Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325880

Bình chọn: 8.5.00/10/588 lượt.

y mới phát hiện làm con sâu cũng chẳng dễ dàng gì. Người mà, luôn có chỗ gửi gắm tinh thần đúng không? Đời sống giải trí của niên đại này lại đơn điệu vô cùng, nàng không làm được như tiểu ngốc cả ngày hết ăn lại ngủ, thỉnh thoảng đi vào cõi thần tiên một vòng, sinh hoạt một ngày liền tuyên bố kết thúc. PHẦN 1: (69)Ài, vệt đen vệt đen, tuổi xuân như nước chảy, róc rách một đi không quay đầu…“Tiểu thư, tiểu thư!” Đang sầu não thì thấy Y Nhân như hưng phấn như gà chọi xông vào. Yến Hồng còn đang mơ mơ màng màng nhớ lại trước khi mình chưa gả tới đây, mấy năm trước sống ở nông thôn cùng ông bà ngoại, lúc đó từng chơi một trò chơi gọi là pháo nổ nhảy hai thước, trên mông châm lửa, chạy trốn còn nhanh hơn hỏa tiễn. Vì thế mơ hồ cảm thấy có lẽ Y Nhân có tiềm chất kiểu này.“Suỵt…” Đưa ngón tay lên môi làm hiệu suỵt, ra hiệu cho Y Nhân nhỏ tiếng một chút, đừng làm tiểu ngốc thức giấc. Quay đầu nhìn, ngủ y chang heo con, thế là phẩy tay với Y Nhân chỉ ra bên ngoài, hai người lén la lén lút chuồn ra.“Sao hả?” Thấy dáng vẻ hưng phấn của Y Nhân, chẳng lẽ là có chuyện bát quái kinh thiên động địa gì nữa? Lại nói năm đóa kim hoa từ sau khi thoát ly khỏi Yến phủ, công lực bà tám càng ngày càng tăng.“Hề hề, hề hề…” Y Nhân chưa nói mà đã đắc ý không thôi.“Không nói ta đi à.” Yến Hồng biết thừa đức hạnh nha đầu nhà mình, lườm nàng làm bộ bỏ đi. Y Nhân vội vàng kéo nàng lại, cười trên tai họa của người khác “Tiểu thư không biết hả? Noãn Nguyệt bị lão phu nhân phạt đến phòng giặt giũ rồi, nói là phải ở đó hai tháng tròn, học quy củ cho tử tế.” Nói rồi cười không thấy tổ quốc đâu nữa. Noãn Nguyệt kia ỷ là đại nha đầu hạng nhất, lại được lão phu nhân khá thích, thường ngày luôn làm ra vẻ chủ tử vênh váo hống hách, hại bọn họ chịu tức không ít lần. Mấy ngày trước vì cô gia phát bệnh còn ngáng chân tiểu thư, may mà lão phu nhân xử sự công bặng, lần này bị giáng xuống làm nha đầu thô sử, xem ả còn vênh nữa không!Tuy nói Yến Hồng cũng không ưa gì nha đầu Noãn Nguyệt này, nhưng có thể thấy được nàng ta thật sự quan tâm Đông Phương Manh, mấy lần gây hấn với mình cũng vì lo Đông Phương Manh chịu ủy khuất, cũng chẳng phải hạng đại gian đại ác gì. Có điều thôi đi, cũng nên học quy củ rồi, mắc công suốt ngày liếc dao mắt với nàng. Tuy nàng tự nhận mình đồng da sắt cũng không chịu nổi đòn này mãi đâu.“Muội cũng đừng đắc ý. Quốc Công phủ không giống cái viện nhỏ suốt ngày không thấy mặt trời của chúng ta đâu. Nhà cao cửa rộng quy củ nhiều, lúc bà tám cũng chú ý vào, đừng để người ta túm được chỗ sai, đến chừng đó chưa chắc ta đã bảo vệ được muội đâu.” Yến Hồng thấy dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của Y Nhân, không nhịn được muốn dội cho một gáo nước lạnh. Tuy là giảng quy củ nhưng bản thân nàng nói thật tình không có sức thuyết phục. Thế nên nói gả cho tiểu ngốc như Đông Phương Manh cũng không có gì không tốt, chí ít cha mẹ chồng sẽ không quá hà khắc. Trái lại Yến Hồng không chú ý chút nào, gần đây bản thân luôn vô tình hay cố ý tìm cớ cho việc mình gả cho Đông Phương Manh. PHẦN 1: (70)Y Nhân ấm ức bĩu môi “Tiểu thư, không phải người ta bất bình vì cô sao. Cái cô Noãn Nguyệt đó vốn chẳng phải người dễ ở chung gì…”“Được rồi. Nàng ta là hạng người gì có liên quan gì đến chúng ta. Muội đó, lo mà nghĩ cái gì vui vẻ đi, tiểu thư nhà muội rảnh đến mức xương cũng nhũn ra rồi.” Yến Hồng cười dí ngón tay vào trán tiểu nha đầu. Năm đóa kim hoa thì hết bốn cùng lớn lên với nàng, đều được mẹ nàng thương như con. Tập Nhân tới sau tính tình cũng ngây thơ hồn nhiên, trong lòng nàng, bọn họ không khác gì tỷ muội nàng là mấy, ngược lại mấy cái người cùng chung dòng máu với nàng kia, nàng không có hứng thú.“Tiểu thư, bây giờ là mùa thu rồi, cây ăn quả chính rất nhiều, không bằng chúng ta đi thôn trang chơi vài ngày đi.” Chả biết Giai Nhân chui từ chỗ nào ra, háo hức đề nghị.Yến Hồng quên béng mình còn có thôn trang hồi môn kia. Nói đến thôn trang này, không phải vợ chồng Yến lão gia rộng rãi gì mà đây là của hồi môn của mẹ Yến Hồng. Lúc mẹ nàng hấp hối sợ tương lai Yến Hồng bị đối xử tệ, không có gia sản gởi phận, liền giao tài sản này cho Giai Nhân tháo vát cất giữ, để khi Yến Hồng gặp rắc rối hoặc lúc xuất giá thì giúp thêm cho nàng.Nhất thời nàng quên béng mất. Có điều, vợ chồng Công gia có đồng ý không? Yến Hồng không khỏi cau mày. Từ sau khi Đông Phương Tề hồi cung, vợ chồng Công gia không sao yên tâm để nàng và Đông Phương Manh ra cửa, nhưng cứ ru rú mãi trong nhà, phong cảnh đẹp mấy nhìn cũng ngán…Thế là quyết định đi thăm dò ý kiến cha mẹ chồng.Sáng sớm hôm sau đi vấn an, nàng cố tình ở lại, thử nói vài câu với lão phu nhân: “Mấy ngày nay hình như tướng công hơi gò bó, cả ngày gặp ai cũng không có tinh thần. Con dâu cũng không biết chỗ nào đi để chàng thoải mái tinh thần một chút…” Giơ quân bài Đông Phương Manh ra chắc là dễ dàng hơn một chút. Tuy nhiên mỗi ngày đều thấy Đông Phương Manh ngồi đó trầm tư mặc tưởng, căn bản không nhận ra hắn có cần đi giải sầu không. Chính bản thân Yến Hồng cũng cảm thấy cái cớ này đúng là không vững chắc, trong bụng hết sức


Disneyland 1972 Love the old s