XtGem Forum catalog
Nhị Thủ Vương Phi

Nhị Thủ Vương Phi

Tác giả: Hạ Y

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322594

Bình chọn: 8.5.00/10/259 lượt.

ày ta nghĩ chắc ai cũng hiểu mà.”

“Tam gia……” Nàng tính tình ôn hòa, rất ít cùng người tranh chấp đừng nói lúc này, bị Ứng Trị vừa mắng vừa quở trách, đôi mắt nàng nhất thời ửng đỏ.

“Ngài đang nói cái gì vậy? Ta cũng không có ý tứ gì hại Ngài, lúc trước là Ngài tự mình nói dối trước mặt mọi người khiến cho ta bị người Lưu gia hiểu lầm mối quan hệ giữa Ngài và Ta !” Mọi việc xảy ra hết thảy rõ ràng đều do Ứng Trị tạo thành.

“Trước kìa ở Lưu gia, Đổng cô nương, ngươi chẳng phải muốn thoát ly hư danh Lưu phu nhân sao ? …Ta đã thương tình ra tay giúp ngươi… Huống hồ, từ lúc ta giúp đỡ ngươi thoát khỏi cảnh khổ Lưu gia cho đến ngày hôm nay ngươi còn không có trước mặt ta nói qua lời cảm tạ, hiện tại còn muốn ta cải lại lệnh song thân, thật sự ngươi là người có giáo dưỡng sao?”

Nàng hô hấp hỗn độn, đầu óc hỗn loạn:

“Ngài giúp ta sao? Hay là hại ta! Bên ngoài mỗi người đều nói ta Hồng Hạnh ra tường, không tuân thủ qui tắc hữu nữ!”

“Ta nhớ, lúc ấy Ngươi chẳng phải cũng rất phối hợp sao? Hiện tại đạt được mục đích còn không một lời cảm tạ, lại còn mang đến thêm nhiều phiền toái cho Gia! … Gia không phải đối vời ngươi là một ông chủ khách điếm sao ? Gia bao ngươi ăn, bao ngươi ngủ còn chịu trách nhiệm với ngươi, ngươi chẳng phải đã nghe được có biết bao nhiêu người ở xung quanh khen rằng ngươi tinh mắt chọn lựa được một ông chủ quán tốt sao?”

Ta dùng khí thế bức người, liên tiếp xuất khẩu không lưu tình, ngôn từ sắc bén vừa nói, vừa liếc nhìn khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt ửng hồng, hô hấp dồn dập của nàng, ta biết mình đã công kích thành công.

Ta chính là một người duy nhất trong mười vị hoàng tử, có chức vụ quan văn, bình thường ta rất thích bắt được nhược điểm của người khác, rồi từ bốn phương tám phía phê phán, nếu ta xem thấy người đó không vừa mắt liền viết tấu chương phê phán đưa lên trước Hoàng thượng cùng toàn thể quan văn võ đại thần từ từ tra tấn bọn họ….Ha,ha,ha.. Đổng Phi Hà ơi!… Đổng Phi Hà! Nàng nghĩ muốn tranh cãi cùng ta sao! Đổng Phi Hà nàng tuyệt đối không phải đối thủ của ta đâu!

“Sự tình nháo loạn ngày hôm ấy, chính ngươi nghĩ muốn rời khởi Lưu gia vì giúp ngươi, Gia sẳn sàng ra tay trợ giúp dẫn đến cục diện rối rắm ngày hôm nay, để cho Gia một mình gánh vác, thế mà hiện tại ngươi còn đổ lỗi cho Gia, ngươi không có cảm thấy thẹn với tâm sao?”

“Ngài ── ngài ──” So với Ứng Trị thao thao bất tuyệt chất vấn, quở trách, nàng cả buổi cũng không dám nói một lời dù trong lòng có sự oan ức, đến cuối cùng chỉ hỏi được một câu:

“Ngài lúc trước vì sao nhúng tay vào?”

Ta lạnh lùng dùng ánh mắt liếc nàng một cái xoay người, mặt hướng ngoài cửa sổ, nhè nhẹ lay động quạt.

Đến khi ta sửa xong tư thế cho hoàn mỹ mở miệng nói: “Giúp người làm niềm vui, giúp mọi người làm điều tốt đó là hành vi chính nghĩa !.”

Nàng nghe được những lời của Ứng Trị, đã hiểu được những lời đồn về hắn quả thật không sai biệt, càng làm nàng khắc thêm sâu sợ hãi về người nam nhân này, có đánh chết nàng cũng sẽ không gả a!

“Ta đâu có cầu Ngài ra tay giúp đỡ!”

Ta cười nhạo. “Ngươi chạy đến trước mặt Gia trên mặt còn bày ra tràn đầy nước mắt, không phải ngươi cố ý tạo bộ dáng thế để cho Gia chú ý đến ngươi sao? Cho Gia thương hại người, đồng tình với ngươi để Gia sẽ ra tay giúp đỡ ngươi. Trong Lưu gia rộng lớn như vậy ngươi lại cố tình đi tới bên cạnh Gia!”

Nữ nhân này thật sự để ta giận lên đến cực điểm, còn dám nói ra những lời như thế với ta. Hại ta vì nàng mà cảm thấy đau lòng hiện tại không nhận được khen thưởng, nàng lại còn tỏ ra thái độ không cần, chẳng lẽ nàng thật không hiểu được Tam gia đây rất ít khi ra ta tương trợ người?

Lần đầu tiên vì nàng làm chuyện tốt thế mà liền trả quá giá đắc còn được hồi đáp như thế a`! Đổng Phi Hà ta Ứng Trị tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

“Ta lúc ấy khổ sở, một người thương tâm căn bản bất chấp không quan tâm là ai bên cạnh mình !”

Nàng có chút kích động, nàng rất ít khi không chế ngự được cảm xúc của mình ── Sống lớn như vậy, nàng chưa từng trải những giây phút không kiềm được kích động tâm.

Nàng bắt đầu hận chính mình nhất thời bị ma quỷ ám ảnh nghĩ rằng đến tìm Ứng Trị, muốn hắn trợ giúp. Nàng mặc dù không hối hận rời đi Lưu gia, như mà gả cho Ứng Trị là lại một bi kịch vô cùng thê thảm a`!

“Hừm!… Ngươi cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu được, ngươi chỉ cần khóc và khóc, chuyện xấu Gia liền đều thay ngươi làm, là Gia không đúng, Gia nói không đúng sao?”

Ta mang ánh mắt chê cười nhìn qua Phi Hà, lại nhận ra nàng đang bị ta nói đến hai mắt đã đẫm lệ, cảm giác hưng phấn bổng nhiên biến mất, thấy bộ dáng nàng như thế ta lại thấy không đành lòng.

“Xem!..Xem!.. Lại khóc, cũng chỉ biết khóc!”

“Ta……” Nàng không ngừng rút ra khăn tay lau nước mắt.

Ta mi nhíu lại đột nhiên cảm giác được chính mình giống một tên ác bá khi dễ thiếu nữ, nhìn Đổng Phi Hà bộ dáng khóc còn run run lòng ta trầm xuống, ta không hy vọng nàng sau khi khóc một lúc sẽ xoay người bỏ chạy, như ta cũng chẳng hiểu được ta, tai sao ta lại muốn giữ lại nàng để làm gì?

“Đừng khóc !” Ta nhịn không được nói ra, nàn