Siêu Quậy Nổi Loạn!

Siêu Quậy Nổi Loạn!

Tác giả: Vợ SooHyun

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324472

Bình chọn: 10.00/10/447 lượt.

í đẹp mắt, kèm theo đó là nụ cười đầy mê hoặc của hắn. Cô nữ sinh kia xấu hổ, đỏ bừng mặt nhưng mắt vẫn nhìn hắn không chớp:

- Ừ, mình... mình sẽ... ủng hộ bạn.

- Hừ.

Nó hừ lạnh, ném cái nhìn cảnh cáo về phía hắn. Hắn bụm miệng cười, ngoài mặt vẫn cố tỉnh bơ như không, tiếp tục cười cảm ơn cô bạn kia. Sau đó lại tiếp tục phát tờ rơi kèm theo nụ cười tỏa nắng với các nữ sinh khác.

"Phừng". Lửa giận trên đầu bốc cháy ngùn ngụt. Trên mặt nó thì hiện rõ chữ "ghen" rành rành. Hừ, muốn chọc tức nó hả? Được. Nó cũng chẳng phải loại thường. Ăn miếng tất nhiên phải trả miếng. Thế là nó cũng nở nụ cười ngọt xớt, chìa tờ rơi trước mặt một anh chàng nam sinh đẹp trai:

- Bạn ơi, phiền bạn ủng hộ mình một chút nhé!

Tất nhiên là anh chàng kia cũng không thể không ngây người trước nụ cười ngọt ngào như thiên sứ của nó. Vậy là anh chàng kia, mắt nhìn không chớp, tay đưa ra nhận lấy tờ quảng cáo, rồi nhẹ nhàng mỉm cười:

- Nếu có thể anh nhất định sẽ ủng hộ em.

Ồ nhìn kĩ thì nụ cười của anh chàng này cũng đẹp ha. Dễ thương quá đi mất >.<, còn anh em ngọt xớt nữa kìa. "Xèo xèo". Tia lửa bắn từ mắt hắn bay vèo vèo sang phía nó. Nó cười đắc ý nhìn hắn. Thế là huề.

* * *

- Kết quả sao rồi mọi người?

Cả bốn người vừa ngồi xuống nghỉ ngơi sau khi quảng cáo xong đã lập tức bị nó tra hỏi. Kiệt mệt mỏi ngửa mặt lên trời than vãn:

- Mệt chết được. Toàn phải dùng đến vẻ đẹp trời cho mà quảng cáo. Cũng may là tớ còn được cái đẹp trai chứ không thì có khi chẳng ai thèm cầm tờ rơi mất. Vất vả quá. À này! - Kiệt đột nhiên nhổm dậy, nhìn nó cười với vẻ rất... gian >.< - Tớ vất vả vậy phải đền tớ cái gì chứ.

- Vậy cậu muốn đền gì? - Nó lại rất ngây thơ hỏi.

- Tớ muốn...

- Thôi dẹp đi! - Hắn lườm xéo Kiệt khi nhận thấy vẻ ranh mãn trong nụ cười của cậu nên vội vàng ngắt lời Kiệt. - Chúng ta ai cùng mệt đâu riêng gì cậu. Không có đền gì hết.

- Hừ, vậy đành thôi đi.

Kiệt không nói thêm gì nữa, ngồi im lặng. Cậu nhận ra tình cảm giữa hai người này càng lúc càng tốt, e là không thể nào chia cắt rồi. Thầy Minh thì chỉ ngồi yên từ đầu đến cuối, không nói lấy một lời. Cô nhóc này có lẽ lần này đã yêu thực sự, nên bỏ cuộc hay không?

- Phần tiếp theo là gì vậy? - Hắn lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

- Trang trí trường nhân ngày halloween. - Nó chậm rãi.

- Ồ... Cụ thể? - Hắn nhướn mày.

- Trang trí các lớp học theo phong cách riêng. Bên nào lấn chiếm được địa bàn nhiều hơn và có cách trang trí độc đáo hơn thì chiến thắng.

- Sao lại lắm nội dung vậy chứ?

- Hà Yên vừa đưa ra thêm yêu cầu. Cô ta nói nếu chỉ lôi kéo học sinh không thì nhàm quá. Phải cho trường loạn lên mới được.

- Không thành vấn đề. Mai chúng ta bắt đầu.

Môi hắn nhếch lên, tạo thành đường cong hoàn hảo. Hà, xem ra lần này cũng thú vị đây. Lâu lắm không có trò gì để quậy. Thi thoảng cũng nên lật tung cái trường lên cho loạn một chút mới vui. Đúng là cái lũ chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà.

- Các em định làm loạn vậy thật sao? - Thầy Minh khẽ cau mày.

- Sao hả thầy? - Nó nhấp một ngụm trà chanh, hỏi.

- Tôi là giáo viên mà. Không thể tiếp tay để các em làm loạn vậy được.

- Bọn em chỉ trang trí cho vui ngày halloween thôi, chẳng lẽ không được? Cá trường khác còn tổ chức cho học sinh vui chơi trong ngày này ấy chứ. - Nó cười cười, mắt chớp chớp đáng yêu.

- Haizzz, thôi được. Trang trí vui chơi thì không sao. Miễn đừng có đập phá gì là được. - Thầy Minh đành giơ tay hàng.

- Yeah! Em yêu thầy nhất! - Nó nhảy cẫng lên, ôm trầm lấy cổ thầy Minh.

- E hèm!

Hắn lại lừ mắt đe dọa. Nó đành ngượng nghịu bỏ ra, sấn ra chỗ hắn cầu hòa. Thật là... một đôi đang yêu có khác. Chỗ nào cũng có thể tình cảm được, chẳng chịu để ý gì đến cảm nhận của những người bên cạnh cả.

1 tuần sau, đúng ngày halloween...

- Á! Đây là cái gì vậy?

- Túi máu giả thôi mà. Có cần khiếp đảm thế không?

- Nhìn ghê quá, giống máu thật dữ.

- Tất nhiên. Càng giống càng tốt, nhìn càng kinh dị càng đẹp mà.

- Xì, đẹp cái đầu anh. Biết em sợ ma mà còn...

- Ha ha, biết nên anh mới cố tình thế.

- Anh...

Nó và hắn hào hứng cãi nhau, quên luôn cả nhiệm vụ chính.

- Hai người đùa đủ chưa, bắt tay vào việc đi.

Kiệt đứng bên càu nhàu. Nó cười toe, giơ tay lên làm động tác chào kiểu quân đội:

- Dạ rõ.

Kiệt cười, nhanh chóng bắt tay vào công việc. Nó cũng hăm hở xông xáo giúp mọi người. Hừm lần trước đã để thua cái cô nữ sinh tên Hà Yên đó. Giờ phải cố gỡ lại mới được. Nhắc lại lần trước, nó lại thấy buồn. Không biết lần này Nhiên có giúp đỡ cho bên Hà Yên không đây?

- Du, treo cái này lên đi! - Hắn hét lên gọi, kéo nó ra khỏi dòng suy nghĩ.

- A tới liền đây.

Nó vội vã chạy lại, đỡ lấy mấy thứ đầu lâu bằng nhựa ghê rợn trong tay hắn, khẽ lè lưỡi rồi nhắm mắt treo lên. Cái cô Hà Yên này đúng là rảnh rỗi quá mà. Thi một phần là đủ rồi, còn đòi đến 3 phần. Mệt muốn chết!

Du, cầm giúp tớ với!

Kiệt mỉm cười, đưa về phía nó một cái xô nhỏ, trong đựng thứ chất lỏng màu đỏ au như máu.

- Ôi, cái gì vậy? - Nhận lấy cái xô, nó lè lưỡi.

- Màu vẽ tớ vừa pha đó, giống


Lamborghini Huracán LP 610-4 t