
Quán trà tình yêu của Tiễn Tiểu Háo
Tác giả: Nhất Sinh Bán Nhàn
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 326723
Bình chọn: 8.5.00/10/672 lượt.
u là con của mình thì sao?” Tiễn Tiểu Háo tiếp tục hỏi.
“Em thích thì chị thích.”
“Hí hí, vậy tốt rồi.” Tiễn Tiểu Háo vui vẻ quay lại làm chuyện của mình, thỉnh thoảng lầm bầm hai ba câu, tâm tình cực kỳ tốt.
Cổ quái, có cổ quái, Sở Cố Hoài nhíu mày, không biết nha đầu kia lại làm chuyện điên khùng gì.
Khi Tiễn Tiểu Háo đã làm xong đồ ăn, đã hơn bảy giờ, mọi người trong nhà đói đến bụng phát ra tiếng, không đợi Tiễn Tiểu Háo mời ăn cơm liền tự giác ngồi vào bàn.
“Thiệt nhiều đồ ăn……” Tiễn Đại ca nước miếng đều nhanh chảy ra.
“Hứ, cũng không xem là ai làm , hương sắc vẹn toàn hết.” Tiễn Tiểu Háo đắc ý nói.
“Quân trưởng, ngài xem, đừng khen nàng, con gái trong nhà , biết nấu cơm là điều đương nhiên , xem nàng kiêu ngạo như vậy kìa.” Tiễn ba ba ngăn trở Sở ông nội nghĩ muốn mở miệng khích lệ Tiễn Tiểu Háo.
“Hừ, Sở ông nội rất tốt với con mà.” Tiễn Tiểu Háo chạy đến Sở ông nội ngồi bên cạnh hắn, còn gắp đồ ăn cho hắn.
“Ông nội, mau nếm thử đồ ăn cháu làm xem, đặc biệt làm cho ông á, khoai tây này con hầm đã lâu.” Tiễn Tiểu Háo rất là có bộ dáng dụ dỗ lão nhân gia, Sở ông nội bị dụ đến xuân phong đầy mặt hận không thể đem Tiễn Tiểu Háo trở thành bảo bối sủng.
“Giỏi giỏi, thực ngoan.”
“Ăn đi, ăn đi, mọi người cũng đói.” Tiễn mẹ mẹ hô.
“Ai.”
Vì thế mọi người bắt đầu đụng đũa, trên bàn sơn trân hải vị không ít, đồ ăn thường ngày cũng có, già trẻ đều hợp, tám món ăn một món canh, còn có mấy mâm rau trộn.
“A Giai, ăn nhiều chút nha, tôi nói cậu biết, này, này, còn có này, là sở trường của Nhị ca đó, cậu nếm xem.” Nói xong, Tiễn Tiểu Háo nháy mắt ra dấu cho Tiễn Nhị ca, Tiễn Nhị ca thu được tin tức đến từ muội muội, lập tức động thủ gắp đồ ăn cho Chung Giai.
“A Giai, nếm thử đi.”
“Vâng, cám ơn.” Chung Giai lễ phép đối Tiễn Nhị ca cười cười.
“Nhị ca tôi chính là đặc cấp đầu bếp, không tầm thường chút nào.” Tiễn Tiểu Háo bắt đầu khoe khoang Nhị ca mình, kẻ trong cuộc thì mê kẻ ngoài cuộc thì tỉnh, cả bàn từ già đến trẻ trừ bỏ Chung Giai, những người khác trong lòng đều rõ ràng.
“Ừm, ăn ngon lắm.” Chung Giai cắn một miếng, hùa theo nói.
“Khụ khụ.” Tiễn Nhị ca ngượng ngùng ho khan, cảm thấy em gái thật sự là quá mức.
Sở Cố Hoài bất đắc dĩ dùng chân đạp Tiễn Tiểu Háo, nhắc nhở nàng chú ý.
“Ác…… Ăn cơm, ăn cơm.” Tiễn Tiểu Háo bình tĩnh ứng biến, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì, bưng lên bát bắt đầu ăn cơm.
Cơm nước xong, Sở Cố Hoài hiển nhiên bị Tiễn Tiểu Háo sai sử đi rửa bát, Tiễn Tiểu Háo lấy ra hoa quả cùng một đống đồ ngọt lên bàn trà chiêu đãi khách nhân.
Tiễn ba tiễn mẹ phân biệt ngồi ở Chung Giai bên người, Tiễn Nhị ca bị Sở mẹ mẹ kéo vào thư phòng.
Tiễn Tiểu Háo quyết định nghe lén, đầu tiên là lại gần ba mẹ, Tiễn Tiểu Háo đưa lưng về phía tiễn mẹ, làm bộ chăm chú xem TV, thỉnh thoảng phát ra một hai tiếng cười ngây ngô, cái lổ tai dựng thẳng đứng lên. Nghe lén thì phải có kiểu dáng của nghe lén.
“A Giai a, là bá phụ bá mẫu thực xin lỗi cháu, cũng không hỏi rõ ràng nha đầu ý tứ liền kiên quyết đem hai đứa gán ghép với nhau, ai, tuy cháu nói không trách chúng ta nhưng trong lòng chúng ta quả thật rất khó chịu.” Tiễn mẹ mẹ vô cùng đau lòng nói.
“Bá mẫu, chuyện này thật sự không liên quan đến hai bác, là cháu không tốt, làm Tiểu Háo thấy chướng mắt.” Chung Giai ôn nhu nói.
“Cháu cái gì cũng tốt, bác cùng bác gái thiệt tình thích cháu, cháu là đứa nhỏ tốt, ai, chúng ta nghĩ nếu là cháu, chúng ta sẽ toàn tâm toàn ý đem nha đầu giao cho cháu, không nghĩ tới nha đầu nàng…… Ai, cảm tình phải xuất phát từ hai phía, nha đầu là đứa thẳng thắn thích liền nói thích, không thích là không thích.” Tiễn ba ba lời nói thành khẩn, ý tứ sâu xa.
“Cháu biết , bá phụ, Sở luật sư đối Tiểu Háo tốt lắm, cháu thấy hết mà, các nàng là thật tâm yêu nhau, cháu chúc phúc các nàng.” Chung Giai là người rất có phong độ nam sĩ, mỗi lời nói mỗi cử động đều rất ôn nhu thể thiếp*.
“Cháu có thể nghĩ như vậy thì tốt rồi, A Giai a, đừng bởi vì chuyện này mà cháu không dám đến, dù gì đi nữa cháu cũng còn vì lão Tứ bán mạng mà, chúng ta là thật thích cháu, thường lại đây thăm chúng ta, cùng nhau ăn cơm .” Tiễn mẹ mẹ nói.
“Ai, Dạ. Cháu sẽ đến .” Chung Giai đáp ứng.
“Như vậy là tốt, như vậy là tốt.” Tiễn ba ba vừa lòng địa điểm đầu.
Kế tiếp Tiễn Tiểu Háo thấy rằng trọng điểm không nằm bên này, bỗng nhiên nhớ tới thư phòng còn có một nhóm nữa, Tiễn Tiểu Háo quyết định tiếp tục nhiệm vụ, vì thế Tiễn Tiểu Háo bưng một mâm vải chuyển qua cửa thư phòng.
Lúc này, Tiễn Tiểu Háo quang minh chính đại bưng vải vào phòng.
“Hì hì, khát nước rồi, bá phụ bá mẫu, ăn vải đi.” Tiễn Tiểu Háo ngơ ngơ đem vải nhét vào trong tay Sở mẹ mẹ.
“A ha, đứa nhỏ này, vào đây thám thính tin tức?” Sở mẹ mẹ gõ nhẹ đầu Tiễn Tiểu Háo.
“Ây da, tại con quan tâm Nhị ca mà.” Tiễn Tiểu Háo ôm đầu cười ha hả nói.
“Lắm chuyện.” Sở mẹ mẹ quở mắng
“Hì hì, đừng để ý đến con, hai người tiếp tục, tiếp tục.” Tiễn Tiểu Háo kéo ghế dựa ngồi xuống.
“Mạc Nam, cháu thích đứa nhỏ kia?” Sở mẹ mẹ hiền lành hỏi han.
“Dạ, nhưng mà……”
“Đừng ngại đừng ngại, những chuyệ