
. . . . Tôi nghĩ cô có muốn có được chủ tử cũng đừng tỏ rõ như vậy nha, là một người mù cũng nhìn ra, chứ đừng nói là chủ tử anh minh, xin cô dùng đầu óc mà suy nghĩ một chút đi, vị trí phu nhân loại người như cô có thể ngồi vào sao?” Người áo đen khinh thường nói.
“Không, không, không. . . Chuyện không phải như thế, tôi có thể giải thích với anh ấy.” Quan Dĩnh vừa nghe đến chủ tử có thể biết chuyện xảy ra lúc đó đã cảm thấy da đầu tê dại, mãnh liệt lắc đầu kêu lên, thủ đoạn của chủ tử cô biết, nếu như bị anh biết lúc ấy cô cố ý không cứu cô gái kia, chủ tử sẽ khiến cô sống không bằng chết.
“Giải thích? Hiện tại chủ tử không rãnh nghe lời giải thích của cô, chờ ngài giải quyết xong đám sát thủ kia ngay sau đó sẽ đến phiên cô,cái chức danh Đường chủ cô không làm cho tốt. Lại muốn trở thành người phụ nữ của chủ tử làm chi, hiện tại thì tốt rồi, có kết cục như vậy, còn có thể trách ai được, chỉ có thể nói là cô bị lòng hư vinh làm hại.” Người áo đen mặt không biểu tình nói xong, xoay người định rời khỏi phòng giam, không nghĩ tới lại bị Quan Dĩnh lôi kéo tay hắn.
“Mau thả tôi ra ngoài, tôi muốn đi tìm anh ấy nói cho rõ ràng, anh ấy sẽ không nhẫn tâm như vậy.” Quan Dĩnh kích động nói.
“Buông tay, người đàn bà ham hư vinh.” Người áo đen khinh bỉ nói, sau đó hung hăng hất tay của cô ta ra, định tiếp tục đi ra bên ngoài.
“Anh biết cái gì? Tôi chờ anh ấy mười năm, mười năm!! Một người có bao nhiêu cái mười năm? Tại sao đứa con gái đến sau đó có thể lấy được sự sủng ái của anh ấy, tại sao?? Anh ấy là của tôi đấy, là của tôi. . . . . .” Quan Dĩnh kêu gào tê tâm liệt phế.
Trước kia vô luận bị bao nhiêu đau đớn cô đều chưa từng khóc, nhưng là hôm nay cô lại khóc, đã chờ đợi mười năm chờ tới thế nhưng chỉ khiến cho cô ôm hận, tất cả đều là bởi vì đứa con gái kia, đều là cô ta làm hại.
“Cô đến tận bây giờ còn không chịu tỉnh táo lại sao? Lại đem tội đẩy lên người người khác, nếu như ban đầu cô hoàn thành tốt nhiệm vụ của cô, không cần có tâm tư gì không đứng đắn, có lẽ sẽ có cơ hội đứng ở bên cạnh chủ tử, dù sao bằng bản lĩnh của cô, ở “Ám Dạ” không có mấy người là đối thủ, có trách cũng chỉ có thể trách cô quá tham lam, tự giải quyết cho tốt đi!” Người áo đen lạnh lẽo nói xong, sau đó đi ra khỏi gian phòng tối đen như mực, mặc dù hắn rất bội phục cô ta còn trẻ như vậy đã trở thành nữ Đường chủ duy nhất, nhưng hắn sẽ không thả cô ta ra, bởi vì thân là sát thủ sẽ phải phục tùng mệnh lệnh của chủ tử.
Quan Dĩnh nghe được hắn nói, chán chường ngồi xổm xuống, liều mạng lắc đầu, tâm là thứ con người có thể khống chế sao? Yêu anh ấy là không có biện pháp nào có thể dự liệu được.
Cô cho là ít nhất anh đối với mình là có cảm giác, nếu không ban đầu anh tại sao muốn an ủi cô? Nếu như cô gái kia cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện thì thật là tốt bao nhiêu, kết cục liệu có phải cũng sẽ không biến thành như vậy?
CHƯƠNG 54: XỬ PHẠT
Ở trong một thư phòng rộng rãi sáng ngời, có một bóng dáng cường tráng lười biếng ngồi trên ghế ở bàn đọc sách đưa lưng về phía cửa, hai chân ưu nhã vắt chéo, đứng ở phía sau anh là một người đàn ông bộ dáng một mực cung kính.
“Chuyện điều tra như thế nào rồi?” Giọng nói lạnh lẽo từ trong miệng của bóng dáng cường tráng thốt ra, khiến cho người ta tựa hồ rơi vào trong hầm băng.
“Chủ tử, đã tra ra được, phái người ám sát tiểu thư đích thị là Phó Bang Chủ Tiền Áo của “Bang Hắc Ưng”.” Người đàn ông phía sau anh cung kính trả lời.
Nghe được hắn nói, Hoàng Phu Tuyệt sâu kín xoay người, lộ ra nụ cười khát máu.
“Tiền Áo sao?” Hoàng Phu Tuyệt lầm bầm, tay trái không tự chủ đánh lên mặt bàn, trên mặt không thấy bất kỳ biểu lộ gì, ám vệ bên cạnh đoán không ra ý nghĩ của anh, chỉ cảm thấy trong không gian không khí từ từ trở nên mỏng manh.
“Đúng vậy.” Ám vệ cung kính trả lời.
“Cậu cảm thấy hắn tại sao muốn phái người ám sát Nhu nhi?” Hoàng Phu Tuyệt mặt không biểu tình nhìn chằm chằm ám vệ hỏi.
“Cái này. . . . . Tiền Áo đảm nhiệm vị trí Phó Bang Chủ đã rất nhiều năm rồi, nếu như muốn chính thức trở thành bang chủ, nhất định cần tiền bạc để khơi thông quan hệ, thuộc hạ cho là hắn tìm người ám sát tiểu thư là bởi vì nghĩ tiểu thư là người chủ tử quan tâm nhất, hiện tại trong mắt người ngoài, chủ tử là một trong mười đại tài phiệt của thế giới tổng giám đốc của “Tập đoàn Thánh Hoàng”, phải vô cùng giàu có, mà thủ hạ của Tiền Áo chính là một công ty có hạng mục hợp tác cùng “Tập đoàn Thánh Hoàng”, nếu như tiểu thư xảy ra chuyện, chủ tử nhất định bỏ bê công việc, đến lúc đó “Tập đoàn Thánh Hoàng” nhất định không có cách nào hoàn thành hạng mục đúng hạn, như vậy “Thánh Hoàng” sẽ phải bồi thường theo thỏa thuân một trăm triệu cho hắn.” Ám vệ trước cái nhìn soi mói của Hoàng Phu Tuyệt chậm rãi nói ra suy nghĩ của bản thân, nghĩ thầm mắt chủ tử bén nhọn như vậy, nếu như giấu giếm ý nghĩ của mình nhất định sẽ khiến ngài tức giận, huống chi chủ tử là ai, mình có thể nghĩ tới ngài ấy khẳng định cũng có thể nghĩ đến.
“Cậu rất thông minh, không ngoại trừ khả năng này, lập tức sắp xếp sát thủ xới tung “B