
2 đứa nghe, hắn gật đầu vậy là tiếng đàn dần dần vang lên hắn đọc rap trước:“Đã qua 1 thời gian dài, kể từ khi tôi và cô ấy…cách xa nhauNhưng tôi không dám chắc, từ bây giờ cho đến mãi sau này đi nữaEm sẽ yêu ai…hơn tôi…!Can U feel, can U feel, feel…feel…feel me…me…me…Có nước mắt đã thôi không rơi nữaCó những vết đau rồi cũng đã lànhMình phải xa nhau tìm cuộc sống riêng dù anh biếtAi cũng phải lớn lên thôi nhưng anh vẫn luôn tương tưVề ngày đầu mới biết yêu cùng 1 chút giận hờnVà ngày cuối lúc em khóc trên đôi vai anh rồi bỏ điAnh đưa tay giữ lấy những nắm tro tàn em bỏ lại phía mặt trờiCó lẽ em đang ở nơi đâu cũng buồn vu vơNhưng phía sau hạnh phúc kia là gì, khi em đang cốTìm lại những thứ đã qua, quá lâu rồi(Sao đây khi em không thể yêu ai)”Giọng rap ấm áp vang lên rồi tiếp theo tới nó, nó cũng yêu rap tất nhiên khả năng của nó ai cũng phải tán thưởng. chất giọng trong veo sáng cao vút khi rap nó lại trở nên khác biệt gây ấn tượng, không còn vẻ yếu mềm truyền cảm như “bèo dạt mây trôi” nhưng vẫn kém phần da diết sâu sắc“Becuz She Neva KnowsVì cuộc sống luôn thay màuNhưng đâu ai biết sẽ có 1 ngàyMọi cảm xúc từ trái tim em vụt tắtAi đó mang, mang đi hết rung động trong em giờ, đã biến tan(Sao đây khi em không thể yêu ai)Becuz Nobody KnowMình lùi lại 1 bước để em điNhưng em đâu biết đã có 1 ngườiCùng vòng tay ghì chắc em hơn bao giờ hếtAi đã buông, khi cơn bão sau cùng đến vội vàng, cuốn đi rồi(Sao đây khi em không thế yêu ai)”Từng lời hát như chưa đựng tâm sự của nó, nó mang hết cảm xúc dồn hết vào đây, đó cũng là lí do nó chọn bài hát này…Nhưng giờ không chỉ nó và hắn song ca nữa Khánh cũng góp mặt với sáng tạo dùng chiếc guitar khác gõ lên thành tạo tiếng trống, rồi cậu cũng hát không chỉ cậu mà cả Jan“She Neva Knows… Ooh ooh…Em không thể yêu aiShe Neva, She Neva…She Neva Eva…Eva…Eva…Eva!She Neva Knows…She Neva Knows…She Neva, She Neva…Eva…Eva…E va…E con đường đó mang em quá xaEm cũng không thể nào nhắm mắt cứ đi đến hết, hay quay vềĐể tránh xa những ngày mai tới, thì dừng lại em nhéJust a minute, think about us and…Nhận ra vì sao đây khi em không thể yêu aiKhi đôi bàn tay nhẹ lên giữ bao nhiêu tro tàn bay, phía mặt trờiAnh đi tìm em, anh đi tìm lại mình khi cơn bão sau cùng lạnh lùng cuốn trôi“Baby I Know”, “No, Just Me” chỉ mình anh biết em không thể yêu ai”Giọng hát mạnh mẽ dứt khoát kết hợp với ngọt ngào truyền cảm là những gì cảm nhận được khi cả 4 cất tiếng“Cho anh thêm day dứt sau với những điều luôn tồn tại mãi mãiBước chân giờ đây không đưa em đi đến nơiVùng trời hạnh phúc như em đã nói khi buông tayVì em chưa quên?Hay đang cố gắng giữ cho riêng mình 1 phần nào để tìm về góc tối đóNơi đôi mắt em hướng về ai…ai…ai?Please don’t give me a LIE…Ooh ooh…Em không thể yêu aiCan U feel, can U feel, feel…feel…feel me…me…me…”Bầu không khí như ngưng đọng lại như nỗi buồn trong bài hát này, nó cùng Jan cúi đầu chào rồi cùng nhua bước ra khỏi đó để lại 2 chàng nhà ta ngẩn người với 1 nỗi buồn.Bộp!!! bộp!!!!! sự kết hợp tuyệt diệu của những thiên thần.Trong khi đó Quỳnh đang giận tím mặt “các người đợi đó” Nước mắt sẽ ngừng rơi – Chương 57Sau 1 hồi im lặng, Jan cũng cất tiếng-mày cũng biết chọn bài đó chứ, làm tao buồn theo rồi_Jan nửa đùa nửa trách-hôm nay trăng đẹp thật_nó không muốn trả lời câu hỏi kia, ngả người năm xuống. Nó không muốn cả 2 phải buồnJan hiểu nó, cũng không nhắc chuyện kia nữa ngẩng mặt lên trời ngắm sao không khí lại trở về sự im lặng vốn cóCó tiếng bước chân nó cùng Jan không ai nói ai nhìn nhau,Nhậtt Hạ từ từ bước tới đi cạnh là Quỳnh-2 chị có muốn đi đến hồ Cảnh Yên với tụi em không_NH cười hiền_Nghe nói hồ Cảnh Yên có nước rất ngọt và trong, ai uống được nước ở hồ sẽ gặp rất nhiều may mắn, 2 chị đi chứ-thầy Thịnh đã nói không được đến đóJan nhìn NH, có vẻ không thích đi-sợ sao_Quỳnh cười khẩy-có gì phải sợ4 cô gái bước đi trong màn đêm tối, phải đi qua 1 bãi tha ma nhỏ mới đến được, tất nhiên là với trời tối ai cũng phải thấy chút sợ đặc biệt là nó, tay toát hết mồ hôi chân hơi run nhưng vẫn cố bước đi cho tự nhiên nhất. Gió thổi nhè nhẹ nhưng đủ làm nó rùng mình, Jan ngược lại rất hứng thú với nhưng thứ mới lạ đi với nó không phải ý tưởng quá tồi.-thấy có gì lạ không_nó khẽ nói nhưng đủ 4 người nghe-có gì đâu_Quỳnh nhún vai trả lời-nhìn lại đi_NH sợ hãi ôm lấy tay Quỳnh giọng run runGiờ nhìn lại tất cả ngôi mộ ở đây đều được thắp nhang đầy đủ và có cả hoa tươi ở trên, điều phải nói là ở đây không hề có người dân vậy ai là người thắp nhang cho họ đặc biệt là hương nhang vẫn thoag thoảng đâu đây vài que nhang vẫn chưa cháy hết.Sắc mặt cả 4 thay đổi trở nên tái hẳn ra trông rất khó coi. Không khí xung quanh nặng nề , tưởng chừng như đặc quánh.Nó mặc dù đang rất run nhưng vẫn cố nói-ra khỏi chỗ nàyGió thổi vào tán lá cây, lá rụng xuống xào xạc trong màn đêm tĩnh mịch nghe thấy tiếng động ghê rợn 4 đứa vắt chân lên cổ ra sức chạy, từ đó tụi nó mới hiểu rõ được câu “chạy như ma đuổi”Nghe tiếng gọi ý ới đằng sau nó mới dừng lại, vẫn chưa hoàn hồn tim nó vẫn đang đập rộn ràng thì ra