
tỷ đã đồng ý à? Không không! Đừng bao giờ thử nghiệm việc nói đạo lý với nữ nhân, nếu không thì hậu quả sẽ càng nghiêm trọng!
*** Khuynh Quốc Ngân Đạn Ba: khuynh quốc = nghiêng thành; ngân đạn = đạn màu bạc; ba = sóng.
Chương 122: Đảo Phù Du
Dĩ nhiên, chúng ta cũng phải giải thích cho rõ ràng. Đường Hoa vốn không định giết Sương Vũ, chẳng qua hắn không rõ lắm về uy lực của vũ khí thôi. Căn cứ theo nguyên tắc “Tin được vào NPC, họa có heo biết trèo cây”, Đường Hoa vẫn luôn ôm thái độ dè dặt đối với uy lực của sóng đạn. Nhưng không ngờ cuối cùng nó lại vượt qua sức tưởng tượng của hắn, thế là hậu quả không thể vãn hồi nổi.
Trong lúc Đường Hoa đang cảm nhận được sát khí của Sương Vũ dâng lên từ địa ngục, thì liên minh ba bang rốt cục cũng đánh tan được Lư Sơn. Dựa theo tiến độ bình thường hẳn không thể nhanh như vậy được, nhưng không ngờ Sát Phá Lang vốn đã bị Nhất Kiếm khai trừ lại xuất hiện. Trong lúc ba bang đang gắng sức phá lô-cốt địch thì một mình hắn chém rách cả một lỗ hổng lớn nơi Thiên Đường cung. Nơi bóng kiếm lan đến, không gì có thể cản nổi. Dưới khí thế kinh người đó, bọn tàn binh trong Thiên Đường cung mất đi chiến ý, Thư Sinh nhắm đúng thời cơ thúc một hơi sĩ khí, đài Kiếm Tiên vỡ vụn.
Như thế, sự tồn tại của bang Thiên Đường chỉ còn trên danh nghĩa. Ba bang phá Lư Sơn xong thì trực tiếp tiến hành chiêu mộ bang chúng bang Thiên Đường ngay bên cạnh luôn, một bang hội không còn nơi trú quân, thậm chí không có khả năng một lần nữa chiếm được nơi trú quân trong thời gian ngắn thì sẽ giữ thành viên không nổi.
Cho nên dù Đường Hoa không kéo tên Sương Vũ vào sổ đen thì nàng cũng không có thời gian đi so đo với hắn. Đương nhiên, điều này cũng không ngăn được chuyện nàng mắng chửi Đường Hoa trong lòng, đồng thời nàng cũng có ý định lấy thân phận tư nhân của mình làm khách mời của Vô Biên đặc san một lần, thề sẽ vạch trần bộ mặt xấu xa nhất của tên đệ nhất cao thủ kia cho mọi người biết. Nhưng dù sao phụ nữ cũng là phụ nữ, chỉ cần không phải nhắm vào người cùng giới tính thì các nàng giận nhanh, quên cũng nhanh. Thành ra bận rộn quay quay một hồi, Sương Vụ đã quên mất vụ lỡ tay giết người này của Đường Hoa.
Sương Vũ đang bận bịu phát trợ cấp cho mọi người thì không nhớ được Đường Hoa, có điều Hạo Nhiên đang có phần rảnh rỗi thì lại nghĩ đến hắn. Thế là nhắn một tin nhắn qua: “Ngươi cho rằng Sát Phá Lang có khả năng sẽ vào bang không?”
Đường Hoa trả lời: “Vào bang? Vào bang để cướp trang bị của ngươi à?”
Hạo Nhiên: “Ha ha!”
Sói vốn không phải là động vật quần cư, đã có bài học của bang Nhất Kiếm mà còn muốn kéo tên này vào bọn thì thật là ngớ ngẩn. Những kẻ như Đường Hoa với Sát Phá Lang đều không thể trở thành nòng cốt trong bang hội được. Kẻ sau thì bởi vì hung, quá hung, mà kẻ trước thì bởi vì lười, quá lười. Nếu như phải moi ra một điểm chung nào đó, thì đó chính là lấy của công béo túi tư… Cái gì? Ngươi bảo trong trò chơi người ta giám thị nghiêm à? Đúng đó, đây cũng chính là nguyên nhân lớn nhất mà Đường Hoa không làm nòng cốt.
Xem náo nhiệt thì ngại sự tình không đủ lớn, chẳng hạn như Tôn Minh vậy, chính là kẻ chỉ sợ thiên hạ không có loạn. Ngay lúc Thắng Giả Vi Vương vừa mới xuất quan, hắn đã chạy đến phỏng vấn ngay. Đối với câu hỏi của Tôn Minh, Thắng Giả Vi Vương rất thành khẩn chĩa lên ngón giữa. Nhưng nào ngờ, trong hai thứ người khó nuôi nhất là nữ nhân và tiểu nhân thì tên Tôn Minh này chính là một tên tiểu nhân, mà còn là tiểu nhân trong tiểu nhân nữa. Thế là hắn sửa ngay tiêu đề: Lư Sơn bị hủy, Thắng Giả Vi Vương khinh bỉ toàn thể bang chúng. Kết quả khiến cho những bang chúng còn ôm hy vọng phục bang bị đả kích, nhân số rời bang tăng vọt như thủy triều.
Hai ngày sau, bang Thiên Đường tuyên bố giải thể, dù sao thì cũng chẳng ai thèm trông cậy vào một đám người cấp 20 được nữa. Trò chơi rất giống với hiện thực, trong trò chơi ngươi trang bị tốt, đẳng cấp cao tất nhiên có nhiều người nghe theo, mà trong hiện thực ngươi có tiền có địa vị, chắc chắn có uy tín hơn nhiều. Nhưng một khi ngươi không còn trang bị không còn đẳng cấp nữa… Thì ngươi chẳng còn là cái gì của người ta cả, cái danh lãnh tụ trong trò chơi cũng chẳng đáng tiền.
Chuyện giang hồ đã xong, mọi người đều trở lại với cuộc sống có phần bình tĩnh thường ngày. Ngày nào ngày nấy đều làm nhiệm vụ, tìm trang bị, tình tự, leo núi vọc nước, luyện cấp đánh bảo… Mỗi người đều có thể tìm thấy lạc thú của mình trong đó.
Gần đây chuyện nóng hổi nhất của Đường Hoa chính là làm một con tê tê, đào phủ đào mộ. Hắn kéo ra tấm bản đồ Trung Quốc, rồi nghiên cứu xem chỗ nào có khả năng có thần tiên lui tới, sau đó xắn tay áo đi ngay. Hắn đang làm như lời Cảnh Thiên nói, rằng hắn muốn độ được kiếp thì một là luyện thành một bộ Thiên La Địa Võng lục giai, hai là phải tìm tiên hỏi bảo. Kết quả là sau nửa tháng, bảo với tiên đâu chưa thấy, nhưng lại rước vào cái bệnh nghề nghiệp, cứ thấy sơn động là lại muốn chui vô.
Tôn Minh vội vàng ngắt ngang sự nghiệp của Đường Hoa, hắn lấy số liệu ra để phân tích rồi kết luận rằng khả năng Đường