốt gơn” ghét váy, một phái nữ ghét váy như vậy không ai khác chính là Moo… :))))) Nên bây giờ có trách trời tại sao làm khó mình thì cũng phải hiểu không dưng trời lại làm vậy. haha….….Thời gian cứ thế trôi đi… Thấm thoắt đã đến cuối tuần có tiết sinh hoạt của cô Việt…-Moo yêu quý….Giọng nói nghe muốn sởn da gà luôn….-Dạ..-TẠI SAO TÔI CÒN CHƯA THẤY 1 SỐ NGƯỜI MẶC ĐỒNG PHỤC…Moo(run run)-Dạ…Cô tiếp tục:-JUN…-Dạ…-TẠI SAO? TẠI SAO EM KHÔNG MẶC ĐỒNG PHỤC??? Tôi biết các anh các chị đầu óc cao siêu, danh gia vọng tộc nhưng đừng nghĩ lời bày dạy của giáo viên là vô ích… Môi trường văn hóa được tạo dựng từ những ý thức nhỏ nhất… Bố mẹ các anh chị không nề hà gì nên đã bảo tôi toàn quyền xử lý…-Dạ…-YAN, JUN, MOO….Yan ngạc nhiên:-Em có làm gì đâu ạ…-CÒN CÃI À…. SUỐT NGÀY KHÔNG LO HỌC, BỎ NHƯ CƠM BỮA, ĐI HỌC THÌ NGỦ….( dù cũng vài phần không ngăn được lòng xúc động cho cái đẹp nhưng cô thì vẫn là cô, giáo viên nghiêm túc)-Dạ… em xin lỗi…-Èm hèm… được rồi … Yan, Moo, Jun nghe tôi nói tiếp…. Vì tội nặng, nên các em sẽ phải tham gia vào tiết mục văn nghệ chào mừng ngày thành lập trường trong thời gian tới dưới sự chỉ đạo của phó văn nghệ Mimi… Tôi sẽ xem xét tha hay không .. :3 À. Khi đó Jun phải mặc váy :))))“Thảm rồi. tai họa rồi…. Mình phải làm sao…”

Nó thầm nghĩ rồi run rẩy nói với cô…-Cô ơi, văn nghệ em có thể tham gia nhưng từ giờ đến lúc văn nghệ em vẫn


The Soda Pop