Ông chủ là cực phẩm

Ông chủ là cực phẩm

Tác giả: Nam Lăng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323985

Bình chọn: 7.5.00/10/398 lượt.

uần lót!” tìm được một người vợ cũng không tệ.Trình Thất xoa một chút mồ hôi lạnh, quần lót cũng để cho người giặt, cậu ta cũng không ngại xấu hổ, lại còn có thể cua được con nhóc, duyên phận này thật là kì cục.“Tôi nói một chút, quần lót của tôi thì tôi vẫn luôn tự tay giặt, lần đó là vô ý, vô ý thôi…quên đi, nói ra các người cũng không tin, nói tóm lại, sau Tiểu Lan sẽ là của tôi đấy, không cho các người khi dễ cô ấy nữa, nếu không cũng không làm anh em!” giống như bảo vệ đem cô gái ôm vào lòng, trước mắt mọi người cúi đầu hôn một cái thật mạnh trên mặt cô.Nằm mơ cũng không nghĩ đến buổi họp có vui vẻ như vậy.Salsa đần độn nhìn một đôi yêu nhau thân mật ngay trước mắt, đêm đó Tiểu Bát cũng hôn cô, tại sao Tiểu Lan Bị hôn, được cùng anh trai Lộ Băng ở chung một chỗ, mà cô và Tiểu Bát thì không thể? Tại sao chị không chúc phúc cho cô và Tiểu Bát giống như chúc phúc cho Tiểu Lan?“Tiểu Bát không phải người xấu….”“Tôi cá đấy, em nói em có làm mât hứng hay không? Hơn nữa anh ta cũng không phải tên Tiểu Bát, người ta tên Khâu Hạo Vũ!” Lộ Băng nâng trán, đột nhiên nghĩ đến cái gì, chợt tỉnh mộng, xem ra muốn cho Salsa chết tâm, bieenh pháp duy nhất chính là Khâu Hạo Vũ tự mình nói cho cô biết, đứa bé là do anh ta bảo A Nam giết, đối phó với loại người toàn cơ bắp nhìn như rất khó, thật ra vô cùng đơn giản.Sớm biết lúc ấy nên đem Khâu Hạo Vũ đến đây, ép buộc anh ta thừa nhậ.Trình Thất gần như xem thường, hoàn toàn không cho là quan trọng: “như vậy, các người đi chuẩn bị chuyện mở cửa hàng, ngày mai tôi đi tiềm Lạc Viêm Hành, gần đây thật đúng là đi thường xuyên, gần như cũng mau nhớ thiết kế lớn nhỏ trong phòng khách, nhớ tới tòa nhà nằm chính giữa sân cỏ bằng phẳng liền chảy nước dãi.Người có tiền vạn ác, ở bên trong nhất định rất sảng khoái, tòa nhà này còn cách nội thành một đoạn, ban đêm cũng có thể nhìn bầu trời đây sao, không khí trong lành, khuyết điểm duy nhất chẳng những hưởng xa xỉ chỉ có ở một mình mà còn cô độc, anh không cảm thấy trống trải sao? CHƯƠNG 54: TẤM LÒNG NGƯỜI CHANhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt, Lăng Lạc An cười.Tuy lúc nhận được điện thoại, anh cũng đoán được sẽ là cảnh tượng này, nhưng trong lòng vẫn ôm chút kỳ vọng. Hy vọng người đến là cô, hy vọng cô không lừa dối, hy vọng còn có cơ hội cứu vãn.Người đi theo mình chưa được một tháng, lúc này dưới ánh mắt lạnh lùng của anh không hề căng thẳng, thần thái tự tin khác thường.Lăng Lạc An lấy chiếc bật lửa, cúi đầu châm điếu thuốc cho mình, cười châm biếm, “Thì ra thế giới này đều là chó cắn chủ!”“Lăng công tử, đừng có công kích người khác bừa bãi. Tôi tuy có những chuyện che giấu anh, nhưng lần này là thật lòng đến giúp anh.”Như đang nghe một câu chuyện cười vô cùng nhạt nhẽo, anh nhả một ngụm khói, nụ cười trên gương mặt anh tuấn càng hỗn hào.Nhược Thần hết cách nhìn về Lăng Thái, người đằng sau không nói, chỉ từ trong túi công văn mang theo lấy ra một phong thư màu da bò được niêm phong, nhẹ nhàng đặt trên bàn, nói với Lăng Lạc An, “Đều ở đây.”Nhược Thần vô cùng ngạc nhiên, “Không phải chứ, chỉ là một phong thư?”Lăng Thái mỉm cười, “Thế là đủ rồi.” Anh đứng lên, “Suy nghĩ kĩ rồi gọi cho ta. Vậy bọn ta đi trước.”Nhược Thần ngây người. Phí bao công sức tìm Lăng Thái và hẹn người ta ra đây, chỉ vì đưa một phong thư?“Lần trước là đưa thư, lần này lại là cái gì?” Ngón tay đang kẹp điếu thuốc ngạo mạn vuốt phong thư có vẻ dày cộm kia, rồi tiện tay vứt đi, “Lăng Thái, sự kỳ lạ này không phải là phong cách của chú, nói thẳng chút đi, muốn tôi làm gì? Đi Hằng An? Tiếp tục học theo chú?”Người đàn ông đã quay người chuẩn bị bỏ đi, chầm chậm quay đầu lại, ánh nắng xuyên qua cửa kính chiếu vào mặt anh, trong thứ ánh sáng mập mờ, không nhìn ra cảm xúc gì, “Ta biết cháu chưa xem bức thư kia, nếu đã xem rồi, cháu sẽ không thể dễ dàng vứt bỏ Lăng Thị như vậy. Thứ hôm nay đưa cho cháu, ta sẽ không lấy lại, xử lý thế nào cũng tùy cháu. Ta hy vọng, cháu không nhu nhược đến mức chút dũng khí mở ra xem một lần cũng không có.” Anh không nói thêm gì nữa, là vì anh biết nói cũng không có tác dụng.Cá tính của Lăng Lạc An, tuyệt đối không thể chỉ khuyên giải là được. Một số sự việc, anh phải tự phát hiện, một số đạo lý, anh phải tự hiểu ra.Trên xe quay về, Nhược Thần vừa thở dài vừa lắc đầu, nói công việc mới này của mình e là sẽ không cứu vãn nổi nữa, lại hỏi Lăng Thái Hằng An có thiếu người không, anh định nhảy việc.“Yên tâm, sếp mới của anh nhất định sẽ tìm tôi.”“Chắc chắn vậy sao?” Nhược Thần cười, “Sao tôi cảm thấy anh đang đánh cược nhỉ? Chuyện lớn như vậy, lỡ như cược thua thì sẽ khó coi lắm!”“Cuộc đời vốn là một trận cá cược.” Lăng Thái nhìn Nhược Thần một cái rồi cười, “Nhưng tôi chưa từng thua lần nào.”“Thật sự không có một lần ngoại lệ nào?”Lăng Thái nhướng mày, “Nguy Đồng có tính không?”“Nhắc đến nha đầu đó, cũng nên đi gặp rồi! Thế này đi, tối nay cùng ăn cơm, tôi mời hai người.”***Một cái đầu đang tức giận, trong sảnh cafe đó, điếu thuốc đã tàn.Một hồi lâu sau, ngón tay người đàn ông chầm chậm với tới phong thư trên bàn.Trong phong thư là một v


Lamborghini Huracán LP 610-4 t