XtGem Forum catalog
Nothing Gonna Change My Love For You

Nothing Gonna Change My Love For You

Tác giả: Cheery_kul

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327892

Bình chọn: 9.00/10/789 lượt.

nó.

– Chuyện đám hôm qua ý mà ! Mà sao trông mày mệt mỏi vậy ?- 1 đứa trong nhóm hỏi thăm.

Nhắc tới đám đó là hắn nhớ tới con nhỏ đó … mà nhớ tới con nhỏ đó là lại gợi lên nguyên nhân khiến hắn uể oải như bây giờ … tự dưng ko thể ngăn đôi mắt khẽ lướt qua nó 1 cái …

– Đám đó thế nào ?

– Những đứa đi theo bổ trợ nghe nói chuyển trường hết rồi !, nói chính xác hơn là những đứa đó sẽ ko thể chuyển đến bất kì ngôi trường nào thuộc khu vực quận này đâu ạ ! Còn nhỏ cầm đầu hôm qua thì thê thảm hơn nhiều lắm, gia đình nó sắp phá sản rồi, nghe nói bây giờ hiện chật vật lắm, trong một đêm mà giá cổ phiếu của công ty đó giảm mạnh, bắt đầu phát sinh nợ, mà tới mức như thế thì làm gì còn khả năng học ở ngôi trường này nữa …

– Ai làm ? – hắn.

– Tụi em hiện cũng ko rõ ạ ! Mà tụi em nghĩ là anh Ken, hề hề.

Hắn khẽ nhếch môi cười, chứ ngoài ra thì còn ai chứ, chỉ có thể là Ken thôi ! Har, xem ra kì này làm con nhà người ta têh thảm dữ, dẫu sao thì cái giá đụng chạm vào người của Ken đắt thật ! Một lần lỡ dại mà phải đánh đổi bằng cả sản nghiệp và gai đình người ta sao ? Như vậy có nặng quá ko ?

– Hơi đắt … – hẵn nói thầm.

– Từ bao giờ biết thương xót người khác ? – nó cũng ‘ bâng quơ’ nói vài chữ.

Hắn quay sang nó, vô thức nói ra suy nghĩ của mình thôi … mà nói nhỏ thế vốn ko nghĩ nó nghe được …

Được 1 lúc, cả bọn cũng kéo nhau về, chỉ còn nó là ở lại.

– Chẳng phải ngủ được sao ? Sao lại mệt mỏi như thế ? – nó tựa người vào tủ lạnh khi hắn uống nước.

– Em trêu tôi ? – hắn.

– Hah, người yêu ngoan ngoãn làm sao mà dám chứ ! – nó cười, rõ ràng là cười khẩy – Chịu ko nổi sao ko quơ đại đi ! – nói móc.

– Hay nhỉ ? Tôi hiểu em quá mà ! – hắn liếc xéo nó.

Nó nhún vai tỏ vẻ vô tội.

– Về, tối qua đón !

Thế ấy, chẳng cần biết hắn ừ hử ra sao, nó vẫn quay lưng đi ! Hắn uống nước vừa xong mà muốn sặc ngược ra, nhìn theo dáng nó, hắn lại vò đầu mình, tóc vốn dĩ đã chẳng ‘ đẹp’ mấy khi ngủ dậy rồi bây giờ lại bị hắn vò trông như 1 nhúm tơ.

– Em giống mẹ tôi hơn là người yêu đấy ! Chẳng ai dám dùng cái thái độ đó với tôi như em đâu ! – hắn càu nhàu.

.

Dạo này Pj cũng âm thầm làm vài chuyện, rốt cuộc thì cố công lắm hôm nay cũng có kết quả rồi, ko uổng công sức thức khuya dậy sớm hổm nay của nhỏ, quả thật là dạo gần dây nhỏ gầy hơn trước nhiều … nhìn những thông tin hiện ra trên màn hình laptop mà nét mặt nhỏ thay đổi thấy rõ …

– Tôi ko khoanh tay đứng nhìn đâu ! Tôi sẽ ko để anh bị xỏ mũi đâu … có thể nó sẽ khiến vết thương lòng anh …

Chung phòng với Ken thế này có hơi bất tiện thật, dạo này quên mất chuyện tách phòng ra, ko thì để nhỏ trở về nhà cũng được …

Off máy, nhỏ xuống nhà uống sữa, sáng nào chẳng có 1 ly sữa để sẵn đó cho nhỏ … Uống sữa rồi chắc phải nằm nghỉ xíu … dạo này mất ngủ trầm trọng rồi ! Uống xong chẳng biết thế nào mà nhỏ lại để hụt ly sữa, thay vì để xuống bàn thì nhỏ lại để ra khoảng ko gần đó … tiếng ly vỡ làm nhỏ chợt giật mình nhìn lại …

– Vỡ rồi ! Khỉ thật, sao đầu óc cứ ong ong thế này !- nhỏ vỗ nhẹ vào đầu mình, níu lấy cạnh bàn để giữ thăng bằng.

Thường thì nhỏ sẽ tự dọn mọi thứ nhưng tình hình này chắc ko được rồi, bất đắt dĩ phải nhờ người giúp việc rồi.

Dạo này lâu lâu uống sữa vào là lại thế, nhưng hôm nay là ko thấy trời đất gì nữa, khoảng ko trước mắt trở nên đen kịt trong vài giây, xém chút là nhỏ mất thăng bằng mà té rồi ! Phải nghỉ ngơi thôi ! Nghĩ mới có sức để tính tiếp …

Mấy phút sau khi Pj đi nghỉ là Ken về nhà .

– Cậu chủ ! – người hầu gái cuối đầu.

– Chuyện gì ? – Ken nhướng mày.

– Hình như cô Khánh Hạ ko khỏe, ban nãy thấy sắc mặt cô nhợt nhạt lắm ! Cô chưa ăn sáng, chỉ uống mỗi ly sữa rồi lên phòng rồi ạ !

Ken chỉ ậm ừ cho qua rồi lên phòng, chắc tại nhỏ thức khuya quá, dạo này Ken thấy nhỏ hay cuối đầu vào máy lắm, dù là về nhà trễ hay sớm gì cũng thế, cứ về là sẽ gõ lách cách trên bàn phím, trông bận rộn lắm !

Sáng nay ra ngoài, đi ngang qua các sạp báo thấy trên báo có dòng chữ to đùng ở trang bìa, hóa ra là gia đình nhỏ con gái kia đang đứng trước bờ vực phá sản. Ít nhất phải thế chứ ! Nói ra có vẻ tội lỗi nhưng Ken ko thấy thương xót gì cả, có trách thì hãy trách nhỏ đó đã quá nông cạn. Đôi khi tên đó cũng tự hỏi bản thân về tình cảm của mình, hắn ko biết mình còn tình cảm với Khánh Hạ hay ko, hận thì có đó … nhưng nếu hết yêu thì đâu hận, nhỉ ? Nhưng nếu nói ko có cảm giác với Pj thì là nói dối … chỉ là ko biết cảm giác đó là thật hay ngộ nhận thôi, tình cảm mà, thứ dễ khiến con người ta bị ảo tưởng lắm ! Tình cảm là thứ ko phải cứ xác định trong 1 sớm 1 chiều là được ! Còn cảm xúc với Khánh Hạ mơ hồ lắm, chẳng rõ ràng, cảm xúc đó chẳng biết có phải theo thói quen hay ko.

Nhìn người nằm trên giường, Ken khẽ lắc đầu, nhỏ dễ bị nhiễm bệnh lắm, đi mưa 1 xíu thôi là cũng đủ nằm liệt giừng rồi ! Chung phòng chứ ko có nghĩa là họ ngủ chung giường, nhà vẫn còn mấy phòng ấy, cơ mà ko biết tại sao tên đó vẫn để nhỏ ở đây, chắc tại nhỏ ở đây ồn ào lãi nhãi quen rồi, nếu nhỏ dời đi thì tĩnh lặng lắm … vả lại , ko gian cũng ấm cúng nữa … Ken thích sự ấm cúng đó …