XtGem Forum catalog
Say mê cả đời thì có làm sao

Say mê cả đời thì có làm sao

Tác giả: Vũ Bộ Lăng Loạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325761

Bình chọn: 7.5.00/10/576 lượt.

chân mày. . . . . . Mỹ nam tử cười khẽ. . . . . . Người xưa thường thường dùng ngòi bút như thế này để hình dung mỹ nam, “Trên đời này không có nữ nhân nào có năng lực chống lại nụ cười nhàn nhạt của hắn.” Mà ta lại muốn nói. . . . . . Trên đời này vô luận là nam nhân hay nữ nhân. . . . . . Cũng không chống cự nổi nụ cười nhàn nhạt của hắn. . . . . . Mang theo đầu độc nhàn nhạt. . . . . . Làm cho người ta tình nguyện như con thiêu thân lao đầu vào lửa. . . . . .

Mỹ nam tử dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt chân mày đang nhíu chặt của ta. . . . . . Tóc dài màu bạc xõa xuống vai. . . . . . Hắn và ta rất gần nhau. . . . . . Gần đến nỗi ta thậm chí có thể ngửi được trên người hắn có mùi thơm của cỏ xanh như có như không. . . . . . Gần đến nỗi ta thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở ấp áp của hắn. . . . . .

Vì vậy ta ngây ngốc ~ đúng vậy, xin mọi người tự động tưởng tượng một chút khi một tuyệt thế đại mỹ nam ngươi nằm mơ cũng chưa từng thấy lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của ngươi, còn dùng tay nhẹ nhàng chạm tới lông mày của ngươi, vẻ mặt dịu dàng, lúc này trừ ngây dại ra còn có thể có phản ứng gì? Không chảy máu mũi cũng đã được coi là không phụ lòng tổ quốc nhân dân nhiều năm nuôi dưỡng rồi. . . . . .

“Thanh nhi nói, có nàng ở đây, ngực của ta sẽ không đau nữa, Thanh nhi nói, nàng sẽ làm bạn với ta cả đời, đúng không?”

“Ách. . . . . . À?” Bản cô nương tiếp tục ngây dại – -#

“An An, nàng không cần Huyền nhi sao?” Đơn, l,q, đ Mỹ nam tử thấy ta đang dại người ra, vội vàng kéo tay áo của ta, trên bộ mặt tuyệt mỹ lã chã nước mắt.

– -# Trong đại não đột nhiên dâng lên dự cảm xấu, nam tử này nhìn thế nào cũng ước chừng 20 tuổi, sao lại hành sự như một đứa bé, không phải là nhược trí chứ – -!

Mà sau này chứng kiến hành động của Huyền nhi, ta càng thêm kiên định suy nghĩ ban đầu của mình.

“An An, nàng xem! Đây là A Hoàng, nó rất đẹp đúng không? Ai. . . . . . Đáng tiếc nó vẫn còn quá nhỏ yếu, không bảo vệ được ta. ~”

Thái dương ta co giật nhìn A Hoàng —— một con hổ uy phong lẫm liệt. . . . . .

Lúc này nó đang miễn cưỡng nằm dưới chân Huyền nhi, hé nửa con mắt, mặc cho hai tay của Huyền nhi giày xéo mặt của nó.

Quỷ dị. . . . . . Ta đổ mồ hôi lạnh khắp người. . . . . .

Nhìn thấy ta ngồi y hệt như tượng đá, Huyền nhi một cước đá A Hoàng đi, kéo tay ta lên, đi về phía trước mấy bước. . . . . . Đi đến trước một cái hòm lớn được che vải màu đen thì ngừng lại.

“Phật ~!” một tiếng, miếng vải đen bị vén lên, đập vào mi mắt ta toàn là đầu lâu người~! ! ! ! ! ! ! !

Ta kinh hãi. . . . . . Mặc cho Huyền nhi giống như hiến vật quý kéo tay của ta nói, “Đây đều là đầu lâu xinh đẹp nhất mà Huyền nhi sưu tầm được ~ An An nàng thích cái nào, Huyền nhi cho nàng ~!”

Chúa ơi ~~~~ người đang nói đùa với con sao ~~ nhìn Huyền nhi như phong cảnh núi non mùa xuât tươi đẹp trước mắt, vậy mà lại giống như hợp thể của thiên sứ và ma quỷ vậy, ta lại một lần nữa vô lực ngất đi, ta nhất định vẫn đang nằm mơ, biến thái Lý à, ta thực xin lỗi ngươi, cho tới hôm nay ta mới phát hiện, thì ra ngươi không phải là kẻ biến thái, ngươi quả thật rất rất rất bình thường ~~~~~~~~!

“Đại lục này, cứ năm trăm năm lại xuất hiện một đại kiếp, khiến tam quốc hỗn chiến, sinh linh đồ thán, nhưng vạn vật thế gian tương sinh tương khắc, mỗi khi tai kiếp xuất hiện, cũng sẽ có một người theo thiên mệnh xuất hiện có thể hóa giải tai kiếp này, mặc dù số mệnh người này phúc họa tương y, hết sức kỳ lạ, nhưng chỉ có Huyền với thiên phú dị bẩm mới có thể tìm ra người này ở trong chúng sinh, lúc ngươi ra đời, trời giáng dị tượng, loài hoa tượng trưng cho quốc gia – Hoa Thương Lan chưa bao giờ xuất hiện ở sông Hoài của Thanh Long quốc lại nở khắp Bích Du Sơn Trang, Huyền chưa bao giờ lộ diện lại đột nhiên hiện thân ở Bích Du Sơn Trang, tự mình bói toán cho ngươi, hơn bảo vì bảo vệ ngươi mà hao hết linh lực bày kết giới, đến nỗi thần trí bị tổn thương, rơi vào tình trạng như hôm nay. Cứ mồng một và mười lăm, đều phải hút máu người để duy trì sinh mạng, cứ mồng một và mười lăm cũng sẽ trải qua sự đau đớn đến thấu xương, sống không bằng chết! Ngươi có biết điều này là hành hạ khổ sở thế nào với Huyền thế nào không? Ngươi có biết trong suy nghĩ người dân của Thánh Ngưng quốc, Huyền được ví giống như Thần linh không? Ngươi có biết Huyền quan trọng với ta như thế nào không?”

(*Phúc họa tương y: Họa là nguyên nhân sinh ra phúc mà phúc cũng có thể là nguyên nhân sinh ra họa => Phúc và họa đều tồn tại trong cuộc sống)

Ta ngơ ngác nhìn Thanh nhi gào thét với mình, Đơn, l,q, đ gương mặt tuyệt mỹ bởi vì tức giận cùng đau đớn mà vặn vẹo mà biến hình. . . . . .

Ta không biết nên phản ứng ra sao nữa. . . . . . Ta cho tới bây giờ vẫn là người bình thường. . . . . . Ở không gian này, ta chưa bao giờ có cảm giác mình khác với người khác. . . . . . Chưa bao giờ. . . . . . Mà cái ta muốn. . . . . . Vẫn luôn là một cuộc sống của người bình thường. . . . . .

Cái gì mà theo thiên mệnh mà sinh? Ta thật sự không hiểu. . . . . .

Mà Huyền. . . . . . Nam tử giống như nguyệt thần sống lại