XtGem Forum catalog
Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Tác giả: Ái Tình Hoa Viên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326313

Bình chọn: 10.00/10/631 lượt.

ê trong bụi hoa vẫy vẫy tay.

An Tuyết Thần nhìn thấy Lý Viện đang gọi mình, cũng rất không nỡ rời khỏi đường mòn.

“Chúng ta ăn cái gì à? Không phải nên đi phòng ăn sao?” An Tuyết Thần không hiểu hỏi

Lý Viện nhìn An Tuyết Thần. Thần bí cười cười.

“Cạch cạch cạch, cậu xem.” Nói xong liền đem cái gì đó trong tay giơ lên mở ra.

“Oa, là hộp cơm. Bên trong món gì trông cũng ngon.” An Tuyết Thần đến bên cạnh Lý Viện hai con mắt mở to vẫn liếc hộp cơm.

Bởi vì không còn tức giận, An Tuyết Thần liền trở lại làm mình trước kia.

Lý Viện nhìn An Tuyết Thần mang bộ mặt tham ăn, cười xấu xa nói.

“Có rất nhiều món, mình nói cho bạn biết nha. Có thịt kho, có cá, còn có rau cải, cái gì cũng có, chủ yếu là còn có thịt bò bít tết. Quán bán hàng, ha ha ha.” Lý Viện vỗ hộp cơm của mình kiêu ngạo nói.

An Tuyết Thần chỉ nghe thoii cũng đã thấy thèm. Ánh mắt tội nghiệp nhìn Lý Viện.

Lý Viện không chịu đựng được ánh mắt thương hại của Tuyết Thần.

“Ai nha nha, được rồi, bắt đầu ăn đi, hắc hắc.” Nói xong liền mở hộp cơm. Mùi thơm của thưc ăn bên trong hộp bay ra ngoài.

An Tuyết Thần dùng cái mũi của mình hít hà.

“Ừ. Thật giống. Nhanh một chút ăn đi, bụng của mình đang kháng nghị nè.” Nói xong liền cầm đũa gắp một miếng thịt kho bỏ vào miệng của mình nhét.

An Tuyết Thần một lần bỏ thức ăn vào miệng là một lần gật đầu.

“Ừ, ăn ngon thật.”

“Đó là dĩ nhiên, tay nghề mẹ mình là giỏi nhất.” Lý Viện tự hào nói.

An Tuyết Thần liếc cô một cái.

“Không trách được lại mập như vậy?”

“Hừ” chưa từng nghe qua người bên cạnh đều là mỹ nữ sao? Lý Viện bắt đầu kháng nghị nói.

“Mình làm sao lại chưa từng nghe qua a.” An Tuyết Thần vừa ăn vừa hỏi.

Lý Viện để đũa xuống, nghiêm chỉnh nói.

“Thế nào chưa nghe nói qua a, bạn xem, mỹ nữ cổ đại không phải là mập sao 》 cái gì Tây Thi, Dương quý phi rồi, đợi chút.”

An Tuyết Thần nghe cô nói như vậy cơm trong miệng suýt chút nữa là phun ra ngoài.

“Khụ khụ, ha ha, bạn thật lbuồn cườià, làm sao bạn biết bọn họ chính là mỹ nhân mập?. Hơn nữa, đó là cổ đại, bây giờ là hiện đại. Tại sao có thể đánh đồng với nhau được cơ chứ?”

Lý Viện không phục nói.

“Sao lại không thể chứ? Bạn biết cái gì Khổng Tử a, lão tử a. Luận Ngữ a, không phải là cổ đại sao?”

“Ha ha, Lý Viện bạn thật là trời cao đưa cho mình một niềm vui lớn.” An Tuyết Thần ôm bụng của mình cười nói.

Lý Viện trừng mắt liếc cô một cái, sau đó tự nhiên đem các món ngon bỏ vào trong miệng của mình. Cố gắng không để cho An Tuyết Thần ăn.

An Tuyết Thần thấy thế, liền muốn gắp nhiều hơn một chút, nhưng Lý Viện chính là không cho.

Sau lại không có biện pháp An Tuyết Thần hai tay chắp thành hình càu xin. Lý Viện thật là không chịu nổi hấp dẫn. Lập tức liền đem ăn ngon để An Tuyết Thần cùng ăn.

Họ vừa ăn vừa đùa, ăn rất vui vẻ. Trên mặt nở rộ nụ cười là thật lòng phát ra từ trái tim hai người.

Nhưng họ không biết một màn này đã bị Phàm Ngự nhìn thấy.

CHƯƠNG 39: CÓ VUI THÌ CŨNG CÓ BUỒN

Một góc trên con đường mòn đầy hoa hồng. Hai người vẫn chăm chú nhìn vào cái đình nhỏ nơi có hai cô gái đang cười thật vui vẻ. Nụ cười trên khuôn mặt hai cô gái cũng thật đẹp

Trong lúc đó:

“Ngự, em gái em hôm nay muốn em tặng nó một bộ đồ. Anh đi cùng em nha.” Một người phụ nữ tựa vào ngực Phàm Ngự nũng nịu nói

Phàm Ngự nhìn người phụ nữ trong ngực mình, tặng cho cô một nụ hôn nóng bỏng

“Bảo bối. Tối qua biểu hiện của em nhiệt tình như vậy, hôm nay anh làm sao nỡ từ chối chứ.” Phàm Ngự nâng cằm người phụ nữ lên đầy thâm tình nói

Người phụ nữ muốn cùng Phàm Ngự thưởng thức cảnh đẹp của con đường mòn trong trường nên cô đã rủ Phàm Ngự tới đây, nhưng cô không biết rằng Phàm Ngự đang thưởng thức một khung cảnh khác.

Phàm Ngự nhìn hai cô gái trong đình nhỏ, bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện, liền cảm thấy tức giận

Muốn để Phàm Ngự đưa đến trường , đây là chuyện không thể. Nhưng không hiểu sau hắn lại đồng ý. Có lẽ là vì hắn có thể nhìn thấy An Tuyết Thần.

Đúng là có thể nhìn thấy cô. Có thể thấy cô cười vui vẻ như vậy. Mấy hôm nay, mặc dù không có hắn cô vẫn thật vui vẻ. Gương mặt tuấn tú của Phàm Ngự nhanh chóng đen lại

Nữ nhân xinh đẹp bên cạnh thấy Phàm Ngự đang chăm chú nhìn cô gái phía bên trong đình, cảm thấy ghen ghét, cả người không xương dán chặt vào Phàm Ngự

“Ngự, anh đang nhìn cái gì vậy? Chúng ta mau đi thôi.”

Phàm ngự quay đầu lại nhìn nữ nhân, trên mặt trong nháy mắt hiện lên nụ cười sủng ái.

“Đi thôi, bảo bối.”

Trước khi đi Phàm Ngự cũng không quên liếc nhìn về phía An Tuyết Thần, trên khóe miệng còn mang theo nụ cười khát máu

Phàm ngự ôm nữ nhân trong ngực. Trong lòng nghĩ

“An Tuyết Thần, cô sẽ phải trả gía cho hành động ngu ngốc ngày hôm nay. Tôi sẽ cho cô thấy một năm này không phải là vui vẻ mà là thê thảm. Cô chỉ là một món đò chơi mà tôi bỏ tiền mua mà thôi. Hạnh phúc ngắn ngủi của cô sắp kết thúc rồi đó.”

Khóe mắt Phàm Ngự trở lên lạnh lẽo. Khoảng cách của hắn với An Tuyết Thần cũng ngày càng xa

Bên trong đình:

An Tuyết Thần đột nhiên cảm thấy sống lưng bỗng lạnh đi, thân thể cô hơi run lên

Lý Viện nhìn An Tuyết Thần cười hỏi