
thiếu gia……
Bà vũ hốt hoảng, run run cúi người về phía Gasun. Hắn phâỷ tay như không có gì. Con bé nũng nịu ôm lấy tay bà **:
– Con xin lỗi bà bà nha. Con chỉ là mún bắt con miu này về chơi thui à.
– TA không phải Miu..Kito bực tức hét lên..TA là Kito, linh thần của Kasumi Royal- Hậu duệ của Nữ thần.
– Bà bà thấy không a…nó còn bít nói nữa nha..Con bé lờ tịt đi đề hắn tức sùi cả bọt mép( Hix…Mất hình tượng quá)
– Thả ta ra..con nhok cứng đầu kia..
– Kưng ngoan..ở đây được ta chăm sóc đặc biệt đó…
– Gasun…con bé quái quỷ nào đây. Ngươi mà không lôi nó đi ta cho nổ tung cả tòa nhà này. Kito hết kiên nhẫn hét lên.
– Xí …có tí lưới này chưa thoát ra được còn đòi nổ nhà ta á…ôi ôi sợ wa ta…có giỏi thì nổ đi.nổ đi..đồ mèo thiểu năng ..yếu còn ra gió
– Con nhok kia..ta không đôi co với ngươi ..Kasumi mà có mệnh hệ gì..ta xử lí ngươi đầu tiên, cái mạng ngươi ko đền nổi đâu.
– MIệng lưỡi gớm nhỉ..đồ mèo thiếu năng
– Gasun……..
Gasun thở dài mệt mỏi. MỘt bên thì cố ngăn cơn bốc hỏa của Kahanda và takashi. Một bên thì phải giải quyết trận tay dôi không cân sức ấy.
– Yumi..kéo cái lưới ra..
– Anh Ba đẹp zai…để nó làm đồ chơi của em
– Đừng để anh phải nhắc lại..
– Anh sao cứ bắt nạt Yumi hoài ak…hix..hĩ…con bé giận dỗi ra mặt.
– Anh chưa hỏi em tội tự ý vào phòng anh lấy đồ đấy nhé..Anh ra ngoài sống không có nghĩa nó ko còn là phòng của anh.
– Thui..thả ra là được chứ gì….
Chiếc lưới đc nhấc lên. Kito bực mình trở về nguyên dạng. Con bé đang ngoay ngoắt định bỏ đi thì chợt bất dộng khi nhìn thấy Kito.
Trên nền đá hoa cương màu xám tro, Kito đang hồi phục nguyên trạng cơ thể linh thần. Máid tóc màu tím lòa xòa che nửa mặt, để lộ một ben con ngươi màu lam bạc sáng lấp lánh. Sống mũi cao, thẳng cộng thêm cái khuyên màu ánh kim tạo cho hăn svẻ lạnh lùng bí ẩn, một sự mê hoặc đến ngẹt thở …(..ukm..theo nhận xét của Puki thì anh này có vẽ đẹp thiên thàn nhất đó..)..Đôi cánh đen mờ mnờ lúc ẩn lúc hiện
Yumi vẫn chưa thể định thần đc. MỘt con mèo ngổ ngáo, chua ngoa bỗng chốc hóa thành chàng bạch mã hoàng tử trong mỗi giấc mơ của cô. Mỗi khi đêm tối đến, mỗi khi cô nhăm s mắt, Yumi đều nhìn thấy ngưòi này. NHưng chưa bao giờ có thể gần như thé này…gần tới mức cô có thể cảm nhận đc cái lạnh từ người ấy..Mỗi lần dều xuất hiện ở những nơi khác nhau.LÚc thì dưới ánh trăng lành lạnhk xa xăm. Khi thì dưới bóng cây sồi hoang vu,đôi khi lại mang trên mik đôi cánh màu đen lấp lánh. Mọi hình ảnh đều trong tâm trí cô.
Yumi tiến lại gần Kito, đưa tay sờ lấy khuôn mặt, mái tóc, sống mũi…..rồi bật khóc nức nở….
– Anh…em nhớ anh…
CẢ bốn kẻ đều hóa đá. Riêng Kito sững sờ nhất, không thốt nổi câu gì.
“Con bé đã bảo rằng nó nhớ mik sao. Ôi quỷ thần hai vai làm chứng cả đời con sống ngay thẳng chỉ chung tình với Kasumi . Cớ sao lại đào đâu ra một con bé nói em nhớ anh thế này.”
Gasun thì bất ngờ hỏi nhanh:
– Cậu gặp con bé rùi hả Kito
Kito không thốt nổi lời, giơ tay lên cao vẻ theef thốt rồi lắc đầu.
Sẵn đang bực mik với Kito, Kahanda đánh tiéng:
– Hừm…tình yêu thế này sao..thế mà có kẻ dám lớn tiếng quả quyết với ta một lòng chung thủy cơ đấy..ko bik xấu hổ.
– Kahanda..ta chưa bao giờ làm trái , nên chẳng việc gì phải xấu hổ.
Kito quả quyết.
Yumi kéo hắn quay lại đối diện với mik rồi nói:
– Anh..sao mấy đêm nay anh không đến với em..
( OH MY GOD……WHAT?????????????/)
Chap 38
– HẢ.a……..a…….
Bây giờ thì tất cả ai tồn tại trong tòa lâu đài này đều phải há hốc mồm khinh ngạc. Kể cả con muỗi đang say sưa bay vo ve cũng chấn thương sọ não đâm đầu vào tường khi nghe câu nói.
– Kito…em gái ta mới 14 tuổi….ngươi…Gasun bực tức hét lên.
– Miệng nam mô bụng một bồ dao găm…nhìn cái mặt đâu đến nỗi nào mà..chẹp…chẹp…….Kahanda nhếch môi khinh bỉ, lạnh lùng ném cho hắn một câu.
– Ôi ..cậu…….không ngờ…….Chỉ may là mik không có em gái nhỉ, đc mỗi bà chị chua ngoa ko ai thèm rước.Takashi lắc đầu.
– Ngươi…..đồ cầm thú..đồ mặt người dạ quỷ…lòng lang dạ sói…..Ôi tiểu thư…..người người….ôi..ôi…vú già này vô dụng mà …Ông trời ơi…sao ông lại sinh ra kẻ hiểm độc như thế này. Bà ** già lăn lộn khóc lóc trên sàn.
Kito giờ hoảng hốt, mặt cắt không còn giọt máu.
– Tôi ..tôi..tôi ..không làm gì..mọi người…..nghe tôi…tôi….
Kito vội vã đẩy con bé ra để lao ra giải thích. Nhưng, tiếc quá, ông trời hok thương hắn. Yumi thấy hắn đẩy ra thì ôm chặt cứng, khóc thét lên.:
– Anh….anh…anh đừng đi mà…..Em còn nhớ anh nhiều lắm mà…Anh đi thì em sẽ không sống nổi mất…
( Hix..hix..kiểu này Kito nhà ta khó thoát^^.Ai là fan của Kito xin đừng ném đá Puki..hix..)
Chap 39
Kidosun vội vã bế Kasumi lao nhanh lên đỉnh núi. Chỉ có nơi đó con bé mới thoát xác đc hoàn hảo nhất…Và nơi đó từ lâu vốn dĩ đã thuộc về người ấy.
Trên đỉnh núi, ẩn hiện trong những đám mây trắng bòng bềnh một tòa lâu đài mọc trắng nguy nga. Nó không lớn như tòa lâu đài dưới chân núi nhưng nó lại vô cùng tinh xảo, tinh khiết như một đóa hoa bách hợp mọc buổi ban mai còn đẫm sương sớm. Ánh trăng mờ ảo sau mây càng làm cho nó trở nên thu hút hơn bao giờ hết.
Cánh cửa được m