Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Say mê cả đời thì có làm sao

Say mê cả đời thì có làm sao

Tác giả: Vũ Bộ Lăng Loạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325335

Bình chọn: 9.00/10/533 lượt.

u ngón tay chúng ta đều đeo nhẫn kim cương, để những dân chúng kia ghen tị chết đi!” Giọng nói mang theo nụ cười kia dưới tình huống này trông cực kỳ hiu quạnh.

“Ha ha, nhưng… Nhưng mà không còn kịp rồi… Thật xin lỗi Lý Uẩn Đình, trước khi em đến đây đã uống một ít Hạc Đỉnh Hồng.”

An An nôn ra một đống máu tươi, nhỏ xuống mặt đất rồi nhỏ xuống lỗ tai bị cắt đứt. Bông tai màu xanh lam chợt phát ra tiea sáng chói mắt.

Sau ngày hôm đó, người trong làm quốc mới biết thì ra thứ có thể mở bảo tàng làm điên đảo quốc gia chính là một viên đá quý màu xanh tên là Giao Nhân Lệ.

Sau ngày hôm đó, người trong tam quốc mới biết, thì ra chuyện nếu có được Thiên Mệnh Chi Nữ sẽ có thể nhất thống tam quốc là sự thật.

Sau ngày hôm đó, người trong tam quốc mới biết, thì ra chỉ cần Thiên Mệnh Chi Nữ nhỏ máu lên Giao Nhân Lệ, Giao Nhân Lệ sẽ chiết xạ ra một cảnh tượng kỳ ảo, cảnh tượng đó ở trong lòng đất, chính là Bảo Tàng chi địa*. Giàu có điên đảo quốc gia, dễ như trở bàn tay.

(* Bảo Tàng chi địa: Kho báu dưới lòng đất)

Chỉ là, một nam tử áo lam ở đó đã chậm rãi đứng dậy, run rẩy cẩn thận gỡ Giao Nhân Lệ khỏi cái tai kia, dùng sức ném một cái, Giao Nhân Lệ đã bị Tứ Thủy nước mất, không còn thấy tung tích nữa.

Sau ngày hôm đó, chiến tranh yên lặng không tiếng động mà ngưng.

Tam quốc cũng tranh nhau đồn rằng, là một vị tiên nữ từ trên trời giáng xuống, váy dài bay bay, ngăn trở cuộc chiến tranh này.

Vì vậy sử quan* đem sự kiện này cẩn thận ghi kỹ trong lịch sử tam quốc, càng nghiệm chứng roàng truyền thuyết về Thiên Mệnh Chi Nữ.

(Sử quan: quan chuyên ghi chép lịch sử)

Chỉ là không có ai thật sự quan tâm, cái chết của nữ tử kia có đáng giá hay không, nữ tử kia, kiếp sau, sẽ hạnh phúc chứ?

Vô tri vô giác gặp ác mộng.

Vô Tâm thiền sư hé đôi môi, đang nói với ta điều gì đó, trong lòng bàn tay có hai chữ “Rời đi” nóng bỏng, càng lúc càng rõ ràng.

Rời đi… Thì ra nếu rời khỏi như vậy….

Mơ mơ màng màng bị người bên cạnh đánh thức, người kia nói, “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, Lý đại hiệp tới thăm tỷ kìa!

Chương 53: Đảo Đào Hoa Của Chúng Ta

Cổ thụ xanh um tươi tốt, suối nước kêu róc rách vang dội.

Một nam một nữ đón gió mà đứng, tay áo bồng bềnh.

Nam tử hơi nhíu mày, ôm kiếm hỏi, “Sao cô cứ đi theo ta làm cái gì?”

Nữ tử y phục màu vàng cười hì hì đáp, “Bởi vì chàng là Lý Uẩn Đình~”

Nam tử hứng thú híp mắt lại, xoay người đối mặt với cô gái, “Sau đó thì sao?”

“Sau đó chúng ta liền tìm một hòn đảo, đủ loại hoa đào ~” Dung nhan như vẽ, hanh phúc trong mắt nữ tử cứ như thế khắc sâu vào trong lòng nam nhân kia.

Gió xuân thổi qua gò mà… Nam nhân hơi thả kiếm trên bả vai… Mùa xuân, chẳng lẽ tất cả có thể bắt đầu lại bằng một cách như thế ư?

Mười năm sau.

Một cái đầu cắm đầy tram cài, trên người là châu báu nhiều vô kể, một nữ tử trang điểm lòe loẹt chống nạnh hô to, giống như công phu sư tử hống của sư tử hà đông, hét lớn, “Lý Uẩn Đình, đảo Đào Hoa của em đâu????!!!!”

Nam nhân áo lam nhàn nhã thả sách trong tay xuống, “Nha đầu, có phải lại rảnh rỗi rồi không?… Có hài lòng thành quả trang điểm của nữ nhi chúng ta hay không?”

Mỗ nữ giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, vội soi gương, tiếp theo dùng sức cúi đầu, hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên, ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, “Khả Khả, Ái Ái các con lăn ra đây cho nương!”

Một đôi bé trai bé gái giống nhau như đúc từ một khuôn mà ra xô xô đẩy đẩy chạy vào, một nam một nữ, cực kỳ đáng yêu ~

Khi bé gái thấy nương đổi sắc mặt, vội cong cái miệng nhỏ nhắn lên, trốn tránh nói, “Là ca ca nói chắc chắn nương sẽ thích cách trang điểm nhà giàu mới nổi này mà ~”

Ánh mắt sắc bén của mỗ nữ bắn về phía bé trai, lại thấy bé trai không chút hoang mang ưỡn ngực, bước đi thong thả, tiến vào trong ngực phụ thân, dùng sức cọ xát hai cái, vẻ mặt hả hê nói, “Lúc trước nương nói nương yêu một nam nhân là thủ phủ đứng đầu thiên hạ, là cao thủ võ lâm mà người người nghe đều biến sắc. Hiện tại phụ thân đều làm được rồi, còn chê cái này chê cái nọ, aizzz… Nữ nhân ấy, đúng là động vật không dễ dàng thỏa mãn, phụ thân nhỉ?”

Giọng nói y như một tiểu đại nhân, khiến mọi người trong phòng cười nghiêng ngả ~

“Nương, người xem kìa! Huyền thúc thúc tới ~!”

Ái Ái khó nén hưng phấn trong giọng nói, bóng dáng màu trắng mới vừa bồng bềnh đi tới, lập tức đã bị hai cục thịt nhỏ bu lại trong ngực.

“Huyền thúc thúc thật là đẹp, lúc Ái Ái lớn lên cưới người có được hay không?” Cô gái nhỏ không quên vãi nước miếng lên.

Mỗ nữ vội nhân cơ hội nhổ hết tram cài đầu xuống, liều mạng dùng tay áo lau mặt, người không ra người quỷ không ra quỷ nói, “Huyền nhi, đã lâu không gặp.”

Nam tử áo lam bên cạnh bàn nhìn thấy cũng chậm rãi đứng dậy, đứng chắp tay, nhẹ nhàng gật đầu với người mới tới.

Nam tử áo trắng cũng đáp lại một nụ cười, tóc bạch im lướt qua gò mà hai đứa trẻ, ~ nhẹ nhàng để chúng dưới đất.

“Một năm không gặp, ta theo sư phụ du lịch đến chỗ này, thuận tiện tới thăm hai người một chút, dạo này sống có tốt không.”

“Du lịch… Lưu lạc…” Mỗ nữ lâm vào trạng thái ước mơ không thể tự kìm chế, “Huyền nhi, huynh