Phu quân trắng mịn là con sói

Phu quân trắng mịn là con sói

Tác giả: Độ Hàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325981

Bình chọn: 8.00/10/598 lượt.

ắc khác, không có người ở, tìm không được dấu vết đồng loại.

Đây chính là Thánh Địa Đại Tuyết Sơn trong truyền thuyết võ lâm sao?

Thật khác xa với tưởng tượng của mọi người.

Nhìn chung quanh, đây cũng giống như mọt ngọn núi không có gì đặc biệt chứ sao.

Mộ Lăng Không hít thở sâu một hơi, “Vị trí của chúng ta nây giờ chắc là đỉnh núi, bên kia có một sườn đồi, các ngươi đi qua nhìn xuống, sẽ hiểu.”

Thái Nhất phản ứng nhanh nhất, sau khi nhảy qua, nửa ngồi ở trong hố tuyết, bất động.

“Nơi này. . . Còn là nhân gian sao? ?” Tiêu Duy Bạch theo sát phía sau, phát ra một tiếng cảm thán.

Đế Tuấn cùng Mộ Lăng Không nhìn nhau cười một tiếng, hơn nửa ngày sau, mới chắp tay cùng nhau tới.

Đập ngay vào mắt, khắp nơi óng ánh, đình đài lầu các.

Nơi này giống như Tiên Cung trên chín tầng trời, vật liệu xây dựng cũng không giống như ở chân núi.

Những ngôi nhà kia óng ánh trong suốt, giống như là dùng băng mài dũa, phát ra ánh sáng dưới ánh mặt trời, chói mắt người.

“Tất cả mọi thứ ở nơi này, đều là dùng vàng bạc đá quý điêu khắc thành, nóc nhà là lớn dùng miếng thủy tinh lớn, trang sức cũng dùng là bảo thạch các loại, đợi lát nữa tới gần mới có thể nhìn rõ ràng hơn.” Khi còn bé thường tới đây, Mộ Lăng Không mặc dù còn là không cẩn thận bị rung động, cũng đã tốt hơn rất nhiều.

“Trên giang hồ đồn đãi trên Đại Tuyết Sơn có bảo tàng, bây giờ nhìn lại, nói thế cũng không phải đồn bậy.” Chu Tước che ngực, trái tim kích động phanh phanh nhảy loạn còn chưa dừng lại, cũng không phải nàng ham tiền thích bạc, thật sự là chưa từng thấy qua cảnh trí xa hoa như vậy, cũng không có chuẩn bị tâm lý có thể tận mắt thấy một loại cảnh đẹp giống như kỳ tích ở nhân gian.

Q.4 – Chương 431: Là Người, Thì Có Dục Vọng (1 )

“Đã từng thấy qua người giàu khoe khoang của cải, nhưng so với Đại Tuyết Sơn, lại không thể nào bằng.” Nhìn thế này, tựa như chỉ sợ người khác không biết bọn họ có nhiều thực lực, bày ra tất cả, để người ta xem.

“Trên Đại Tuyết Sơn, khắp nơi đều là tuấn nam mỹ nữ, từ nhỏ đã sống ở dưới hoàn cảnh như vậy, vàng bạc châu báu cũng như nắm tuyết trên núi, có lẽ, đây cũng là một loại biện pháp tu tâm , có thể vứt bỏ hấp dẫn của vật phàm tục , mới có thể hết sức chăm chú theo đuổi đến cuối con đường, tu hành ở chỗ này, ngược lại trở nên đơn giản.” Mộ Lăng Không dùng lời nhỏ nhẹ giải thích.

Ở đây đều là những người thông minh, không cần nói tỉ mỉ, là có thể hiểu rõ.

Con người lúc còn sống, làm quấy nhiễu tâm thần người ta nhất, đơn giản đúng là mấy thứ này.

Đại Tuyết Sơn đặt đồ mà người phàm thường theo đuổi ở đây, để người tu hành nhìn quen dần, dần dà, ngược lại không để tâm nữa.

Dục niệm hóa giải vì vô hình, tiến tới thăng hoa, đem thực lực cất giấu trong cơ thể hoàn toàn xuất ra, đạo học võ, một ngày vạn dặm, vượt qua xa đám người hồng trần ở chân núi.

“Có ý tứ.” Đế Tuấn sờ sờ chóp mũi, đã phục hồi tinh thần lại, “Chúng ta tìm đường đi xuống xem một chút, đã đến như vậy rồi, không lại gần thì rất đáng tiếc nha.”

Ánh mắt của Mộ Lăng Không lộ ra thưởng thức, định lực của Đế Tuấn, là mạnh nhất trong những người nàng gặp.

Nàng hãnh diện vì hắn.

“Nơi này khắp nơi đều là cao thủ, ở dưới chân núi nhìn trang phục là có thể phân ra địa vị của người ấy, đến Đại Tuyết Sơn thì không như vậy, cho nên, đợi lát nữa mọi người phải cẩn thận gấp bội, đề cao cảnh giác, chớ ngạo mạn.” Nếu không, gặp gỡ vị thần Vương nào đó, thì hay nha.

“Thần vương. . . Khụ khụ, nương tử, Huyền Minh là thần vương chứ? ?” Đế Tuấn hiểu ngầm trong lòng, xấu bụng cười.

“Ừ. . . Không sai.” Mỗi lần gặp mặt, cũng có thể nghe được hắn lặp lại mấy lần, muốn quên cũng khó.

Q.4 – Chương 432: Là Người, Thì Có Dục Vọng ( 2 )

“Ừ. . . Không sai.” Mỗi lần gặp mặt, cũng có thể nghe hắn lặp lại mấy lần, muốn quên cũng khó.

“Nam Cung Liên Nhi cũng là Thần vương? ?” Đế Tuấn loáng thoáng còn nhớ rõ, nghe nàng cũng tự xưng qua như thế.

“Đúng, chỉ là địa vị Thần vương của nàng là dựa vào quan hệ có được, võ công à, còn không bằng hai nha đầu đi theo bên người nàng.” Nói một cách khác, Nam Cung Liên Nhi là đơn vị liên quan, hữu danh vô thực.

“Ta hiểu.” Trời mới biết Đế Tuấn lại nghe ra cái gì, hắn cũng không giải thích, nụ cười mở rộng, vung tay lên, ý bảo mọi người cùng đi theo, “Lần này tới, chủ yếu là truy xét chỗ của tiên hoàng, cũng không phải là sính hung đấu ác, cho dù xuất ra tất cả vốn liếng, cũng phải che dấu một ít.”

Võ công của Mộ Lăng Không, Thái Nhất không cần phải nói, Chu Tước cùng Tiêu Duy Bạch hơi kém một chút.

Chỉ là, chỉ cần theo dõi, thì cũng đủ.

Trên Đại Tuyết Sơn là một đám người theo đuổi siêu nhiên, bọn họ không phải là thần.

Chỉ cần là người, thì nhất định có nhược điểm, có lẽ dấu sâu vô cùng, khó có thể phát hiện, cũng không phải sức mạnh vô địch, không thể công phá.

Thần Vương, chỉ một chỉ là danh hiệu mà thôi, không thể sợ hãi.

. . . . . . . . . . . .

Tìm kiếm Linh Đế, vốn là một nhiệm vụ gian nan khác thường.

Nhưng thường thường có lúc, tình hình luôn luôn tiến triển ra ngoài dự liệu.

Đây là một dãy cung điện dài mấy


Disneyland 1972 Love the old s