Snack's 1967
Phu quân trắng mịn là con sói

Phu quân trắng mịn là con sói

Tác giả: Độ Hàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326713

Bình chọn: 9.00/10/671 lượt.

oàng thất nha.

Đó là thứ mà hòa thượng đã nhìn quen từ nhỏ.

Hắn sờ sờ chóp mũi, nhìn trời mà cười.

Thủ đoạn lần này của Cửu ca thật tuyệ , chỉ viết mấy dòng chữ, khiến hắn ngàn dặm xa xôi, ngày đêm không ngừng chạy về địa phương vốn vô cùng chán ghét, hừ, thù này nhất định phải tính.

“Này, hòa thượng từ đâu tới, còn không mau mau dừng lại, nơi này là hoàng cung, không phải chùa chiền.” Từ xa, mấy thị vệ liền rút kiếm trong tay ra, tiến lên đón người xâm lăng đang cười điềm đạm .

Hòa thượng đưa tay, cởi bỏ từng cái từng cái nút áo cà sa, động tác nhìn như chậm chạp, trên thực tế lại cực nhanh.

Cởi bỏ trang phục người xuất gia, bên trong là triều phục của hoàng tử, mãng xà lượn vòng, trừng mắt uy nghiêm.

Hắn tùy ý đưa tay vào bao quần áo, lấy ra một đôi giày bó tương xứng, thuận tiện cởi giày hòa thượng ném ở ven đường.

Q.4 – Chương 338: Thái Nhất Trở Về (8 )

Cảnh tượng ngàn năm có một, đang trình diễn ở trước mặt Thị Vệ Đại Nội.

Hoàng đế Bổn triều mới vừa lên ngôi không lâu, còn không có con nối dõi, như vậy hòa thượng đang mặc triều phục của hoàng tử trước mắt, nhìn gương mặt lại tốt vô cùng, hoặc là giả mạo, hoặc là chính là như tử nào đso của tiên đế.

Không có nghe nói vị hoàng tử kia xuất gia làm hòa thượng nha.

Trong lòng chứa nghi ngờ, bọn thị vệ cẩn thận rất nhiều, đều là người hầu bên trong cung, gặp chuyện sớm đã thành thói quen phải suy nghĩ thật kỹ..

Một đội người kia quát hỏi hòa thượng trước mặt.

Hắn chợt mở bàn tay, một cái kim bài, sáng loáng gần sát trước mắt, ở trên ghi hai chữ to: Thái Nhất.

Rầm rầm, trong nháy mắt một đám người quỳ xuống trước mặt hòa thượng.

Cửa cung mở rộng, đường lớn mặc cho đi.

Hắn thảnh thơi vòng tay ra sau lưng, không có chút nào để ý mình bây giờ trêu chọc tới bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc.

Đó chính là Thập nhị hoàng tử Thái Nhất sao?

Là đứa bé năm đó bị đưa ra cung nuôi dưỡng cùng với tân hoàng.

Năm tuổi thì được Linh Đế thưởng lệnh bài, có thể không cần thông báo, tự do ra vào Cấm Cung.

Về sau, chưa có ai gặp lại hắn.

Không ngờ khi xuất hiện lại cạo trọc đầu, làm hòa thượng.

Đây thật sự là chuyện quái dị không thể hiểu nổi nha.

. . . . . . . . . .

Một đường từ cửa cung đến cung Tê Phượng của Hoàng hậu nương nương, có vô số trạm kiểm soát, tầng tầng lớp lớp ngăn cản.

Người bình thường, chưa đi được một nửa đã bị ném ra rồi.

Quản ngươi là hoàng thân quốc thích, hay là kim chi ngọc diệp, cũng không châm chước chút nào.

Nhưng Thái Nhất có thể làm được.

Giờ phút này, Tân hoàng đang ứng phó mấy phái hệ lớn lục đục đấu đá ở trên điện Kim Loan, nỗ lực duy trì thăng bằng, bị chuyện vụn vặt dây dưa bể đầu sứt trán.

Mà trước mặt của Hoàng hậu Mộ Lăng Không, lại nhiều thêm một hòa thượng hoàng tử đang vùi đầu vào bàn ăn, nhìn lớn lên giống Đế Tuấn chừng năm phần, trên đầu sáng loáng kia không có dấu vết đã chịu giới luật.

Q.4 – Chương 339: Thái Nhất Trở Về (9 )

Mộ Lăng Không đã có một lần gặp gỡ tương tự trước đây, đương nhiên không ngu mà tin tưởng việc trước mắt.

Đây tám phần hòa thượng giả.

Lớn tiếng ợ một cái, Thập nhị hoàng tử buông chén xuống, quệt quệt mồm, “Cửu tẩu chê cười, bôn ba một đường, lên đường quá gấp, khồn chú ý đến ăn uống, lúc sắp tới kinh thành, lương khô đã ăn hết.”

“Đệ vẫn đói bụng?” Mộ Lăng Không vội vàng gọi người đổi một bàn thức ăn, nàng là suy đoán theo lượng cơm ăn của Đế Tuấn , chỉ ăn như vậy, Thái Nhất hẳn là chưa ăn no.

Quả nhiên, hành động lần này đổi lấy thoáng nhìn cảm kích của hắn, lệ quang chớp động.

Lại nâng chén lần nữa, tốc độ ăn cơm của Thái Nhất rõ ràng chậm lại, “Ừ, trên người không có bạc, cũng không còn thời gian đi hóa duyên, cũng định đi nhanh một chút, dù sao vào cung cũng không lo ăn uống.”

Hắn vốn là tướng mạo thon dài, lúc nói chuyện thong thả ung dung, đọc nhấn rõ từng chữ rõ ràng, ánh mắt nhìn người tràn đầy ngay thẳng, làm cho người ta không nhịn được buông lỏng tâm thần.

Mộ Lăng Không còn nhớ rõ Đế Tuấn nói qua, lúc trước hắn phải ăn mặc như hòa thượng, cũng là bởi vì trúng kế của Thái Nhất, đánh cuộc thua.

Nay thấy Thái Nhất trước mắt, nàng thế nào cũng tìm không ra phong cách gian trá giảo hoạt, trên người hắn có cảm yên tĩnh đặc trưng của người xuất gia đã ở chùa nhiều năm, mặc dù đổi lại phục sức hoa lệ của hoàng tử, nhưng lại giống như bất động trên người hắn, dù là ngồi lẳng lặng không nói lời nào, cũng có thể làm cho người ta cảm thấy an lòng.

Khí chất như vậy, nhân phẩm như vậy, thật sự khác xa tiểu tử bướng bỉnh hư hỏng trong miệng Đế Tuấn.

“Đi bưng một chén canh chua tới đây cho Thập Nhị gia, trong bụng hắn đã lâu không có gì, không nên ăn quá no.” Mộ Lăng Không ngó ra ngoài cửa sổ, mặt trời đỏ rực, đã lên đến đỉnh đầu, còn thời gian nửa nén hương nữa, Đế Tuấn sẽ hạ triều.

Trước khi hắn trở lại, nàng phải chiêu đãi Thái Nhất thật tốt.

Q.4 – Chương 340: Thái Nhất Trở Về ( 10 )

Thập nhị hoàng tử lập tức cảm kích, “Cửu tẩu, tẩu thật là một người rất tốt rất tốt, Cửu ca cưới được tẩu, thực là có phúc lớn.”

“Gặp gỡ hắn, là phúc khí của ta mới đúng, Thập Nhị gia