Tay buông tay và tim thôi nhớ

Tay buông tay và tim thôi nhớ

Tác giả: Trương Tiểu Nhàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322793

Bình chọn: 9.00/10/279 lượt.

đã cất bước quá xa, thì sẽ không thể trở về chỗ cũ. Một số người phụ nữ rất thông minh, họ sẽ dừng lại và không tiến thêm về phía trước, họ biết rằng nếu tiến xa hơn nữa, rất có thể họ sẽ đánh mất người đàn ông bên cạnh, giữa cấp bậc của bản thân và tình yêu, họ nguyện chọn vế sau. Cấp bậc là vô tận, còn tình yêu thì lại có điểm cuối.

Học vấn của bạn trai

Cô gái nói, cô ấy là sinh viên đại học, còn bạn trai cô ngay đến tấm bằng trung học cũng không có. Cô yêu anh, nhưng sâu thẳm trong lòng vẫn có chút suy nghĩ về học vấn quá thấp của anh. Cô ấy hỏi tôi rằng, nếu như tôi là cô ấy, liệu tôi có để ý đến việc bạn trai có học vấn thấp hơn mình hay không.

Nếu yêu một người, bạn sẽ không còn để ý đến những điều kiện của anh ấy. Một khi đã để ý đến điều kiện, thì điều đó không chứng tỏ bạn thực dụng hay chạy theo vật chất, mà chỉ chứng tỏ tình yêu của bạn dành cho anh ấy là không đủ, bạn chưa yêu anh ấy tới mức có thể quên đi học vấn rất thấp của anh ấy. Dù bên cạnh anh ấy đến bao lâu đi chăng nữa, bạn vẫn sẽ canh cánh điều đó trong lòng. Đã như vậy, chẳng thà hãy suy xét mọi việc cho thật ổn thỏa.

Học vấn không phản ánh trí tuệ của người đó. Đầu óc trí tuệ của một số thạc sỹ hay tiến sỹ thậm chí còn thấp kém hơn cả một học sinh cấp ba, và nhân cách cũng chưa chắc tốt đẹp hơn dân buôn phường bán chợ. Những thạc sỹ, tiến sỹ như vậy, liệu bạn vẫn muốn lấy họ làm chồng?

Một người phụ nữ lựa chọn gả cho tiền tài danh vọng, điều đó có thể hiểu được, bất luận tương lai có vui sướng hay không, cô ấy vẫn chấp nhận đem hạnh phúc của mình để đầu tư mua bán. Một người phụ nữ lựa chọn gả cho học vấn, điều đó thật khó lý giải. Gả cho một người có học vấn có gì tốt? Bằng tốt nghiệp đại học là một món hồi môn rất tốt, nhưng lại chẳng phải là một của hồi môn tuyệt vời, bằng cấp thực sự không quan trọng bằng học vấn trí tuệ.

Một số người phụ nữ không để tâm đến bằng cấp của người yêu thấp kém hơn mình, bởi dù bằng cấp của anh ấy thấp hơn, nhưng các mặt khác của anh ấy đều rất tài hoa và đạt được những thành tựu cụ thể. Còn khi cả hai đều không tìm được tiếng nói chung, thì bằng cấp của anh ấy có cao đến mấy cũng vô dụng.

Một khi đã có lòng khinh ghét và để tâm đến những điều vụn vặt của đối phương, vậy nó chỉ có thể chứng tỏ rằng, bạn vẫn chưa tìm được điều tốt nhất với mình.

Kết thúc buồn nhất là gì?

Đại đa số mọi người khi yêu cũng thường mộng tưởng về kết thúc tốt đẹp nhất sẽ là gì. Kết thúc lý tưởng của họ thông thường là kết hôn, hoặc ở bên nhau đến trọn đời. Do luôn mơ về một tương lai quá đẹp đẽ, nên đến một ngày, khi phát hiện rằng mình chẳng thể chạm tay vào nó, nỗi đau sẽ càng dằn vặt hơn.

Tôi lại thường suy nghĩ, rằng kết cục tồi tệ nhất sẽ như thế nào.

Kết cục tồi tệ nhất giữa tôi và anh sẽ ra sao?

Là nỗi hận trọn đời dành cho người ấy?

Là từ đó về sau, thề sẽ không gặp lại dù chỉ một lần?

Là giày vò trách móc, thù hận lẫn nhau?

Là chờ đến khi anh có duyên mới, tôi mới buông tay với?

Là ngay đến hai chữ “bạn bè”, chúng tôi cũng chẳng thể miễn cưỡng?

Khi lửa tình nồng đượm, mấy ai thường nghĩ về kết thúc tồi tệ nhất. Kết thúc tồi tệ nhất chẳng qua cũng chỉ là từ nay sẽ cạch mặt nhau, vậy là xong. Biết được kết thúc tồi tệ nhất, vậy thì, chúng ta còn rất nhiều con đường có thể đi tiếp. Khi ngày đó tới gần, chúng ta sẽ không cảm thấy quá đau đớn. Một kết thúc như vậy, chẳng phải chúng ta đã đoán được trước hay sao?

Có người khóc đi ngất lại, đau đớn khôn cùng, chỉ bởi họ không ngờ rằng cuộc tình của mình sẽ kết thúc theo cách như vậy. Còn chúng ta, sớm đã có sự chuẩn bị tâm lý từ trước.

Trò chơi dự đoán kết thúc này chẳng hề thú vị. Bởi đã là trò chơi, sẽ chỉ có thắng và thua. Một tình yêu dự đoán kết thúc, sẽ không vì thế mà bớt phần nồng nàn sâu đậm. Tình yêu thì không chỉ có thua và thắng, nó còn lưu lại những mảnh ký ức. Nếu đã đoán được kết thúc đại khái là như vậy, chúng ta có thể yên tâm. Tôi thường hay nói, kết cục tồi tệ nhất là khi em nói với anh rằng: “Em muốn lấy anh!”

Đó sẽ là ngày tận thế của anh ấy.

Chương 13: Khi Biệt Ly

Cứ mỗi lần tiễn khách ra về, tôi luôn nán lại cạnh khung cửa trò chuyện thêm một hồi, nhìn họ bước dần vào trong thang máy, rồi sau đó mới đóng cửa lại.

Khách khứa vừa bước khỏi cửa nhà, chủ nhân liền lập tức đóng cửa lại, bỏ mặc họ một mình bước trên dãy hành lang tối dài, như vậy quả có chút tàn nhẫn.

Nếu như vị trí của cửa chính không nhìn thấy thang máy, vậy thì cũng nên đợi đến sau khi nghe tiếng thang máy báo đến, nói một lời chào tạm biệt với khách, rồi sau đó trở về phòng, đó chính là tấm lòng nồng hậu của chủ nhân. Khách vừa mới rời đi, cửa đã lập tức sập lại, làm như vậy thực quá lạnh lùng.

Hôm đó tôi đi thăm một người bạn, lúc chuẩn bị đi về, cô ấy nói tạm biệt rồi với tay đóng liền cửa lại, bỏ tôi một mình bên ngoài. Khoảnh khắc đó, hụt hẫng đến vô cùng. Thì ra, cô ấy không có thói quen tiễn khách ra về.

Bạn có biết cảm giác bị nhốt bên ngoài khung cửa cô đơn đến nhường nào? Một mình đứng giữa hành lang chờ thang máy thực sự rất trống trải, huống h


The Soda Pop