Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Nhà tù nóng bỏng: Tổng giám đốc tha cho tôi đi

Tác giả: Ái Tình Hoa Viên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326384

Bình chọn: 7.5.00/10/638 lượt.

hư vào trong bao, rời đi giáo sư.

Phàm chú ý đi theo. Nhìn thấy An Tuyết Thần lên một chiếc màu đen chạy băng băng.

“Đó không phải là lão Mã xe sao?” Phàm chú ý nhìn chiếc xe đã rời đi tự lẩm bẩm nói.

“Dì Trương, ta đã trở lại.” An Tuyết Thần nhìn chung quanh xác định không có phàm ngự, liền đi lên lầu.

Nằm ở trên giường. An Tuyết Thần bắt đầu suy nghĩ lung tung. Hắn là ghét mình sao? Tại sao lại cảm thấy mất mác.

“An Tuyết Thần, không suy nghĩ nữa, ngươi bây giờ chủ yếu là học tập tốt.” Vỗ vỗ đầu óc của mình, ngồi ở trước bàn đọc sách bắt đầu học.

Học học liền ngủ mất rồi, ngay cả có người tiến vào cũng không biết.

Dì Trương bưng một chén tổ yến đi vào, nhìn An Tuyết Thần đang ngủ say , cầm lên cái mền khoác lên trên người cô. Sau đó bất đắc dĩ cười cười, nhìn cô ngủ say..

CHƯƠNG 37: CÓ BẠN

Sáng sớm An Tuyết Thần tỉnh dậy, nhìn chỗ ngồi vốn là nơi Phàm Ngự hay ngồi đã trống rỗng rồi.

” Thím Trương , Chào buổi sáng.” An Tuyết Thần chào Thím Trượng vẫn còn đang bận bịu

“Tiểu thư, đồ ăn sáng lập tức chuẩn bị xong, cô bây giờ trở về chỗ ngồi chuẩn bị dùng.” Thím Trương hiền lành nói.

An Tuyết Thần đi tới trước bàn ăn thật to , nhìn thím Trương chuẩn bị bữa ăn sáng, muốn cái gì có cái đó, nhưng đối mặt với chiếc bàn lớn này. Có chút ăn không trôi. Đơn giản nhấp một hớp trà sữa, liền đi học.

An Tuyết Thần ra cửa, nhìn lão Mã đã chờ sẵn ở ngoài cửa .

“Mã thúc, chào buổi sáng.” An Tuyết Thần lễ phép chào hỏi

Lão Mã mở cửa xe, nhìn An Tuyết Thần trên mặt cũng không có quá nhiều biểu hiên.

“An tiểu thư, chào buổi sáng.” Chỉ là nhàn nhạt trả lời. Sau đó liền khởi động xe.

Bên trong phòng học ——

“Tuyết Thần, chào buổi sáng.” Một cô gái mập mạp đi tới bên cạnh An Tuyết Thần chào hỏi.

Điều này làm cho An Tuyết Thần rất giật mình. Bởi vì cô tới cũng đã khá lẩu rồi, chưa từng có người để ý đến cô. Trừ những kẻ hay tám chuyện khiến người ta chán ghét ra.

“Ặc, ừ, chào buổi sáng, Lý Viện.” An Tuyết Thần mặc dù rất giật mình, nhưng là vẫn rất vui vẻ , bởi vì cô rốt cuộc cũng có bạn.

Nhìn An Tuyết Thần cười ngọt ngào như vậy, Lý Viện ngẩn người. Nhìn Lý Viện đang sững sờ An Tuyết Thần tiến lên kéo kéo vạt áo của nàng.

“Lý Viện, bạn làm sao vậy? .” An Tuyết Thần nhìn Lý Viện đang sững sờ nói.

Lấy lại tinh thần Lý Viện nhìn An Tuyết Thần. Đột nhiên ngồi xuống nói.

“Tuyết Thân, không nghĩ tới bạn thật là người tốt bụng. Mình còn tưởng rằng bạn là người rất đáng sợ đó?” Lý Viện nói những lời xuất phát từ nội tâm cô.

An Tuyết Thần nhìn vẻ mặt nghiêm túc Lý Viện liền bật cười, một nụ cười làm đông làm người

“Mình đáng sợ? Mình cô điểm nào đáng sợ a, mính cũng là một cô gái bình thường a. Vậy sao mọi người nghĩ mình đáng sợ.” An Tuyết Thần nắm tay Lý Viện cười hì hì nói.

Lý Viện nhìn An Tuyết Thần cười rất vui vẻ , cai đầu cúi thấp xin lỗi. Nhưng là đôi tay vẫn còn ở nắm thật chặt tay An Tuyết Thần .

An Tuyết Thần bị bộ dáng đáng yêu chọc cười lớn thành tiếng . Một màn này trong mắt đám bạn học cũng trở thành một trò đùa rất hay, bọn họ cũng cười theo An Tuyết Thần, Lý Việncũng bật cười.

Đụng ——

Cửa lớn phòng học một lần nữa vị người đạp mở.

“Này, các ngươi cười cái gì?” Phàm Cố dựa vào ở trên khung cửa, nhìn An Tuyết Thần, lại nhìn các bạn học chung quanh.

Nhìn thấy phàm chú ý đi vào, tất cả mọi người đã ai về nhà nấy làm xong, Lý Viện cũng xông An Tuyết Thần cười cười. Ở bên tai An Tuyết Thần nói.

“Tuyết Thần, học xong cùng nhau đi ăn nha.” Nói xong cũng chạy tới chỗ ngồi của mình ngồi xuống.

Phàm Cố đặt mông ngồi xuống ghế, nhìn An Tuyết Thần khóe miệng còn nhàn nhạt mỉm cười thản nhiên.

“An Tuyết Thần, các ngươi vừa cười cái gì?” Phàm Cố chưa từ bỏ ý định hỏi tới.

An Tuyết Thần đem tầm mắt chuyển dời đến trên người hắn. Nhìn hắn một hồi thản nhiên nói: “Không có gì, chỉ là nói một truyện cười mà thôi.” Nói xong liền vội vàng ghi chép.

Nhìn An Tuyết Thần bộ dạng lạnh lẽo , Phàm Cố tức giận. Nhưng vừa không có biện pháp. Gắt gao lườm nàng một cái liền bắt đầu trò chơi.

An Tuyết Thần cúi đầu lắc lắc. Sau đó cứ tiếp tục viết số liệu.

CHƯƠNG 38: BỮA TRƯA THẬT LÒNG

Rất nhanh, giờ nghỉ trưa đã đến, đang chuẩn bị dọn dẹp An Tuyết Thần, nhìn thấy Lý Viện đi tới, trong tay còn cầm cái gì đó. Cũng không có quá chú ý.

An Tuyết Thần nhìn Lý Viện.

“Chúng ta đi thôi, mình đã dọn sách vở xong.” Nói xong cũng bị Lý Viện kéo đi ra khỏi phòng học.

“Oa, trường học của chúng ta thì ra là còn có nơi đẹp như vậy a. Mình vốn không biết đó?” An Tuyết Thần vừa đi vừa cảm thán.

Lý Viện nhìn An Tuyết Thần, hướng về phía cô mỉm cười nói.

“Đúng vậy a, đây chính là căn cứ bí mật của mình, lúc nhàm chán hay nghỉ trưa mình đều sẽ đến nơi này. Tâm trạng liền tốt.”

An Tuyết Thần nhìn Lý Viện gật đầu một cái, sau đó đi trên con đường mòn trồng đầy hoa hồng. Trên mặt nở đầy nụ cười, đem mấy ngày nay học tập mệt mỏi những suy nghĩ không vui gạt sag một bên.

Lý Viện nhìn An Tuyết Thần say mê ở giữa vườn hoa hồng bất đắc dĩ cười nói.

“Tuyết Thần, tới đây, chúng ta đi ăn cơm.” Lý Viện hướng An Tuyết Thần đang mải m