
ạt động của lớp , của trường trong vài ngày tới ( lớp trưởng mờ ) . Xong chuyện , cô vội nhắn tin là lên trể ít phút vì lí do vừa rồi cho Hoàng rồi bay xuống căn tin gấp . Vừa đến nơi thì :
- Mi Linh .
Cô quay lại , không chỉ mình cô mà tất cả đều quay lại . Đó là Sơn , người mà ngày hôm qua đã vô tình va phải cô . Linh bước tới :
- Dạ ? Có chuyện gì không ạ ?
- Bộ quên anh rồi à _ Sơn hóm hỉnh .
- Dạ không ? Mà anh chờ em chút .
Nói xong Linh chạy vào mua đồ ăn rồi chạy thật nhanh lên sân thượng F11 .
- Nè ! đồ ăn của anh đó , giờ tôi có chuyện , tôi xuống trước .
Nói xong Linh lại phải " bay xuống " ( khổ thân )
- Hộc...Dạ...Anh tìm em ...có chuyện gì không..ạ ?_Linh thở dốc ( chạy kiểu đó mà không thở mới lạ )
- Em sao thế , có chuyện gì à ?_ Sơn vừa nói vừa lấy khăn lau mồ hôi cho Linh ( đúng kiểu một hoàng tử )
Mọi người xung quanh nhìn Linh với một con mắt kì lạ . Đúng rồi , vì lần lượt hết " hot boy " vừa vào trường để ý đến cô (Hoàng ) Giờ còn cả một đàn anh năm ngoái làm điếu đổ cả " tập đoàn " F10 F11 F12 ( tức là 3 khối ) đến tận trường để gặp Linh mà .
Về Linh , khi thấy " hành động " của Sơn , cô nhích người ra một chút rồi nói :
- Không có gì đâu ạ . Mà anh đến gặp em có chuyện gì không ạ ?
- Có chứ . Để đền bù hôm qua tung phải bé , đi với anh .
- Đi đâu ạ ? Mà đang giờ học , em không đi được đâu ạ _Linh từ chối .
- Không sao đâu . Đi
Vừua nói xong , Sơn tính nắm tay cô và chạy đi thì tay kia của Linh bị 1 bàn tay khác rắn chắc giậc mạnh lại làm cô ngã vào lòng người đó .
- Anh tính dẫn " honey " của tôi đi đâu ?
<< Honey ?? >> . Linh mặt thộn ra . Hoàng và Sơn đối mặt nhau . Sát khí văng ra tứ phía .
– Cậu là gì của Linh ?_Sơn hỏi , khuôn mặt giờ không giống nói chuyện với Linh ( ghê lắm ^^ )
– Anh không nghe tôi vừa nói gì à . HONEY . Đừng nói với tôi là anh không biết tiếng Anh nha ._ Hoàng mĩa mai .
– Vậy à _ Sơn kéo tay Linh về phía mình _ Vậy thì từ nay cô bé sẽ là ” my baby ” ( pé cưng của tôi ) , Ok ?
Lúc này thì Linh nhận ra rõ , Hoàng đáng sợ hơn bao giờ hết .
– Linh ! Qua bên này ! Nhanh .
Linh nghe theo lời Hoàng , Định qua bên đó thì bị Sơn níu lại :
– Cô bé sẽ không đi đâu hết !
Đến lúc này dường như cơn giận dữ trong Hoàng toát ra cả bên ngoài . Cậu đến cầm tay Linh giậc qua phía mình , còn Sơn thì kéo lại . Bây giờ người không chịu nỗi là Linh , cô vùng ra khỏi 2 người con trai và nói to :
– Hai người đang làm trò gfi thế hả ? Tính đóng kịch ở đây à ? Tôi không phải đồ chơi đâu nhé . Tôi không phải thích nói ” honey ” là nói , thích làm ” baby ” thì làm đâu . Đồ….đồ mách .
Cô chạy thẳng lên phòng học sau khi chửi một trận ra trò .
Đợi Linh lên rồi Hoàng mới nói :
– Đừng có mà **ng đến người của tôi , không thì tôi không để yên đâu ?
– Vậy cậu làm gì hả cậu nhóc ? Mà ai là người của cậu ? Tôi nghe không nhầm thì lúc nảy cô bé không thừa nhận về việc ấy ? Mà đã không là của cậu thì cậu chẳng có quyền gì mà phải ngăn cấm tôi cả .
Không khí ngày một càng nặng nề ,đến lúc trường đánh trống thì cả 2 vẫn đứng như tượng trừng trừng nhìn nhau . bạn của Hoàng kéo cậu ra :
– Thôi Hoàng ! Vào lớp rồi !
Hoàng :
– Tôi đã cảnh cáo anh rồi đó !
Rôi đi vào lớp .
—————————————-
– Linh ! Năm nay cậu may thật đấy !
– May gì ? _Linh nói với gương mặt ủ rủ .
– Có cả 2 hoàng tử tranh nhau vì cậu , ôi ! cứ như hàn quốc ý , hí hí _ Ngân nói giọng mơ màng .
Linh gục mặt xuống bàn ,thế mà là may à ? Cô chẳng thấy mình may mắn xíu nào . Hoàng thì nói vậy chỉ là để cô khỏi đi với Sơn , không nấu cơm cho anh ta thôi ( nghỉ ngây thơ thấy sợ ) , còn Sơn…người mới gặp có một lần mà nói muốn cô làm ” baby ” của anh ta , Linh cũng chẳng thích . Đã vậy giờ còn trở thành người nổi nhất trường nữa chứ . Thế nào ngày mai đến trường cô cũng bị dòm ngó từ đầu trường đến cuối trường cho coi , Cô cảm thấy mình như đang có thãm họa chứ may đâu mà may không biết .
Điện thoại trong túi quần của Linh lại rung lên :
<< Chút nữa bác Văn tới , về tiện thể đi lấy xe của cô luôn . Và đừng bao giờ gặp lại tên kia nữa , NGHE CHƯA >>
Ghét , lúc nào cũng nói cái kiểu ra lệnh , cô bèn nhắn lại :
<< Tôi thích gặp anh ta hay không là quyền của tôi , không liên quan đến anh , anh đừng nói là anh kiểm soát luôn chuyện riêng tư của tôi >>
<< Ok ! Cô cứ gặp đi , rồi chuyện như thế nào co tự biết >>
Lúc nào cũng đem chuyện bức ảnh ra hù dọa . Linh giờ cũng ít sợ chuyện đó hơn lần đầu . Nhưng mà cô lại sợ cái đôi mắt sắc lạnh của Hoàng , nhìn cứ như đôi mắt đó sắp làm đóng băng những gì mà nó nhìn qua .
TAN TRƯỜNG !
Linh và Hoàng đi vào xe với biết bao nhiêu cặp mắt nhìn theo , Linh nghĩ thầm << Hix , lỡ bọn ái mộ Hoàng biết mình và anh ta sống chung trong 1 ngôi nhà thì sao nhỉ , chắc chúng phát điên và giết mình mất ~><~ >> . Lấy xe xong cả 2 đi về nhà . Và sao ? Đứng trước ngôi biệt thự là một bóng người .
– Ơ ! Anh Sơn ? Sao anh lại đứng đây ?_vừa bước xuống xe Linh đã phải thốt lên trong sự ngạc nhiên .
– Anh chờ em
Sơn cười và nụ cười cuẩnh tắt ngấm sau kh