Thả dây dài câu đại thần

Thả dây dài câu đại thần

Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321873

Bình chọn: 7.5.00/10/187 lượt.

thật ra là…cô chỉ đi tắm một lát thôi.

[Hảo hữu'> Bạn nói với Miểu Địch Tam Thiên: 3000, khi em mười một tuổi, bố em tặng em một chiếc kẹp tóc pha lê, mọi người đều khen nó đẹp, em cũng rất rất thích. Nhưng một ngày nọ em làm mất nó. Em khóc lóc với bố mẹ nhưng tìm mãi tìm mãi vẫn không thấy. Sau này mẹ cũng tìm mua lại ba cái giống như thế, mọi người đều thấy chúng giống nhau, nhưng em lại không còn cảm giác vô cùng thích nữa. Không phải vì chúng không tốt, mà dù giống đến đâu cũng không phải cái đó.

Tử Điệp cũng gây sự với Mạn Đà La. Cô biết chuyện Thù Tiểu Mộc bị giết, trước mặt mọi người mắng Thánh Kỵ Sĩ bạc tình bạc nghĩa, không đáng mặt đàn ông; còn yêu cầu Mạn Đà La liệt Hồng Mông Thiên Hạ vào thế lực đối địch. Mạn Đà La thờ ơ, nói rằng chuyện hai người họ thì hai người họ phải tự giải quyết.

Tử Điệp giận cá chém thớt, giận lây sang chồng, còn kêu cái gì mà anh em như tay chân, vợ con như quần áo, trang bị lúc nào cũng cho người khác trước rồi mới đến vợ mình, ngày nào cũng đi phụ bản nhưng không có thời gian đưa vợ đi chiến trường… thù cũ hận mới đào bới hết, trách mắng ngày càng kinh, sau đó thì thôi theo Thù Tiểu Mộc đi phụ bản cấp năm hai.

Sau khi 40 phút phụ bản kết thúc, họ gặp Mạn Đà La đang đợi vợ ở cửa. Tử Điệp đánh mắng anh một hồi, anh cứ đứng im như thế, không đánh lại cũng không mở miệng.

Sau đó Tử Điệp lại nghĩ hay anh treo máy nên dừng lại. Thù Tiểu Mộc kiểm tra trang bị của anh, thấy anh đã tẩy hết điểm tránh né thành công kích vật lý, từ một tank biến thành một thích khách toàn công.

Tử Điệp rồi cũng phát hiện ra, vì thế ở cửa phụ bản năm mươi hai, nữ thầy thuốc mạnh mẽ bưu hãn tiến lên, từ từ ôm lấy thắt lưng thích khác, động tác cực kỳ thẹn thùng:

[Gần'> Tử Điệp: chồng à

[Gần'> Mạn Đà La: ừ

[Gần'> Tử Điệp: em sai rồi

[Gần'> Mạn Đà La: về đi thôi

Thù Tiểu Mộc cảm thấy mấy chữ này mà thành lời nói thì thật ngọt ngào dịu dàng.

Tử Điệp ra vẻ con dâu nhỏ đi theo Mạn Đà La, hai người nói chuyện kênh mật, không ai biết họ đang nói gì. Hai người biến mất ở thạch truyền thống Thái Hư, làm người sau xem đỏ cả mắt.

Về sau, Mạn Đà La cũng ít đi phụ bản cấp cao hơn, nhiều chuyện đều để người khác làm. Mọi người thường xuyên thấy anh ở chiến trường với vợ. Rất nhiều người nói hội trưởng liên minh Mạn Đà La sợ vợ.

Thật ra khi chúng ta hào hứng tải game về, đăng ký tài khoản, click vào loading thì có lẽ có vô số tưởng tượng mơ mộng. Tuy nhiên, rất nhiều lúc đến tận khi gỡ game, chúng ta cũng không hiểu mình thật sự cần gì.

3000 vẫn đi theo Tiểu Mộc, ở server ai ai cũng biết anh đang theo đuổi Thù Tiểu Mộc, cũng giống như mọi người đều biết Thù Tiểu Mộc thích Thánh Kỵ Sĩ.

Thù Tiểu Mộc mở quán, anh lượn lờ xung quanh, còn đổi tiêu đề bên dưới ID thành “Thù Tiểu Mộc gia hộ viện (2)”; Thù Tiểu Mộc đi chiến trường, tên kia lại thành “Thù Tiểu Mộc gia đả thủ” (3). Thù Tiểu Mộc ghẹo anh: “Nếu em đi phụ bản thì sao?”

Anh cười đáp trên YY: “Vậy đổi thành Thù Tiểu Mộc gia tiểu cán hùng” (4)

Gấu trúc là một loại thú nuôi trong trò chơi, công năng thật ra chỉ có một: nhặt trang bị cho chủ nhân

Thù Tiểu Mộc không hiểu vì sao nhiều loại thú nuôi lại chọn gấu trúc nhỏ nhưng cô không hỏi. Đến ngày nọ cô dùng tám vàng mua một chú gấu trúc nhỏ bé, đôi khi nó thiếu kiên nhẫn mà nói một câu:

[Gần'> Tiểu Cán Hùng: Mỗi ngày tôi đều cười với bạn, nhưng bạn không cười nổi khi bạn quá cô đơn.

1. Bản gốc là thế này “皮薄的主儿”, pinyin là “pí bó de zhǔ er”, convert là “da bạc chủ nhân”. Mình đoán nghĩa thôi chứ không đảm bảo

2. Bác Gúc dịch là “Nhà dưỡng lão của Mu nhỏ bé”

3. Côn đồ nhà Mu nhỏ bé nuôi

4. Gấu trúc nhỏ của nhà Mu nhỏ bé

Chương 69: Năm Tháng Qua Đi, Tất Cả Chỉ Là Một Giấc Mộng (Hoa Tàn Hoa Nở, Đều Là Mộng)

Thánh Kỵ Sĩ và Chùa ra vào có nhau, Thù Tiểu Mộc và Miểu Địch Tam Thiên như hình với bóng, vì thế mọi người rồi cũng quên chuyện của Thù Tiểu Mộc và Thánh Kỵ Sĩ. Thời gian quả là liều thuốc lãng quên tốt nhất, mang màu sắc mơ hồ, phủi sạch tất cả chẳng còn hạt bụi, không ai còn nhớ rõ (1)

Tháng hai Tết Âm lịch, hội trưởng đại nhân đưa con dâu tương lai chính thức về nhà chào hỏi bố mẹ họ hàng, cả nhà đều rất ưng, thương lượng thời gian gặp mặt thông gia và quyết định thời gian kết hôn của hai người. Hồng Mông Thiên Hạ đều truyền tai nhau rằng lão đại cuối cùng cũng đeo gông vào cổ (2). Tết Âm lịch này vui càng thêm vui.

Thù Tiểu Mộc về nhà một chuyến, bố mẹ cô lại bắt đầu chiến tranh lần thứ N. Bố cô bực bội bỏ đi, hai mẹ con ở nhà ngày Tết có phần trống vắng. Thù Tiểu Mộc gọi điện dỗ dành bố: “Sau Tết Âm năm nay, bố có muốn gặp bạn con cũng chả gặp được đâu”

Bố cô cũng thấy đúng, về đón con gái đi, để lại mẹ Bánh Bao một mình đón 30 Tết. Qua 30, hai bố con về nhà với mẹ, thành phố năm mới đỏ rực sắc xuân trong ngày lễ long trọng của Trung Quốc nhưng nhìn mặt bà không hề vui vẻ.

Ngày 14 tháng 2, ngày khai trường lại tới, Thù Tiểu Mộc trở về Đại học A. Mẹ Lỗ cũng đi cùng Bánh Bao đến trường rồi thuê phòng trọ. Năm này qua năm khác, vẫn cứ bình tĩnh như thế.

Mẹ Bánh Bao chưa từng đề


XtGem Forum catalog