Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326253

Bình chọn: 8.00/10/625 lượt.

hút, có chút mất mát, thu lại nụ cười, nói tiếp: “Manh đệ sinh ra không bao lâu, cân nặng nhẹ hơn huynh rất nhiều, thân thể cũng không khỏe mạnh. Sau lớn lên một chút mới phát hiện hắn bẩm sinh không trọn vẹn, chưa từng nói chuyện, có đặt thứ gì trước mặt hắn cũng không để ý. Cha mẹ vì thế mà đau lòng không thôi, từ khi ta có trí nhớ tới này, mỗi lần sinh nhật, tuy làm cho hai người chúng ta nhưng người ngoài chỉ chú ý tới ta, phản ứng đối với Manh đệ hết sức xấu hổ. Bọn họ đều phát hiện Manh đệ khác thường, tuy quà vẫn đủ hai phần nhưng chỉ khen ngợi ta, yêu thương ta, bỏ mặc Manh đệ một bên.”“Nói ra thì, lúc ấy ta rất nực cười, thậm chí còn thấy cao hứng vì một mình độc chiếm hai phần quà. Mãi đến khi Hoằng Nhất đại sư đến nhà, xem quẻ cho Manh đệ, nói Manh đệ tuổi nhỏ bạc phước, nuôi trong nhà sợ không cách nào trưởng thành, nên đưa vào chùa, nhờ phúc phần Phật Tổ che chở mới bảo toàn được. Sau khi Manh đệ bị dẫn đi, mẹ thường xuyên lấy nước mắt rửa mặt, ta luôn tự trách mình, nếu không phải ta cướp phúc lợi của đệ đệ, sao hắn còn nhỏ lại bị tách khỏi người mẹ được? Sao phải chịu khinh rẻ, bỏ mặc trong ngày sinh nhật như thế? Vì thế ta nói với mẹ, sau này ta không làm sinh nhật, nhường cho một mình đệ đệ, để ta khỏi cướp lấy phần phúc hắn nên có.”“Hai người chúng ta đều là con của mẫu thân, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bà không đành lòng thấy ta như thế bèn nói cha nghĩ biện pháp quân bình, năm lẻ thì làm sinh nhật ta, năm chẵn là sinh nhật Manh đệ. Hoằng Nhất đại sư cũng nói cách này cực hay, như thế, hai chúng ta có thể chia đều may mắn, đều được kéo dài tuổi thọ, coi như là biện pháp lưỡng toàn.” PHẦN 2: (30)“Thật ra mỗi năm, bất luận là đến sinh nhật ta hay là Manh đệ, ta đều lén lút đến chùa thăm Manh đệ, chẳng qua hắn không để ý đến ta.” Đông Phương Tề nói xong có hơi đỏ mặt, ngượng ngùng gãi đầu.Y Nhân đứng bên nghe mà rưng rưng nước mắt, Yến Hồng cũng cực kỳ xúc động. Trong mắt người ngoài, Đông Phương Manh bất hạnh cỡ nào?! Nhưng họ nào biết, hắn có người nhà yêu thương như thế, là người hạnh phúc nhất thế gian!“Tướng công được người anh như thế là phúc của chàng. Nhất định trong lòng chàng biết, chỉ là không biết cách bày tỏ mà thôi. Hơn nữa, bây giờ nhìn tướng công có chỗ nào là người bạc phước, nhị bá cứ yên tâm.” Yến Hồng thấy giọng điệu Đông Phương Tề rõ ràng có ý tự trách bèn lên tiếng an ủi.Đông Phương Tề tuy là huynh trưởng nhưng nói sao cũng chỉ là thiếu niên mười tám tuổi, nghe thế thì cười rạng rỡ: “Bây giờ có đệ muội, đương nhiên huynh yên tâm. Ha ha, ta còn chờ ôm cháu đây!”Yến Hồng mếu, tên này thật là, bắt chước y chang lão phu nhân, không uổng là mẹ con!Không ngờ qua hôm sau, Công phủ có khách không mời mà đến.[24'> Mọi người xem thêm ở đây:33.Vị Khách Được Cưng ChiềuVị khách không mời này, chính là lá ngọc cành vàng danh xứng với thực, thập lục công chúa được đương kim hoàng đế yêu thương nhất, Mộc Thính Đào. Thính Đào, cái tên nghe thi vị biết bao, ắt hẳn là một nữ tử cương nhu đầy đủ hơn nữa có chút tài hoa, song thực tế, người thật… khụ, khá là dũng mãnh.Cái vị lá ngọc cành vàng này chưa thông báo thì xông vào cửa lớn chính sảnh như một quả cầu lửa, mọi người còn chưa thấy rõ bóng dáng đã nghe nàng quát lớn: “Đông Phương Tề, lấy áo lông công của bổn công chúa ra đây!” Chỉ kịp thấy một bóng dáng mảnh mai xông tới trước mặt Đông Phương Tề, tay ngọc thon thon chỉ thẳng vào sống mũi thẳng tắp của Đông Phương nhị công tử.Đông Phương Tề cũng rất khí phách, thong dong uống xong chén trà trong tay, hừ lạnh một tiếng: “Áo này là thái tử ban thưởng, biến thành của công chúa khi nào vậy?” PHẦN 2: (31)“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi tên tiểu nhân này, rõ ràng là ngươi dùng thủ đoạn bất minh lừa đi, thái tử ca ca bị ngươi bịt mắt, bổn công chúa không phải đồ ngốc đâu.” Tay ngọc chỉ chỉ, chỉ đến nỗi Yến Hồng nghi ngờ không biết có phải nhị bá nhà mình đã làm chuyện gì khiến người người căm ghét hay không.“Ý công chúa là, thái tử là đồ ngốc?” Mi mắt Đông Phương Tề không thèm nhúc nhích, rất có bản lĩnh tức chết người.“Ngươi nói bậy, ta không có nói thế.” Lần này khách quý tức đến mức quên xưng “bổn công chúa” luôn.“Được rồi, Tề nhi, con im đi, còn không tạ tội với công chúa. Lão thân tham kiến thập lục công chúa, công chúa giá đáo không ra nghênh đón từ xa, mong công chúa thứ tội.” Lão phu nhân thấy tình hình càng lúc càng nóng, vội vàng cứu viện. Yến Hồng và mọi người cũng đi theo hành lễ.Thập lục công chúa sao nhận nổi lễ này của lão phu nhân. Lại nói lão phu nhân đường đường nhất phẩm cáo mệnh, luật lệ triều đình quy định, phàm là mệnh phụ nhất phẩm trở lên, gặp phi tần, công chúa được miễn hành lễ, gặp hoàng tử, thái tử được miễn quỳ. Cộng thêm vợ chồng Công gia xưa nay được hoàng đế khá kính trọng, nếu nàng chịu lễ, ngược lại trong lòng băn khoăn, vội vàng tiến lên đỡ bà: “Lão phu nhân, người đừng đa lễ như thế, bằng không phụ hoàng lại mắng Đào nhi. Hơn nữa là con không mời mà tới, không thể trách mọi người. Ừm, mọi người đứng dậy cả đi.” Phẩy tay, hiện rõ phong thái hoàng gia,


Disneyland 1972 Love the old s