
khích
Nó bi h” mới để ý đến cái đài phun nước
_wòa, đẹp quá – đến nỗi nó cũng phải thốt lên
Rồi nó tháo giày và nhẹ nhàng đặt đôi bàn chân xuống mặt hồ
_mát thật – nó có vẻ rất thoải mái
_vậy sao? chúng ta có duyên thật đấy – lại là…(là ai thì chắc các pợn cũng biết, thôi thì bật mí lun, HT Andre chớ ai)
_ơh, ùh thật trùng hợp ! – nó cũng rất đổi ngạc nhiên
HT bắt đầu tiến lại gần chỗ nó có cái gì đó sau lưng
_tặng cô này – đó là một cành hoa hồng đỏ thắm – cô rất giống bông hoa này, cô có biết hok?
_vậy sao? sao tôi lại hok biết nhỉ? – Nó cũng giả vờ
_đúng, cô là một bông hồng có gai – Rồi hắn cười, nụ cười mê hồn
_chậc chậc. HT thật biết cách làm tan chảy trái tim của cô gái đấy – Nó cười nói
_vậy ư? cô gái ấy là ai? cô có thể nói cho tôi biết hok? – HT Andre giả vờ và chờ đợi câu trả lời thích hợp
_tất nhiên rồi, anh có thể làm tan chảy tất cả các cô gái trong buổi tiệc – Nói rồi nó chuẩn bị đứng dậy thì anh ta níu lại
_vậy còn cô?
_tôi? tôi chẳng phải là một cô gái đang ở ngoài vườn sao?(nghĩa là nó hok có ở trong buổi tiệc) – nó trả lời nhẹ nhàng nhưng Ht cũng đủ hiểu rõ
_Janie, Janie, trễ rồi, chúng ta mau về thôi – Bảo lúc này mới xuất hiện – ơh, ngài cũng ở đây sao Ht Andre?
_ùhm, thôi cũng trễ rồi, chúc cô về an toàn, hẹn gặp lại cô, hoa hồng có gai – anh ta 1 lần nữa lại hôn lên tay nó nhưg lần này là trc” mặt Bảo
_vậy xin phép Ht, chúng tôi về – Bảo tức tối kéo tay nó đi
Trên đường về, chẳng ai nói với ai câu nào
_này, sao im lặng vậy? Giận àh? – nó bi h” mới lên tiếng
_chẳng có gì cả, tôi thích im lặng đấy, liên quan tới cô àh?- BẢo nói năn chả ra sao nữa
_vậy mà cón bảo là hok giận, xí – nó lẫy
_vậy còn cô, trong lúc tôi bù đầu bù cổ với cả đống đối tác, còn cô thì lại đi với anh ta – Bảo cũng trách
_chẳng phải anh Bảo tôi chẳng cần phải làm gì sao – Nó bẻ ngược – còn nữa, tôi chỉ đi dạo rồi tình cờ gặp anh ta thôi – nó giải thích
_….- Bảo chỉ biết im lặng
_này, đừng nói là anh…..- Nó nói bỏ lỡ câu
_tôi làm sao? – nổi nóng
_ghen với HT Andre – nó nói toẹt ra luôn
_….ghen… hok thể nào, tôi sao lại phải ghen với hắn ta – Bảo lấp bấp
_hok phải ghen chứ là gì? – Nó khích anh – này, chẳng lẽ người anh thích là…tôi…- nó chỉ vô mình
_cái….cái gì chứ? cô tự tin quá rồi đó, ai mà thèm thích cô – Bảo lại ấp úng
_hok ai thèm? anh nói lại đi óh? anh muốn chết hok hả? – nó tức giận (bó tai, trở lại thành trẻ con từ hồi nào dzềy trời)
_thôi thôi, tôi đang lái xe, cô mà động tay động chân là chết cả 2 đó – Bảo vửa đầu hàng vừa hăm dọa (kỉ *** ? )
____________________________________
Ở đâu đó trong khu biệt thự “DArk Angel”
_ông Milton, hãy điều tra về cô gái này cho tôi – tiếng một chàng trai tóc vàng đầy uy lực
_vâng – tiếng ông quản gia
“hừm, chúng ta sắp gặp lại nhau rồi đấy, hoa hồng có gai. Cô bé phải là của ta” – hắn cười nửa miệng (đểu quá nhở)
CHAP 28
Sáng hum sau, nó vẫn thức dậy và làm việc như thường lệ nhưng có điều là nó phải vất vả hơn 1 chút vì còn mấy tháng nửa là tốt nghiệp rồi.
“cốc cốc cốc….” nó gõ cửa
_vào đi – Bảo lên tiếng
Nó mở cửa bước vào
_TGĐ đây là bản báo cáo của Ông Lee bên chi nhánh %$@$#@ – nó nói
_được rồi, để đó cho tôi – mắt vẫn cón dán vô bàn làm việc – Janie này, HT Andre muốn gặp cô đấy, 7h” tối Tại “Blue Sky”- Giọng có vẻ hơi giận như hok muốn thông báo cho nó biết
_vậy àh – nói rồi nó quay bước nhưng lại bị gọi giật ngược lại
_này, cô và tên HT kia có quan hệ gì thế?
_ý anh là gì? chúng tôi chẳng có quan hệ gì cả. – nó dứt khoác
_vậy tại sao anh ta lại gặp riêng cô? – Bảo rất thắc mắc
_hơ cái này thì làm sao tôi biết đc, đó là chuyện của anh ta – nó hơi bật cười – mà làm gì anh lại gặn hỏi tôi nhiều vậy?
_có… có…. gì đâu? thì thì tôi thích thì hỏi thôi – lấp bấp như trẻ tập nói
_Thôi tùy anh vậy tôi đi đây – nó nói nhưng lại bước đi luôn
+++++++++++++++++++++++++++++++++
_thưa bệ hạ, đây là những tài liệu ngài cần – ông quản gia lễ phép
_đc tốt lắm, ông ra ngoài đi – ng” đc gọi là bệ hạ phẩy tay
_hừm đc lắm, Janie? ng” Đông Dương à? em sẽ phải là của ta, hoa hồng có gai ạ – cưới thật sự rất rất đểu
Khoảng tầm 7h” tại “Blue Sky” 5 star restaurant
_mời cô đi theo tôi – 1 anh tiếp tân
Nó cũng chỉ biết đi theo và nhìn xung quanh
“lạ thật, tại sao nhà hàng gì mà chẳng có 1 bóng người gì cả vậy? sao kì vậy ta?” nó nghĩ sa u khi ngó xung quanh mình
_mời tiểu thư ngồi – anh bồi đẩy chiếc ghế
_anh cho tôi hỏi, sao hum nay nhà hàng vắng khách vậy ? – Nó thắc mắc
_thưa tiều thư nhà hàng của chúng tôi đã có người bao hết đẹm nay rồi ạh? – Anh bồi giải thích – mong tiểu thư chờ một chút ạh
nói rồi anh ta đi vào trong, bi h” chỉ còn mình nó. MỘt lát sau
_òh xin chào tiểu thư, hoa hồng có gai – Giọng quen quenm bước từ đằng sau đến
_ồh thì ra HT Andre đây là người bao luôn cả nhà hàng này đêm nay – nó trầm trồ
_cũng chỉ để mời tiểu thư đến dùng bữa mà thôi – chảnh quá dzại trời
_òh vậy thì hân hạnh quá – nó cũng hơi mỉm cười
_thôi chúng ta cùng ăn đi nào – Anh ta mời nó
_vậy Ht mời tôi đến đây để làm gì? – nó b