Quy tắc bẫy tập thể

Quy tắc bẫy tập thể

Tác giả: Chuẩn Nghĩ Giai Kỳ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324163

Bình chọn: 9.00/10/416 lượt.

yện nữa , em đã nói không nói chuyện với anh cơ mà.”

“Không , chúng ta phải nói chuyện cho rõ đã, về em và anh , kỳ thật chúng ta chính là bạn bè bình thường , quan hệ vẫn là rất thuần khiết .”

“Ai thuần khiết với em ? Chúng ta không phải đã sớm không thuần khiết sao?”

“Cái…” Rắm còn chưa đi ra, anh ấy liền trừng ta một cái , ta lập tức sửa miệng, “Hiểu lầm , anh là học trưởng của em , là thần tượng của em . Chúng ta là mối quan hệ cách mạng hữu nghị, ha ha…”

“Chúng ta chẳng phải đã lên giường rồi sao?”

“Hả ?”

“Mấy lần ở Thượng Hải .”

“….” Ta tịt họng.

“Chúng ta còn nhận sẽ kết hôn .”

“A?” Loại này mà anh ấy cũng không biết xấu hổ tùy tiện nói ra sao ?

“Em xem, còn có gì thuần khiết đáng nói?”

“Nhưng là, em cũng không thể ở chung với anh được ! Em không thể ngủ cùng với anh được , em phải thủ thân như ngọc , em là người có quan niệm truyền thống rất mạnh ! Em cũng là người có thân phận đàng hoàng , anh định bắt ép em thì không có cửa đâu! Người nhà em cũng không dễ bãi bình như vậy đâu , em về nhà giải thích rõ ràng cho mẹ em , bà ấy sẽ đứng ở phía em ngay !”

“Ai nói cho em là chúng ta ở chung ? Ai nói cho em là anh muốn ngủ cùng em trên một cái giường ? Này này, Tô Tiểu Bạch, nguyên lai em không phải Tiểu Bạch, em là sắc lang a! Trong óc toàn nghĩ cái gì vậy ? Anh là cho em đến hầu hạ anh , nhanh đi mua đồ ăn đi anh đói bụng rồi .”

“Anh!” Ta tức giận đến ngứa cả hàm răng .

An công tử nở nụ cười ha ha , “Người nào đó viết nhầm chữ làm thành mấy tờ giấy ghi nợ cho anh , nếu em hầu hạ anh thư thái, anh sẽ trả lại giấy ghi nợ cho em. Nếu em chọc anh tức giận , vậy thì chúng ta sẽ giải quyết vấn đề bằng tiền tài , thuận tiện, bồi thường cả chi phí tổn thất danh dự.”

Phỉ nhổ vào ! Ta quả nhiên là sinh ra bất lợi a! Xem ra cần phải tìm pháp sư phong thuỷ cải mệnh cho ta thôi ! Ta quay đầu nhìn nhìn An công tử ngồi trên xe lăn mà vẫn thực tuấn tú mất hồn như trước , hung hăng xì một tiếng khinh miệt. Chờ đó!

“Em ngủ chỗ nào?” Ta tức giận hỏi anh ấy.

“Ngủ cách vách phòng anh đi . Phương tiện để buổi tối anh gọi em.”

Đây vẫn là người sao, đem ta làm thành cái gì ?

Ta dùng sức kéo bao hành lý mà mẹ ta gửi đến , trong này rốt cuộc chứa cái gì vậy, sao lại nặng như thế ? Đây là tính để cho ta ở mấy ngày a , sao lại nhiều như vậy ?

Bộ dáng An công tử hoàn toàn là xem kịch vui , chả có ý muốn tới hỗ trợ . Được rồi, ta tha thứ cho anh ấy , ai bảo anh ấy đang ngồi xe lăn cơ chứ , xem ra thật sự là bị thương không nhẹ a. Ta lại nhịn không được đem ánh mắt đánh giá ở nửa người dưới của anh ấy một lát.

An công tử đột nhiên nở nụ cười, “Có phải em đang lo lắng anh thật sự không “thẳng” được , về sau em sẽ không hạnh phúc hay không?”

Mặt của ta đỏ bừng lên, “Không thể nào!”

An công tử vui mừng gật đầu, “Anh đã không nhìn lầm em , em thật sự là bà xã tốt .”

Bà xã ? Từ này làm cho ta đột nhiên rung động trong lòng một chút , ngay sau đó thì lại ấm áp lên.

Đang ở thời điểm ta cảm thấy ấm áp hoà thuận vui vẻ , trong quá trình ta sử xuất sức lực bú sữa , đem bao hành lý này túm vào trong nhà , cái bao kia tực hồ đã sống lâu tới giờ phút cuối cùng , trong khoảnh khắc đó vỡ tan ra , sau đó những thứ bên trong rầm rầm giống như nước lăn ào ra ngoài .

Khi chúng ta thấy rõ ràng là cái gì , ta cùng An công tử đồng thời trợn mắt há hốc mồm, “áo mưa” , thuốc tránh thai cùng với các loại rượu thuốc tráng dương .

“Khụ khụ…” Ta có chút xấu hổ, cười khan vài tiếng, “Em mở cửa hàng bán trên mạng , làm nghề tay trái , mẹ em thật sự là am hiểu lòng người a, cung cấp nhiều như vậy .”

“Khụ khụ…” An công tử cũng có chút xấu hổ, bất quá anh ấy nói là, “Làm sao mà em biết mấy thứ này tốt hay không, vạn nhất đồ em bán đi là sản phẩm giả kém chất lượng , sẽ có khách hàng trách cứ em , cho nên anh đề nghị, chúng ta hãy thử xem hiệu quả trước , sau đó lại bán đi.”

Chương 46: Gian Tình Rõ Rành Rành

Chủ tịch Mao dạy chúng ta làm gì cũng phải thực sự cầu thị, cho nên khi nghe được một câu nói ái muội như vậy của An công tử , ta cảm thấy giả ngu đã không thể lừa dối quá quan được nữa rồi .

Cho nên ta cải biến sách lược , vươn ngón tay cái hướng về phía anh ấy , hung hăng khích lệ anh ấy một phen, “An công tử , anh thật không hổ là thương nhân điển phạm a! Anh vì người tiêu thụ suy nghĩ như thế quả nhiên là chuyện rất may mắn cho nghành nghề bất động sản về sau a! Em thay mặt cho quần chúng nhân dân cảm tạ anh !”

An công tử nhìn ta , cười nhạt , không nói lời nào.

Ta nuốt nuốt nước miếng , nói tiếp , “An công tử , em chưa thấy qua thương nhân nào như anh , từ nhỏ mẹ em đã giáo dục em rằng làm thương nhân thì phải gian trá xảo quyệt , bằng không thì làm sao mà kiếm tiền được cơ chứ ? Anh xem hai cái cửa hàng của nhà em đó , là bởi vì tâm địa nhà em rất thiện lương cho nên vẫn luôn ở trạng thái sắp đóng cửa . Nhưng là từ khi quen biết An công tử , từ khi nghe xong lời vừa rồi của anh … Lời nói hùng hồn đó làm cho em hoàn toàn phủ định những lý luận trước kia ! Thương nhân có tiền giống như anh , nguyên lai cũng không phải xấu


Insane