Old school Easter eggs.
PÉ Bi…..Anh Đã Về

PÉ Bi…..Anh Đã Về

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321233

Bình chọn: 7.00/10/123 lượt.

i thấy Hoàng bước xuống xe .

– À ! Lại có những kẻ rảnh hơi đứng trước nhà người ta rình mò cơ đấy _Hoàng lại nói bằngcais giọng không được tử tế cho lắm .

– Cậu đến nhà Linh để làm gì ?_Sơn lúc này đã không giử được bình tỉnh , mặt của anh ta biến sắc .

– Nhà Linh ????? Hahaha ! Hỏi cô ấy đi .

– Em ? Sao thằng nhóc đó lại tới nhà em ?

Mặt của Linh lúc này đỏ gây . Một phần cô không biết nói sao , một phần tức sự khinh thường của Hoàng , cô lại chạy thẳng vào nhà và không nói câu nào .

Hoàng cũng ung dung vào theo , đang đi thì bị Sơn kéo lại đẩy ra :

– Mày vào nhà Linh làm gì ?

– Mày điên à ! Đây là nhà tao .

– Nhà mày ? Vậy sao Linh lại ở cùng mày ???_ Sơn lúc này bực tức vô cùng .

– Vậy mà mày cũng không biết à ? Linh là vợ chưa cưới của tao . Khi đủ tuôi , tao về cô ấy sẽ kết hôn . Mày hãy biến khỏi đây đi trước khi tao báo cảnh sát .

Hoàng bước vào nhà sau khi nói xong .

————————————————

Tối đó .

– Nè ! Cô giận tôi đấy à ?_ Hoàng hỏi trong khi đang ăn cơm .

– Không .

– Sao cô im lặng thế , mọi ngày cô nói nhiều lắm mà ?

– Tôi không thích nói .

– Cô giận tôi vì tôi đã đuổi hoàng tưt bạch mã của cô à ?

– Này ! Anh ăn cơm đi và đừng hỏi tôi mấy câu vớ vẫn đó nữa ?

– …

Im lặng cho hết buổi ăn . Linh lên phòng . Hoàng nhìn theo , không nói gì .

<< Mình đấ sai rồi nhỉ ? Lẽ ra mình không nên làm như vậy phải không nhỉ ? Mình không nên xua đuổi anh ta trước Linh , thậm chí mình còn không có quyền được như anh ta , theo đuổi Linh . Nhưng sao mình không chịu được , mình cảm thấy nghẹn nghẹn ở tim . Mình về đây với mục đích là gì ? Chỉ muốn nhìn thấy cô bé cười và hạnh phúc thôi nhưng sao chỉ có mấy ngày mà mình đã đem lại cho cô ấy qua nhiều nổi buồn . Vậy mình đã sai ư . Mình quá ít kỉ hay thời gian còn lại của mình quá ngắn ngủi trong khi minhg muốn làm nhiều hơn cho cô ấy . Linh còn nhớ lời hứa khi xưa không nhỉ ? Mình đã hứa nhưng mình lại không làm được . Mình còn quá ít thời gian , mình không thể và mình cũng chẳng xứng đáng . vậy mình phải làm sao tiếp đây ? Mình không biết , mình quá ngu ngốc haycais chết đang biến mình như vậy ???>>

——————————

Còn Linh :

<< ngày 12.11.07

Hix , hôm nay ăn trúng cái gì mờ hết chyện này đến chuyện kia xảy ra thế nhỉ . Anh Sơn sao lại như thế nhỉ ? Đừng nói là anh ta thix mình nha , chắc không đâu , đẹp trai thế mà thích mình thì...có vấn đề về mắt ồi =.=' . Chắc chỉ để chọc tức anh Hoàng thôi . MÀ sao phản ứng của anh Hoàng khác vậy nhỉ . Nhìn ghê thấy sợ lun . Chậc , tại sao mọi chuyện cứ như trong hoạt hình , chẳng biết đâu mà lần . Mà anh Hoàng làm thế vì thương mình hay do sợ không có ai nấu cơm cho ảnh nhỉ . Hix , chán thiệt , mà chết ồi , quên đêm cà phê cho Hoàng , đi lẹ kẻo không ăn mắng nữa , hix ~^^~ >>

Đóng nhật kí , Linh lật dật pha cà phê rồi đem lên phòng cho Hoàng .

Cốc ! Cốc !

Linh gỏ cửa nhưng không thấy ai trả lời nên cô đi vào luôn . Hoàng ngủ rồi , Linh đặt nhẹ cà phê xuống bàn rồi tới kéo chăn đắp kỉ cho Hoàng , Linh ngồi nhẹ trên giường , trong cái mờ ảo của đèn ngủ cô vẫn thấy được khuôn mặt của Hoàng . Khi anh ngủ trong anh đẹp hơn bao giờ hết , khẽ vuốt mái tóc của Hoàng , Linh cười , có lẽ tình cảm của Linh dành cho Hoàng lúc trước và bây giờ chưa bao giờ thay đổi , chỉ có một chuyện thay đổi đó là cô và anh đã lớn , mọi chuyện trong cuộc sống sẽ đưa 2 người về đâu ? Một lúc sau , Linh nhẹ nhàng ra khỏi phong vì không muốn đánh thức Hoàng , cô nào biết Hoàng vẫn còn thức , anh chỉ vờ ngủ để được cô quan tâm , để được hưởng cái cảm giác ấm áp đó…một ít thôi , Hoàng chỉ mong có thế .

—————————-

Linh dậy sớm vào buổi sáng để chuẩn bị thức ăn cho Hoàng . Linh nấu ăn rất ngon vì được mẹ của mình bày biểu kỉ . Xong chuyện cô gọi Hoàng xuống ăn và lấy xe đạp để đi học . Linh tung tăng trên con đường cũ thì lại gặp người đó :

– Mi Linh !!!

Sơn đi xe lại gần hơn :

– Hôm nay em đi một mình à ? Vị hôn thê của em đâu ?

– Vị hôn thê ????????_Linh trợn mắt .

– Ờ ! thì cái thằng hôm qua nó nói với anh như vậy đó .

-…

<< Sao anh Hoàng lại nói vậy nhỉ ? Minh phải trả lời sao đây ???>>

– À …ừ ! Thôi , em muộn học rồi , em đi trước nhé .

– Từ từ ! em có điện thoại không ? Cho anh số đi ?

-…

<< Chà ! Rắc rối đây ? Có nên cho không nhỉ ? Mà ai chẳng biết số đt mình rồi ( ai cũng cho hết mà không cho Hoàng biết ^^! ) , cho thêm một người nữa cũng đâu sao đâu nhỉ >>

– Uhm’ ! Số em là 0932XXXXXX .

– Ok ! Có gì mình nt hén .

– Uhm’ ! Thôi em đi nha .

Rồi đạp xe một lèo .

—————————————-

Mọi chuyện diển ra tốt đẹp đến :

2 tháng sau :

Điện thọa trên bàn cô rung lên

<< Linh hả ! Đi chơi không em ??>>_Là tin nhắn của Sơn .

<< Không ạ ! Em bận rồi >>

<>

<< anh đừng nói vậy . Anh ấy khỏe lắm >>_Linh nhắn lại , cô không thix bị người khác nói vậy .

<< Uhm' ! Vậy thôi ! Anh yêu em >>

Lúc nào cũng vậy , tin nhắn cuối cùng của Sơn luôn có câu đó , dù Linh biết bao nhiêu lần nói rằng chỉ coi anh như là anh trai của mình . Hoàng thì dạo này tốt với cô hơn trước , hok còn hay mắng cô nữa , ha