
âm của mình. Hắn đang hành động theo lẽ phải, hắn là người có lỗi, hắn muốn chuộc lỗi.
Hắn bắt đầu cảm thấy bực bội và tức giận. Hắn thấy hắn đang bị Hương đùa cợt và chơi sỏ, Hương đã biến hành thành một thằng ngốc. Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Cao, hắn lại bị một đứa con gái mà ai cũng coi khinh biến hắn thành một thằng hề. Hắn không làm sao mà quên được mối nhục ngày hôm qua đo Hương gây ra cho hắn.
Ấn tượng mà Hương để lại cho hắn quá sâu và quá đậm nét, dù mai sau hắn có già đi, hắn sợ rằng hắn cũng không thể quên được. Hương bước vào cuộc đời hắn như một cơn lốc, Hương đã cuốn phăng hết mọi tự tôn và kiêu hãnh của hắn. Hương đã hạ nhục hắn, đánh hắn, cướp tiền của hắn. Trong mắt hắn, Hương vừa đáng ghét, vừa đáng khinh.
Hắn đứng lặng nhìn cả hai. Hắn tức tối, mắt hắn mờ đi. Hắn lạnh lùng đút hai tay vào túi quần, thân người dựa vào bờ tường, hắn nhìn không chớp mắt. Hắn tưởng Hương và Phong đang diễn kịch cho hắn xem.
Hương ngượng ngùng ngồi thẳng lên. Nở một nụ cười gượng gạo. Hương nói.
_Cảm ơn cậu vì đã đến thăm tôi. Nếu không có cậu, tôi không biết mình sẽ ra sao nữa.
Phong mỉm cười.
_Cậu đừng khách sáo như thế. Chúng ta là bạn đúng không ? Đã là bạn thì phải quan tâm và lo lắng cho nhau chứ ?
Nhìn ra cửa, mặt Hương tái nhợt, Hương không thở nổi nữa. Khuôn mặt lạnh lùng và đáng sợ của hắn đã khiến người Hương đông cứng lại, Hương co rúm vì hãi. Hương không hiểu vì sao hắn lại đến đây.
Nhìn khuôn mặt trầm trọng của Hương. Tò mò, Phong quay đầu nhìn ra cửa. Thấy Vũ đang đút tay vào túi quần, và ung dung đứng dựa vào cửa như một người nhàn nhã và không lo lắng gì.
Phong mím môi hỏi.
_Anh đến đây làm gì ?
Vũ lừ mắt nhìn cả hai.
_Thăm bệnh nhân.
Hương và Phong kinh ngạc nhìn Vũ. Họ không thể tin được rằng Vũ lại có lòng tốt đến thăm Hương khi biết Hương bị gãy tay.
Phong tưởng mình nghe lầm.
_Ý anh muốn nói là anh đến đây thăm Hương ?
Hắn lạnh nhạt đáp.
_Ngoài cô ta ra, mày nghĩ tao còn đến đây thăm được ai nữa ?
Mắt Hương mở to nhìn Vũ. Dù có đánh Hương, hay bắt Hương quỳ, Hương cũng không tin được rằng Vũ thực sự đến thăm mình.
Mặt Hương ngơ ngác như người mất hồn. Hương không hiểu mình vừa nghe hắn nói gì nữa. Hương tưởng tai mình bị ù nên mới nghe lầm. Hắn không thể nào tự nhiên lại biến thành một người tốt và hết lòng vì bạn bè được. Một ý nghĩ khác xen lẫn vào trong suy nghĩ của Hương. Hương tự hỏi phải chăng hắn đến đây vì hắn còn có một mục đích khác ?
Một tên ác quỷ như hắn, ngay cả giết chết hắn, hắn cũng không thay đổi, làm sao có chuyện hắn thay đổi một cách nhanh chóng như thế ? Nhớ lại trận cãi cọ với hắn vào chiều hôm qua, Hương sợ rằng vì Hương không làm theo yêu cầu của hắn, nên hắn mới tìm đến tận đây để tính xổ với Hương. Hương lùi dần vào góc giường, Hương sợ hắn đánh Hương.
Hành động rụt rè, nhút nhát của Hương khiến hắn ngứa mắt và bực mình. Hắn cho rằng Hương đang đóng kịch. Một cô gái táo tợn dám cướp tiền và ép hôn hắn thì làm gì có chuyện sợ hắn. Hắn đoán Hương cố làm thế để lấy lòng em trai hắn, để cho em trai hắn thấy Hương tội nghiệp rồi mủi lòng và thương hại Hương mà thôi.
Càng ngày hắn càng căm ghét và hận Hương. Mối quan hệ giữa hai anh em hắn đã không được tốt, hắn sợ Hương lợi dụng điều này để phá hắn. Từ trước đến nay thằng em trai hắn chưa từng đứng lên chống đối trước mặt hắn, thế mà nay vì Hương, Phong đã dám chống đối lại hắn, lên giọng với hắn. Hắn không thể tha thứ cho Hương vì điều đó.
Hắn muốn Hương phải trả giá cho những gì mà Hương đã gây ra cho hắn. Càng ngày hắn càng thấy Hương càng quá đáng, và không coi hắn ra gì. Hắn không còn chịu đựng hơn được nữa. Trong cuộc chiến này, hắn nhất định phải dành phần thắng về mình, hắn không muốn thua và không bao giờ chấp nhận thua. Hắn là một kẻ lạnh lùng, tàn nhẫn và cô độc, một khi hắn đã muốn, hắn sẽ thực hiện bằng được.
Hắn sẽ tách Hương ra khỏi em trai hắn, hắn không cho phép Hương được làm tổn thương em trai hắn hay cố tình chia rẽ tình cảm của hai anh em hắn.
Nhìn Hương ôm, mỉm cười với em trai hắn, không hiểu tại sao hắn cảm thấy tức tối và giận dữ. Hắn phải cố đè nén tức giận và bực mình, hắn phải nghĩ đến cánh tay bị gãy của Hương, phải nghĩ hắn chính là người gây ra chuyện đó, nếu không hắn đã ra tay đánh Hương thêm một lần nữa rồi.
Quan sát mặt anh trai một lúc, Phong mỉm cười nói.
_Nếu anh thực sự đến thăm Hương thì may quá. Cuối cùng anh cũng hiểu ra, cô ấy là bạn cùng lớp với anh. Lẽ ra anh nên đối xử tốt với cô ấy ngay từ đầu mới phải.
Vũ cau có.
_Tao tưởng mày đang ở trường học. Mày đến đây làm gì ?
Phong bực mình.
_Em đến đây thăm bạn em. Mà anh cũng kì lạ thật, em đi đâu, làm gì thì có liên quan gì đến anh.
Phong nheo mắt.
_Có phải anh đang quan tâm đến em hay là em đang nghe lầm ?
Vũ quát.
_Mày im đi ! Đừng ăn nói vớ vẩn. Tao chỉ thắc mắc không hiểu một con ngốc và xấu xí như cô ta thì có gì hay mà mày muốn kết bạn với cô ta thôi ?
Hắn cố tình chọc giận Hương, hắn muốn xem Hương sẽ đối đáp lại hắn, hay hùng hổ chửu mắng hắn giống như tối hôm qua thế nào