The Soda Pop
Nhật ký trưởng thành của tiểu bối

Nhật ký trưởng thành của tiểu bối

Tác giả: Sa Gia Tiểu Bối

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325563

Bình chọn: 10.00/10/556 lượt.

chắn sẽ rất đẹp, nếu là một đứa con gái giống em thì tốt, haha!”

“Hừ, nếu là con trai thì sao? Con trai thì anh không thích à?” Bối Bối bĩu môi, bực bội, cô mới không cần con gái tranh giành chồng với cô nhé, cô muốn sinh con trai.

“Ngoan, chỉ cần là con do em sinh thì gì anh cũng thích”

Khi mang thai tháng thứ 5, Bụng Bối Bối đã to giống như quả bóng, mỗi ngày lại có thể nhận thấy rõ rệt rừng nó to thêm một vòng, Sa Nghị khó hiểu, sao lại thế nhỉ, anh bèn chạy tới hỏi hai bà mẹ.

“Chà, hình như quả thực lớn hơn tuần trước nhỉ!” Ngô Thiến xoa xoa vòng quanh bụng Bối Bối, tâm trạng bà nội Ngô Thiến gần đây rất tốt, ngày nào bà cũng cười híp cả mắt.

“Đúng vậy, chẳng nhẽ do Bối Bối ăn uống tốt quá? Đứa trẻ này lớn quá khi sinh cũng không tốt đâu” Dương Tiểu Phàn sờ cái bụng cồng kềnh của Bối Bối, nghi ngờ, tuy bình thường đồ ăn bà nấu cho Bối Bối rất ngon song con bé lại ăn ít, lúc nào cũng la hét muốn ăn thức ăn nhanh, tuy Sa Nghị cưng chiều có điều thực phẩm không tốt cho sức khỏe con bé ăn cũng ít mà, thế nhưng bụng cũng không nên lớn thế này chứ?

“Đúng rồi, khi tôi sinh Sa Nghị cũng ăn nhiều lắm, suýt nữa thì khó sinh đấy, sắp tới chúng ta phải chú ý tới chế độ ăn uống của Bối Bối mới được, để con bé ăn ít và đi lại nhiều hơn”

Thế là, Bối Bối đau buồn bị nhắc nhở không được ăn quá no, đồ ăn vặt mỗi ngày cũng bị cấm, đồ ăn của cô Sa Nghị phải quản chế chặt chẽ.

Nhưng cho dù có thế, một tuần nữa trôi qua, Bối Bối phát hiện cái bụng mình vẫn lớn hơn. Chuyện này làm mọi người nóng ruột, vội vã đưa Bối Bối tới bệnh viện

Kết quả kiểm tra đó là “Song thai”! Bởi vì mấy tháng trước có một đứa lớn hơn nên che mất đứa phía sau, do đó mới không nhận ra, tháng nay hai đứa trẻ đều phát triển mới có thể nhìn thấy.

Nhận được kết quả, Ngô Thiến mừng tới phát điên, bà vui mừng ôm lấy Bối Bối.

“Ôi, ôi, con dâu tốt của mẹ, đúng là không chịu thua kém ai, tôi có hai đứa cháu rồi. rồi, mẹ phải gọi điện cho Sa Hạo Khang ngay mới được. Họp, họp gì mà họp, mau về ôm cháu ngay, hahaha!!!”

Dương Tiểu Phàn bề ngoài có vẻ tương tối bình tĩnh, bà thương Bối Bối tới lúc sinh con sẽ vất vả. Ông Đồng tuy vẫn có khúc mắc về chuyện Bối Bối chưa kết hôn đã mang thai song nghe tin con gái mang song thai ông cũng cực kỳ phấn khích, thế này thì nhà ông và nhà họ Sa mỗi nhà có thể nhận một đứa, thế là có một đứa trẻ mang họ Đồng rồi

Bố mẹ hai nhà đều đang chìm trong niềm hân hoan, đương nhiên người vui hơn cả chính là Sa Nghị, Sa Nghị có nằm mơ cũng không ngờ tới chuyện Bối Bối sinh đôi, anh cười hihihaha sờ bụng Bối Bối, trong này có hai đứa bé của anh và Bối Bối, tốt quá, tốt quá.

Từ sau khi kiểm tra biết là song thai, mọi người không giới hạn ăn uống của Bối Bối nữa, ngược lại Bối Bối đã bắt đầu lên kế hoạch dưỡng thai.

“Nghị Nghị, em quyết định từ giờ trở đi phải chăm sóc cho con thật tốt” Bối Bối nhìn màn hình máy tính, đá đá Sa Nghị đang ngồi phía trước mặt.

“Em định chăm sóc thế nào?” Dù bây giờ cô có mặc áo chống bức xạ nhưng mọi người cũng chỉ cho cô ngồi máy tính lướt mạng một tiếng thôi

“Trên này nói, thính giác của bé cực kỳ nhạy, so với người lớn còn mẫn cảm hơn biết bao nhiêu lần, theo số tuổi trưởng thành, thính giác lại có xu hướng giảm xuống, cho nên đó là lý do vì sao các nhạc sĩ đều được bồi dưỡng từ rất nhỏ. Anh xem, chúng ta đều không có tế bào âm nhạc, vậy thì ngày nào em cũng sẽ cho con nghe nhạc, vè sau không chừng con có thể trở thành Clayderman ấy chứ!”

*Richard Clayderman (tên thật Philippe Pagès, sinh ngày 28 tháng 12 năm 1953 tại Pháp) là một nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng

Thế là chiều hôm đó, Bối Bối kéo Sa Nghị tới hiệu sách để mua đĩa nhạc dưỡng thai. Vì là chủ nhật nên người đến hiệu sách rất đông, Sa Nghị cẩn thận che chở cho Bối Bối, anh chỉ sợ ai đó sơ ý đụng phải cô

“Bối Bối, chúng ta về thôi, anh bảo thư ký của bố anh đi mua là được mà, chỗ này đông người, sợ lát nữa lại đụng phải con anh thì sao”

“Không thích, em phải tự chọn”

“Bối Bối, nghe lời anh nào, vậy đợi lúc vắng người, anh lại đưa em tới được không?”

“Hừm….mua trước một cái đã, đầu tiên để con thích ứng trước đã”

Vì vậy, cô chọn một đĩa nhạc toàn tập Beethoven rồi vui vẻ đi về nhà.

Chương 36: Sinh Con

Vài ngày sau, Bối Bối chợt bắt đầu nôn nghén, cô ăn gì nôn đó, ngửi thấy mùi thức ăn là sẽ bun nôn. Khuôn mặt nhỏ bé của cô trở nên nhợt nhạt phờ phạc, Sa Nghị thấy mà đau lòng, ngay cả anh ăn cũng không ngon nữa.

“Bối Bối, hôm nay có đỡ hơn không?” Sa Nghị đặt một cái gối ra sau lưng Bối Bối, vuốt ve gương mặt mệt mỏi của cô

Anh đỡ Bối Bối dậy thì cô lập tức thuận thế nằm xuống đùi anh, “Tàm tạm” Giờ Bối Bối đã biết cách kìm nén tâm trạng của mình, nếu cô không quá khó chịu thì cô cũng sẽ không làm ầm ĩ lên.

“Bả bối, mẹ làm súp chim bồ câu, anh lấy cho em một bát nhé?”

Tuy cô không hề muốn ăn nhưng cô vẫn gật đầu, cô sờ bụng, có một trái bóng lớn căng tròn thế này, tự dưng cô nảy sinh ra một loại cảm giác tự hào.

“Nào, Bối Bối, món này không cho dầu mỡ và khử tanh rồi, rất thanh đạm” Anh chậm rãi múc từng thìa nhỏ, thổi