Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212873

Bình chọn: 10.00/10/1287 lượt.

am cười nói như thường?

Nghĩ rồi hỏi rằng:

– Ðồng nam và đồng nữ, tên họ là chi?

Tôn Hành Giả cười rằng:

– Ðồng nam là Trần Quang Bảo, đồng nữ là nhất Xưng Kim .

Linh Cảm đại vương nói:

– Lệ tế đồng nam đồng nữ là sự thường. Nay ta ăn thịt chúng bây, nói cho mà biết . Tôn Hành Giả cười rằng:

– Lẽ nào dám cự! Xin đại vương thẳng thằng mà dùng .

Linh Cảm đại vương sinh nghi, không dám bắt, giăng tay chân của miểu mà nạt rằng: – Ngươi đừng nói nhiều chuyện. Ta thuở nay trước dụng đồng nam, bây giờ ta ăn đồng nữ trước .

Bát Giới hoảng kinh, nói rằng:

– Xin đại vương ăn theo lệ thường, chẳng nên trái phép!

Linh Cảm đại vương không y lời, giơ tay chụp đồng nữ.

Bát Giới nhảy đại xuống đất, hiện hình xách cào cỏ đập đùa! Trúng nhằm giáp Linh Cảm đại vương.

Linh Cảm đại vương thất kinh chạy hoảng.

Tôn Hành Giả hiện nguyên hình, coi thấy Bát Giới đập nhằm con yêu rớt hai cái vảy giáp, là vảy cá.

Khi ấy hai anh em rượt theo con yêu ấy tới trên mây.

Linh Cảm đại vương đi tay không nên chẳng dám cự, liền cất tiếng hỏi rằng:

– Các ngươi là Hòa Thượng ở đâu, sao dám gạt ta như vậy?

Tôn Hành Giả nói:

– Chúng ta là đệ tử Ðường Tăng tại Ðông đô, vâng chỉ qua Tây Phương thỉnh kinh. Hồi hôm ngụ tại Trần gia nói có yêu quái xưng hiệu Linh Cảm đại vương hại lê dân mỗi năm phải tế đồng nam đồng nữ. Nên chúng ta cảm động, quyết trừ quái dữ mà cứu dân lành. Ngươi phải cứ thiệt khai ngay: Xưng vương đã mấy năm, ăn hết bao nhiêu đồng nam đồng nữ; thường cho y số, chúng ta sẽ tha tội chết cho ngươi .

Linh Cảm đại vương nghe nói kinh hãi, chạy nữa.

Bát Giới đập hụt một Ðinh ba.

Linh Cảm đại vương nhảy xuống sông lặn mất.

Tôn Hành Giả nói:

– Chẳng theo chi cho mệt, chắc nó loài thủy quái dưới sông này, nên mới tróc giáp thanh vẫy cá. Mai sẽ làm phép bắt nó đưa sư phụ qua sông .

Nói rồi anh em trở lại miểu, khiêng các lễ vật đem về nhà họ Trần.

Khi ấy Trần Trừng, Trần Thanh đương đàm đạo với Sa Tăng, Tam Tạng.

Xảy thấy Tôn Hành Giả và Bát Giới khiêng lễ vật về nhà.

Tam Tạng hỏi:

– Việc cúng tế ra thế nào?

Tôn Hành Giả thuật chuyện lại.

Trần Trừng, Trần Thanh mừng rỡ, truyền dọn phòng cho hai sãi nghỉ ngơi.

Còn Linh Cảm đại vương về thủy động ngồi làm thinh, mặt mày xui xị.

Các bộ hạ là loài thủy tộc đồng hỏi thăm rằng:

– Thường niên đại vương đi hưởng lệ này, trở về vui vẻ. Sao năm nay lại có sắc buồn?

Linh Cảm đại vương nói:

– Thường năm ta hưởng lệ cúng, rồi đem vật tế dư về chia bác cho chúng bây. Kỳ này ta chẳng đặng hưởng chút nào, bị đứa hung hăng, thiếu chút nữa không toàn tính mạng!

Thủy tộc nói:

– Chẳng hay kẻ nghịch với đại vương là ai đó?

Linh Cảm đại vương nói:

– Nay bị hai người đệ tử thầy Tam Tạng, giả làm đồng nam đồng nữ mà gạt ta. Xuất kỳ bất ý chúng hiện nguyên hình hỗn chiến, ta giỏi lắm mới còn sống mà về đây. Bấy lâu ta nghe đồn thầy Tam Tạng tu đã mười đời, nếu ăn một miếng thịt nó thì sống ngàn tuổi. Không dè nó có học trò hay qua, làm ta mất phần thực, lại xấu tiếng hư danh. Biết làm sao mà ăn thịt Tam Tạng cho đặng .

Trong bọn thủy tộc có nàng mặc áo rắn, là Khuyết Bà cười mà thưa rằng:

– Ðại vương muốn bắt Tam Tạng cũng chẳng khó, không biết đại vương đặng thịt quý, có chịu cho tôi hưởng cùng chăng?

Linh Cảm đại vương nói:

– Nếu ngươi bày mưu kế chi mà bắt đặng Tam Tạng, thì ta kết nghĩa anh em với ngươi; đồng ăn chung một tiệc .

Khuyết Bà thưa rằng:

– Tôi biết đại vương có phép làm mưa làm gió, thêm tài vượt biển vượt sông. Song chưa biết đại vương làm tuyết đặng không. Xin cho tôi rõ?

Linh Cảm đại vương nói:

– Ta làm tuyết như thường .

Khuyết Bà hỏi rằng:

– Mà Ðại vương làm cho nước đặc thành già đặng chăng?

Linh Cảm đại vương nói:

– Khó gì mà làm không đặng?

Khuyết Bà vỗ tay cười rằng:

– Như vậy thì dễ lắm!

Linh Cảm đại vương hỏi:

– Làm sao mà bắt Tam Tạng?

Khuyết Bà thưa rằng:

– Ðêm nay canh ba sẳn trời lạnh, Ðại vương làm tuyết sa xuống cho nước đặc cả sông. Chúng tôi hóa thành hình bộ hành, đi qua đi lại trên giá. Kẻ che dù người mang gói đi trước cửa Trần gia, lớp cỡi ngựa, lớp ngồi xe, làm giục lòng Tam Tạng. Chắc là các sãi thấy người ta đi ngang trên giá, thì nóng việc thỉnh kinh cũng đi theo. Ðại vương đợi chúng nó đi tới giữa sôgn làm một khoảng giá tan, thì chắc cả lũ đồng hụt cẳng; mặc sức bắt mà ăn .

Linh Cảm đại vương mừng rỡ khen rằng:

– Thiệt kế nữ nhân cao hơn nam tử! Khen rồi nổi giá lạnh sa tuyết xuống.

Ðến canh năm Bát Giới run lập cập nói rằng:

– Anh ôi, anh ôi! Lạnh lắm, lạnh lắm!

Tôn Hành Giả nói:

– Người tu hành chịu đã quen, sao ngươi đã đấp mền còn run en phát rét!

Tam Tạng nói:

– Trời lạnh thiệt độc địa không thua tiết đông thiên!

Bốn thầy trò lồm cồm ngồi dậy, lấy áo mặc thêm, bởi lạnh quá nên ngủ không đặng.

Rạng ngày mở cửa thấy tuyết sa có cục!

Tôn Hành Giả nói:

– Hèn chi trời lạnh khác thường, thiệt là thời tiết .

Xảy thấy gia tướng bưng thau nước nóng cho bốn thầy trò rửa mặt, rồi dưng nước trà. Lại vầy lửa cho ấm. Bốn thầy trò ngồi hơ lửa, có Trần Trừng, Trần Thanh ngồi kế.

Tam Tạng hỏi:

– Chẳng hay x


Lamborghini Huracán LP 610-4 t