XtGem Forum catalog
Quỷ hoàng phi

Quỷ hoàng phi

Tác giả: Sương Hoa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328575

Bình chọn: 7.00/10/857 lượt.

ối phương, nhưng sau đó lại trở nên kích động cùng vui mừng.

Quân Thương đang cười cười, bất chợt trầm xuống rồi dừng lại. Nhất thời không khí trong xe ngựa trở nên yên tĩnh, hô hấp của hắn phảng phất toát ra thê lương chua xót. Quân Thương kéo Lâm Lang lại gần hơn, nhẹ nhàng vuốt tóc của nàng, trên đỉnh đầu Lâm Lang ấn xuống một nụ hôn.

Lâm Lang không có hành động bài xích gì, tựa vào lồng ngực rộng rãi vững chắc của hắn, nghe nhịp tim hữu lực vang lên bên tai, nàng đột nhiên cảm thấy thực an tâm, bỗng nhiên có suy nghĩ. . . . . . nếu cứ mãi như vậy thì thật là tốt!

Xe ngựa dừng lại trước cửa lớn của Thượng Thư phủ, bên trong buồng xe im ắng không một tiếng động, Hắc Bạch vô thường nghiêm mặt đứng thẳng tắp trước cửa, dọa người giữ cửa của Thượng Thư phủ vừa chạy vừa hét lớn sợ hãi: “Quỷ a. . . . . .”. Thoáng một cái đã mất hút không thấy bóng dáng.

Gió đêm lay động màn che, chuông gió kêu leng keng, bất chợt bên trong xe truyền đến một tiếng cười thật dễ nghe. Tiếng cười kia giống như một đứa trẻ vui mừng khi tìm được một món đồ chơi, nhưng không hiểu sao lại phảng phất một chút thê lương không nói nên lời. Ngay sau đó, lại là trầm mặc kéo dài.

“Đến nhà ta rồi, ta phải trở về!” Lâm Lang đứng dậy, đưa tay vén tấm màn che lên.

“Ừ, đã đến nhà rồi, chúng ta cùng nhau trở về đi!” Quân Thương cũng nhanh chóng bước tới, một tay ôm lấy nàng, từ trên xe ngựa nhảy xuống.

“Đã đến nhà rồi?” Lâm Lang khó hiểu nhìn Quân Thương, đây là nhà của nàng mà!

“Ừ!” Đối với Quân Thương mà nói, ở đâu có nàng thì ở đó chính là nhà!

“Cùng nhau trở về?” Hai người bọn họ hình như không ở cùng một nhà nha .

“Đúng rồi!” Tiếng cười trầm thấp của Quân Thương vang vọng trong bầu trời đêm, ánh mắt cưng chiều mà thương tiếc nhìn nàng.

Cây lá xum xuê, ánh trăng mờ ảo, Quân Thương ôm nàng đi qua hoa viên rộng lớn của Diệp phủ về Bách Thảo viên.

Cửa chính của Bách Thảo viên vẫn còn đang mở, Thiển Ngữ đứng ở cửa ngó ngó nghiêng nghiêng. Thấy đằng xa Quân Thương ôm Lâm Lang đi tới, nàng vội lấy tay che miệng, ánh mắt toát ra hoảng sợ, xoay người chạy nhanh vào trong viện.

Lâm Lang gắng sức giãy dụa vài lần muốn thoát ra khỏi ôm ấp của Quân Thương, nhưng đều không có tác dụng, nàng lại vừa thấy Thiển Ngữ vội vội vàng vàng chạy vào bên trong, Lâm Lang biết chắc bộ dáng hiện tại của mình nha đầu kia đã nhìn thấy hết. Nàng nắm chặt tay hung hăng đánh vào ngực Quân Thương: “Còn không thả ta xuống, mau buông ta xuống. . . . . .”

Ôi trời ơi, nàng không biết Thiển Ngữ trở về sẽ nói như thế nào với mẫu thân đây? Mẫu thân là một thê tử luôn làm theo tam tòng tứ đức điển hình, nhớ tới công phu càm ràm của bà, Lâm Lang cảm thấy thực ảo não. Khẳng định là tối nay nàng phải nghe mẫu thân răn dạy đến choáng váng mất thôi!

“Lâm. . . . . . Lâm Lang!”

Hai người vừa đi vào viện, một tiếng gọi mang theo nghi ngờ truyền đến, Lâm Lang từ trong ngực Quân Thương ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lăng phu nhân đang đứng trước cửa, lập tức kinh hoảng khoát khoát tay: “Nương, không phải như người nghĩ đâu. . . . . . Không phải như người nghĩ đâu. Nương hiểu lầm. . . . . . hiểu lầm rồi. . . . . .”

Vừa rồi nghe Thiển Ngữ nói Lăng phu nhân còn chưa tin, chính bà nhìn nữ nhi của mình lớn lên từng ngày, ban ngày ban mặt. . . . . . à không, cho dù có là buổi tối thì cũng không thể làm ra chuyện đồi phong bại tục như vậy được.

Lúc này chính mắt bà đã nhìn thấy, tức giận bộc phát: “Lâm Lang. . . . . . Làm sao con. . . . . . Làm sao con có thể làm ra chuyện này? Còn không mau xuống!” Cái gì mà không phải như bà nghĩ đâu, nha đầu này, đến tận bây giờ vẫn còn vùi ở trong ngực người ta, không phải như vậy thì còn là thế nào nữa chứ?

“Nhanh, mau buông ta xuống. . . . . .” Lâm Lang đưa tay đẩy mạnh ngực Quân Thương.

Hắn xòe tay ra, bao trọn lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng ở bên trong, nhưng vẫn không thả nàng xuống, chỉ nhìn về phía Lăng phu nhân nói: “Nương, tại hạ là Vãng sinh Thành chủ Quân Thương. Hôm nay Lâm Lang uống hơi nhiều rượu, ta chỉ là đưa nàng về!” Nếu bà là mẫu thân của Lâm Lang, vậy thì hắn cần phải tôn trọng Lăng phu nhân rồi.

Lâm Lang chỉ cảm thấy trên trời giáng xuống ba tiếng sấm vang dội hãi hùng. Nàng không nhịn nổi nữa, ngẩng đầu lên nhìn Quân Thương hét lớn: “Đó là mẫu thân của ta, không phải mẫu thân của ngươi!” Ngươi nói chuyện đừng có vô lý như vậy được không!

Nghe Quân Thương tự giới thiệu, Lăng phu nhân cùng Thiển Ngữ ngây ngẩn cả người, một lúc lâu sau cũng không có phản ứng. Khi đã hoàn hồn nhìn về phía Quân Thương, trong nháy mắt, ánh mắt của hai người tràn đầy sợ hãi. Vãng sinh Thành chủ. . . . . . Vãng sinh Thành chủ, là Vãng sinh Thành chủ sao?!

Hết nhìn Quân Thương lại đem ánh mắt đặt trên người của Lâm Lang, vẻ mặt hai người họ càng thêm hốt hoảng —— vừa rồi, Lâm Lang lại rống lên với Vãng sinh Thành chủ!

“Nương. . . . . .” Quân Thương rốt cuộc thả Lâm Lang xuống, nàng vội vàng chạy tới ôm lấy cánh tay của Lăng phu nhân, nói: ” Hắn không giống với những lời đồn đại bên ngoài đâu, nương không cần quá sợ hãi!”

Lăng phu nhân rốt cuộc