
Hậu Thổ tỉ muội, phảng phất như mới ngày hôm qua.
Q.4 – Chương 447: Thần Dược Đoàn Tụ, Xem Ngươi Cũng Không Từ ( 7 )
Một đoạn năm tháng thanh xuân kia, hắn và Mạn nhi, chuyện tình giữa tỷ muội Hậu Thổ, giống như vẫn còn ở ngày hôm qua.
Chữ tình khó giải, chữ tình đả thương người, nếu có thể phá bỏ, thành Phật thành thần.
Đế Tuấn trầm mặc không nói gì.
Cho dù lòng có bất mãn, nhưng vẫn không có cách nào nói ra được.
Một là cha, một là mẹ, sự lựa chọn của bọn họ đã qua hơn hai mươi năm, coi như hắn là cốt nhục của bọn họ, cũng không có quyền nói lại lịch sử đã qua.
Thở dài một tiếng, tâm tình hắn chợt phiền loạn, tiếng rên rỉ bên tai làm người ta bộc phát ra không kiên nhẫn.
Lấy ra hai viên bạc vụn, dùng hết phiền muộn toàn thân đánh qua,Thủy Đinh Đông cùng thiếu niên kia rên lên một tiếng, ngã xuống, ngừng thở.
Thân thể của bọn họ còn giữ tư thế khi còn sống, thân mật đan xen vào nhau.
Nếu như Thủy Đinh Đông tỉnh táo lại, lấy tính khí thanh ngạo của nàng, đại khái cũng không chịu được việc trước mắt.
Đế Tuấn gián tiếp giúp nàng giải thoát.
Mộ Lăng Không quay mặt qua chỗ khác, không muốn nhìn lại.
Từ trên mặt đất nhặt lên một mảnh áo choàng không biết người nào vứt bỏ xuống, nhẹ nhàng thảy qua, vừa vặn có thể đậy thân thể trần trụi của hai người.
Giết người, đổ máu, cảm xúc uất ức của Đế Tuấn thoáng hóa giải, hắn nghiêm nghị nhìn Linh Đế, gằn từng chữ một, “Phụ hoàng, thỏ không ăn cỏ gần hang, chuyện ngài làm như vậy thật quá đáng.”
Phong lưu thành tánh còn chưa tính, làm gì thân tỷ muội người ta cũng đi trêu chọc. . . Được rồi, làm cho Tiêu hoàng hậu cùng Hậu Thổ Thánh mẫu trở mặt thành thù hơn hai mươi năm còn chưa tính, còn gián tiếp sản xuất ra quả đắng hôm nay, muốn kể khổ cũng không có ai đồng tình với hắn.
“Tiểu Cửu , đang ở đế vị, có chút chuyện, khụ khụ, thân bất do kỷ.” Ở dưới ánh mắt chỉ trích của nhi tử, Linh Đế chột dạ.
Chuyện cũ đã rồi, muốn làm lại, cũng không thể.
Cô phụ tình nghĩa của Hậu Thổ, cùng Mạn nhi tư thủ cả đời, đây có lẽ là nhân duyên đã định trước.
Q.4 – Chương 448: Thần Dược Đoàn Tụ, Xem Ngươi Cũng Không Từ ( 8 )
Đường cũng đã đi hết, còn nói nếu, thì có ý nghĩa gì?
Nhưng sắc mặt đó của Đế Tuấn, lại không khỏi làm cho người ta sinh ra dục vọng muốn giải thích.
Vì vậy, Linh Đế quỷ thần xui khiến lấy nhi tử làm ví dụ, “Nếu như ban đầu nếu đổi lại là con, cuối cùng phải lựa chọn, cũng có thể tương tự như trẫm, hoặc là nói, mỗi người đàn ông khi đối mặt tình huống đó thì cũng không thể tránh được. . .”
Lời còn chưa dứt, người đã mềm mại ngã xuống, Đế Tuấn thu ngón tay về, vẻ mặt lạnh lùng, lộ ra âm trầm.
Hắn cúi người, khiêng phụ hoàng lên, âm thanh nhẹ thoáng qua, “Phụ hoàng, con vĩnh viễn đều không thể trở thành ngài.” Đi trở về đến bên cạnh Mộ Lăng Không thì hắn đưa tay ra, cho đến khi nàng đưa tay mềm lên, mới hài lòng nắm chặt, “Ta tuyệt sẽ không để mặc cho chuyện đi tới một bước kia. . . Lăng Không không có cơ hội trở thành mẫu hậu thứ hai, bởi vì ta vĩnh viễn sẽ không tự tay giúp người yêu gạt bỏ trở ngại, đả thương lòng của nàng, cũng làm bẩn phần ân tình này.”
“Phu quân. . .” nơi cổ họng Mộ Lăng Không giống như treo nặng ngàn cân đá, lời muốn nói rất nhiều, nhưng một câu cũng không nói ra.
” Chuyện Đại Tuyết Sơn phải hiểu rõ, phụ hoàng tỉnh táo, niệm tình cũ, chuyện cũ lộn xộn lung tung quấn cùng nhau, ngược lại khó thực hiện quyết định.” Hắn chuyến này một là tìm kiếm cha mẹ, hai là vì hoàn toàn triệt đi dã tâm của những người khác tồn tại trên người Mộ Lăng Không dã tâm, trở về hoàng gia sống một cuộc sống yên bình.
Hiện tại mới tiến triển một phần ba, chỗ khó nhất lại sắp tới, cho nên vẫn là đánh ngất Linh Đế trước, càng dễ dàng hơn.
“Phu quân, chàng đã tìm được phụ hoàng, không thể dẫn người xuống núi trước sao? Giao cho ta đi tìm mẫu hậu, ta bảo đảm, dù là liều tính mạng, cũng nhất định mang mẫu hậu chàng về.”
Không muốn nhìn thấy cảnh tượng Đế Tuấn cùng Hậu Thổ Thánh mẫu tỷ thí, không muốn làm giảm bớt hy vọng.
Q.4 – Chương 449: Thần Dược Đoàn Tụ, Xem Ngươi Cũng Không Từ ( 9 )
Không muốn nhìn thấy cảnh tượng Đế Tuấn cùng Hậu Thổ Thánh mẫu tỷ thí, không muốn làm giảm bớt hy vọng, trái tim Mộ Lăng Không phanh phanh nhảy loạn, đầu óc rầm rầm vang dội đã sớm khiến nàng mất đi sự bình tĩnh trong quá khứ.
“Nếu như, trong lòng nàng không thoải mái, ta bảo Thái Nhất hộ tống nàng và phụ hoàng đi trước?” Đế Tuấn cúi người, hôn một cái lên thái dương của nàng.
Mộ Lăng Không chỉ cảm thấy bờ môi của hắn cực kỳ lạnh lẽo, mềm mại dán sát, trong nháy mắt lại tách ra, khiến nàng run rẩy mấy cái trong lòng.
“Không, ta muốn lưu lại, phu quân, ta quen thuộc Đại Tuyết Sơn hơn mọi người rất nhiều, nhất định có chỗ hữu dụng, chàng không cần đuổi ta đi.” Nàng làm sao có thể yên tâm để hắn một mình ở lại chỗ này.
Cái loại cảm giác kính bẩm sinh sợ đó, cắm rễ sâu bên trong, không thể xóa nhòa, không hề chỉ là đối với Hậu Thổ Thánh mẫu mà thôi.
“Nhìn nàng có vẻ không khỏe lắm, nếu không thích, không cần miễn cưỡng mình, ta không có ý tứ đối khán