XtGem Forum catalog
Sát thủ tim anh

Sát thủ tim anh

Tác giả: Vốn là thế

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322200

Bình chọn: 9.00/10/220 lượt.

c Phương Chấn Vũ đã nói với các cổ đông có mặt rằng hắn sẽ mua mảnh đất ở Pháp vào sáng mai

– Thế sao?

Dương Thạc vẫn bình thản chỉ riêng Kì Băng không kiềm nổi tức giận quăng cái đồ bấm thẳng về phía ti vi. Màn hình nứt một khoảng lớn chính giữa, Diệp Phi giật bắn minh không hiểu lí do

– Này này cô có tiền mua lại cái ti vi này không?

– Mẹ kiếp anh biến đi ngay cho tôi

CHƯƠNG 34 (2)

Kì Băng rất ít khi chữi tục, mà khi cô đã chữi tức là cô đang rất bực. Cô bỏ lên lâu, Dương Thạc dõi theo rồi quay sang trừng mắt với Diệp Phi

– Gì mà nhìn tớ chứ? Tớ thấy cậu nên dạy dỗ con mèo hư này lại đi

– Dạy cho cái mồm của cậu ấy!

– Gì thế hai cái người này?! Có gì thì nói đi chứ?

– Mảnh đất đó là nơi cô ấy ở trong ba năm nay, mảnh đất đó là của gia đình cưu mang cô ấy

– Nói ra có phải tốt hơn không…Gì? Gì chứ?

– Tớ đã hứa sẽ giúp cô ấy nhưng vẫn chưa làm được gì

– Bạn tôi ơi thế thì cậu nên giúp nhiệt tình vào họ mua mảnh đất đến nơi rồi.

– Tớ biết

Khi Diệp Phi rời đi Dương Thạc mới trở về phòng, thấy Kì Băng ngồi cạnh dựa người vào cửa kính dưới đất nhìn ra ngoài anh bất giác đau lòng. Cô gái này rất nhạy cảm chỉ cần là vấn đề cấp bác sẽ như thế.

Dương Thạc nằm phịch xuống giường hơi thở nặng nề, Kì Băng hướng mắt về phía anh. Trong anh có vẻ mệt mỏi hơn cả cô nữa.

– Anh xin lỗi

– Sao phải xin lỗi?!

– Đáng lí ra anh nên giúp em

– Không cần đâu!

Cô tiến lại gần anh nằm vào vòng tay anh, ôm lấy anh như ngỡ sợ anh trốn mất. Anh đã vì cô quá nhiều nên cô không muốn nhận thêm gì nữa, quá đủ rồi!

CHƯƠNG 35

Bầu trời đêm tỉnh lặng, những ngôi sao lấp lánh chiếu những tia sáng yếu ớt lên bầu trời vây kín một màu đen.

Đêm khuya sương xuống lạnh thấu vai, vài cơn gió nhẹ thổi ngang chỉ để lại tiếng lá cây xào xạc xa xâm.

Kì Băng mơ màng kéo mình ra khỏi những giấc mơ ngọt ngào òa lẫn vài hương vị mất mác, chết chóc lạ thường. Cảm nhận hơi ấm mang hương thơm tinh khiết của bạc hà không còn quẩn quanh mình nữa, chỉ đơn giản trên người có một chiêc chăn ấm bao lấy cơ thể của cô.

Giờ này đã tầm 1-2h sáng không hiểu Dương Thạc đã đi đâu và làm gì, Kì Băng mơ màng ngồi dậy rồi vén chăng ra khỏi giường.

Bất chợt nghe tiếng lật sách sột soạt phát ra từ phòng sách phía cuối hành lang Kì Băng tiến lại gần, những tia sáng yếu ớt từ khe cửa chạm đến không gian bên ngoài. Trên chiếc bàn gỗ đầy trẫy những tài liệu, sổ sách khiến Dương Thạc loay hoay chăm chú đến nhíu chặt mày.

Dương Thạc đã đeo kính từ khi nào thế?

Câu hỏi có lẽ chính Kì Băng cũng có thể tự mình trả lời nhưng sao bất chợt nó làm cô ngạc nhiên và có chút băng khoăng.

Vài phút sau Kì Băng bước vào phòng sách với một khay trái cây và đồ uống nóng lạnh, lúc cô vào Dương Thạc có hơi bất ngờ rồi lại quay về với công việc trong tích tắc.

Kì Băng đặt xuống bàn khay đồ ăn rồi kéo một chiếc ghế ngồi đối diện Dương Thạc. Cô đưa miếng trái cây nào đến miệng Dương Thạc thì anh mới phát giác rồi ăn, đa phần là cô chén sạch. Ly cà phê vơi đi rất nhanh chẳng bù cho ly nước cam không được Kì Băng “cưng chiều” cho lắm.

Cô hết đọc tạp chí rồi cuối cùng cũng yên vị với cái máy tính bảng đang hiển thị trò chơi kim cương cực đỉnh. Chăm chú với mấy viên kim cương vô màu đủ kiểu rồi lại đăm đăm với cột thời gian đang vơi dần Kì Băng không biết rằng công việc của Dương Thạc đã hoàn thành rất tốt và khá nhanh.

Dương Thạc ngồi xem Kì Băng chơi với nét mặt tức tối khiến anh phì cười mà quên đi mệt mỏi. Cô gái này là con mèo nhỏ của anh dù là mệt mỏi hay căng thẳng chỉ cần ngắm nhìn con mèo nhỏ tự mình chơi đùa bên cạnh cũng khiến anh cảm thấy vui vẻ.

Kì Băng có cảm giác bị “chiếu tướng” trong thời gian ngắn nên buông máy tính bảng ra nhìn về phía đối diện. Dương Thạc không buồn cười với cô rồi bế cô về phòng.

– Có phải công việc nhiều lắm không?

– Không nhiều chỉ là phải giải quyết hết mới có thời gian ở cùng em

– Dẻo miệng

Về đến phòng Kì Băng vẫn loay hoay giải quyết cái đám kim cương chết tiệt kia, Dương Thạc nằm cạnh lâu lâu cốc cho cô mấy cái vào đầu nói rằng IQ không cao bằng ai rồi giật lấy máy tính bảng chơi thế cô.

Không biết nằm xem Dương Thạc chơi bao lâu lúc sau cô đã chìm vào giấc ngủ, Dương Thạc để chiếc máy tính bảng sang một bên rồi ôm lấy Kì Băng chìm vào giấc ngủ.

Tình cảm giản đơn đến kì lạ, chỉ cần luôn ờ cạnh nhau, cùng nhau làm chung một việc thì nhịp đập của trái tim sẽ nói cho bạn biết mình đang hạnh phúc với tình yêu thật sự.

Ánh nắng cứ thế chen chút nhau nhảy múa trên thảm cỏ xanh trước biệt thự, sau khi cùng nhau ăn sáng Dương Thạc đến công ty ngay còn dặn Kì Băng 11h đến công ty anh cùng nhau đi ăn trưa.

Kì Băng quy theo phong cách năng động chọn lấy một chiếc quần jean ngắn, một chiếc áo ba lỗ rồi khoác ngoài một chiếc áo sơ mi sọc ca rô. Cô xõa tóc, mang một chiếc ba lô sau lưng, chọn một đôi giày boot rồi “phi ngựa chiến” đến cuộc họp báo của công ty Phương Long.

Hội trường rộng lớn với biết bao thương nhân ngồi ở những hàng ghế khác nhau cười nói vui vẻ, phóng viên lớn nhỏ ở nhiều tạp chí khác nhau tung ” vũ khí ” ghi l