XtGem Forum catalog
Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325451

Bình chọn: 8.5.00/10/545 lượt.

àm đó.” Lúc thích hợp thì để hắn tham gia một vài việc thường ngày, sẽ rèn luyện năng lực lao động của hắn, khơi dậy tính chủ động của hắn.Quả nhiên thấy mắt hắn thoáng một chút nhảy nhót.Kéo hắn đứng dậy, nhìn thấy Đông Phương Tề mỉm cười đứng cách đó không xa. Tuy cùng một gương mặt, Đông Phương Manh mang đến cho người ta cảm giác non nớt thuần hậu, Đông Phương Tề lại khiến người ta có cảm giác hoàn toàn khác. Nhìn hắn có vẻ ôn hòa vô hại lại không dễ tiếp cận. Tuy thường tươi cười rạng rỡ nhưng ánh mắt lại giấu diếm sự xa cách.Lúc này nụ cười trên mặt hắn lại mang theo không ít chân thành. Hắn nhìn Đông Phương Manh, trong mắt không hề che giấu cưng chiều thương tiếc.“Thiếp thân ra mắt nhị bá.” Yến Hồng nhún người.“Đệ muội không cần đa lễ.” Đông Phương Tề cười tới gần, tay đỡ hờ nàng rồi khen “Khí sắc Manh đệ mỗi ngày một khá, đều là công lao của đệ muội.”“Nhị bá quá khen, thiếp thân không dám kể công, cũng nhờ công công bà bà ưu ái, nhị bá ủng hộ mà ra. Đa phần là tự tướng công nỗ lực.” Yến Hồng nở nụ cười hoàn mỹ không moi ra được điểm xấu nào, không cảm thấy chính mình có công lao gì lớn. Thời cơ thích hợp, khiêm nhường đúng lúc sẽ khiến lãnh đạo càng khen ngợi!“Đệ muội không cần khiêm tốn, muội dụng tâm và Manh đệ biến chuyển, cha nương và ta đều nhìn thấy cả. Vất vả cho đệ muội rồi.” Đông Phương Tề nghe xong cười càng hiền hòa.Yến Hồng và Đông Phương Tề khách sáo ca một câu đệ muội một câu nửa ngày trời, Đông Phương Manh đã có phần sốt ruột, hiển nhiên hắn có vẻ nôn nóng được làm trợ thủ nhỏ cho Yến Hồng. Vì thế hắn giật ống tay áo Yến Hồng, hai mắt chuyển sang Đông Phương Tề, nhìn chằm chằm hắn, tựa hồ ca ca hắn mà không thả Yến Hồng đi, hắn nhìn chết cho coi!Ánh mắt ướt rượt đó, làm sao Đông Phương Tề cự tuyệt cho nổi?!“Khụ, đệ muội mới nói đá… bào, vi huynh cũng rất tò mò, có thể cùng đi xem chăng?”“Nếu nhị bá không chê, thiếp thân bêu xấu rồi.”Đông Phương Tề sai hạ nhân đi hầm băng đập một khối đá nhỏ, Yến Hồng đập nó thành từng mẩu đá nhỏ xíu, còn kiên nhẫn dạy Đông Phương Manh cùng làm. Tiểu ngốc đập rất nghiêm túc, kỹ lưỡng “boong boong boong boong”, đợi phát hiện đá trong tay đập xong hết rồi, còn có vẻ chưa đã, không cam lòng đi vòng vòng quanh bàn, đợi đến khi Yến Hồng cười kéo hắn nhìn cốc đá bào đã làm xong mới thôi.“Đệ muội quả là khéo léo. Cốc đá bào này màu sắc hấp dẫn lại giải nhiệt, xem ra hôm nay vi huynh có lộc ăn rồi.” Đông Phương Tề nhìn cốc đá bào đủ màu sắc tỏa hơi lành lạnh, hết sức kinh ngạc, tán thán.

PHẦN 1: (30)

Yến Hồng cười cười, tự mình bưng một cốc đặt trước mặt Đông Phương Tề, lại sai Y Nhân mang cho vợ chồng Công gia mỗi người một phần. Quay đầu lại, thì thấy Đông Phương Manh ngoẹo đầu nhìn chằm chằm cốc đá trước mặt, vẻ mặt như trẻ con cực kỳ dễ thương.

Yến Hồng cầm muỗng, bưng cốc đá bào trước mặt lên, thu hút sự chú ý của hắn rồi liền múc mấy hạt điều đỏ, lại chọc một ít đá bào, trước cái nhìn không chớp của hắn, đưa đến trước mặt hắn “A…”

Như dỗ trẻ con muốn hắn há miệng.

Hắn nghe lời há miệng ra, vẻ mặt ngây ngẩn, ánh mắt ôn hòa thuần hậu, đá lạnh mang theo vị chua chua ngọt ngọt hình như khiến hắn rất kinh ngạc, vì thế vui vẻ nuốt sạch, nhai lạo xạo mấy tiếng nuốt xuống, nhanh chóng há miệng ra, giống như chú chim non chiếp chiếp đòi ăn.

Đông Phương Tề nhất mực mỉm cười hiên ngang quan sát toàn bộ. Một khắc sau đó, sự việc phát sinh khiến hắn và Yến Hồng đều ngây ra tại chỗ. Chỉ thấy Đông Phương Manh đột ngột giành lấy muỗng trong tay Yến Hồng, có phần vụng về múc một muỗng đá, run run, lại kiên quyết đưa đến bên miệng Yến Hồng, trong ánh mắt kinh ngạc không thôi của Yến Hồng và Đông Phương Tề, há miệng ra bắt chước có bài có bản: “A…”

08.

Phục Chế

Đông Phương phủ sôi sục, bắt đầu từ muỗng đá bào đó.

Muỗng đá bào kia thần kỳ cỡ nào chứ, có thể khiến tam công tử mở miệng nói chuyện kể từ ngày chào đời đến nay! Khụ, tuy chỉ là một chữ “A” ngắn gọn súc tích nhưng bất kể nói sao, tóm lại cả Quốc Công phủ không còn thấy xấu hổ như trước nữa rồi.

Sau này ai dám nói tam công tử câm là quật kẻ đó!

Thế nên, muỗng đá bào đó không mang ý nghĩa đá bào bình thường, mà là một muỗng đá bào cao quý, một muỗng đá bào tinh khiết, một muỗng đá bào thoát ly hương vị thông thường, một muỗng… khụ, đá bào có ích cho dân chúng.

Ít nhất ý nghĩa của nó đối với Trấn Quốc Công phủ tuyệt đối không bình thường.

Cuối cùng cốc đá bào thần kỳ này được liệt vào hàng ngũ món ăn được hoan nghênh nhất Quốc Công phủ hàng năm. Còn Yến Hồng, vốn dĩ địa vị vững chãi tăng từng bước nhất thời thuận nước đẩy thuyền càng lên cao, chịu sự theo đuổi tâng bốc đã lên tới trình độ heo mẹ biết bay, cây sắt nở hoa, hơn nữa còn được đặt ngang hàng, trở thành một trong tam đại kỳ tích của Di Lăng. (Khục, còn như heo mẹ biết bay và cây sắt nở hoa có thật hay không, không thuộc về nội dung kiểm chứng của tác giả…)

Trừ Đông Phương Manh phẳng lặng như nước ra, một trong hai nhân vật chính của sự kiện này cứ hết đau khổ lại vui vẻ. Yến Hồng vui vẻ là vì nhờ vận cứt chó, Quốc Công phủ từ đó xem yêu cầu c