Pair of Vintage Old School Fru
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc – Phần 2

Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc – Phần 2

Tác giả: Minh Châu Hoàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328423

Bình chọn: 8.00/10/842 lượt.

i bị một cô bé con tấn công, thậm chí ngay cả áo cũng đã bị cởi ra hết. . . Mà cơ thể lại đang ở tư thế nữ trên, nam dưới. . . omg! Thế giới hỗn loạn thật rồi. . .

“A. . .” Thiên Tình sững sờ hồi lâu, mới phát hiện ra tư thế của mình thật quá mức nóng bỏng. Cô bật dậy ngay lập tức, che kín đôi mắt, kêu the thé…

“Tôi…tôi… tôi không nhìn thấy gì hết… tôi, tôi không hề nhìn thấy Tổng giám đốc đùa giỡn với nữ thư ký. . . Tôi sẽ không nói ra ngoài. . .”

Coco thấy thế, lui ra ngoài theo đúng phép tắc, còn thuận thế đóng cửa lại rất nhanh. . . Nhưng còn tiếng hét rất to kia, dù thế nào nghe cũng thấy không được thích hợp. . . Âm thanh có thể tốc cả mái nhà lên ấy, đoán chừng đã sớm truyền khắp cả phòng thư ký rồi cũng nên. . .

An Gia Khải bày ra khuôn mặt đen sì, dường như nước bắt đầu chảy ra thành giọt rồi.

Thiên Tình, người vừa có tiếng thét chói tai đến “bách chuyển thiên hồi” (rung chuyển trời đất) kia, cúi đầu lúng ta lúng túng, từ giữa kẽ tay cô len lén ngắm nghía vẻ mặt tối tăm của ông chủ, trái tim cô không khỏi nhảy dựng lên , đập thùng thùng thùng rất nhanh…

*******************

(*) Bá vương ngạnh thượng cung” là thành ngữ xuất phát từ điển cố về một trận giao tranh giữa Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang. Chuyện kể rằng lần nọ Hán Sở tranh hùng, giằng co quyết liệt suốt mấy tháng mà thắng bại vẫn bất phân. Trận chiến này khiến già trẻ lớn bé đều mỏi mệt khổ đau, tiếng oán thán ngập trời ngập đất. Hạng Vũ thấy thế bèn nói thẳng với Lưu Bang rằng: “Thiên hạ náo loạn đã nhiều năm, cũng vì hai người chúng ta. Bản vương muốn đơn thân độc mã khiêu chiến với Hán vương, hai ta sống mái một phen, đừng để con dân thiên hạ phải tiếp tục chịu khổ.” Lưu Bang cười đáp: “Ta thích đấu trí chứ không đấu sức.” Hạng Vũ bèn lệnh cho một tráng sĩ xuất chiến, chẳng ngờ ngay lập tức gã tráng sĩ nọ bị thủ hạ của Lưu Bang (vốn là thiện xạ kỵ binh) bắn chết. Sở Bá Vương thập phần tức giận, tự mình khoác khôi giáp cầm vũ khí tiến lên ứng chiến. Chì cần Hạng Vũ trừng mắt một cái, tên thiện xạ kỵ binh kia đã run như cầy sấy, buông cung tếch thẳng về thành…

Nghĩa rộng của cụm từ “Bá vương ngạnh thượng cung” rất đơn giản, chính là… R.A.P.E. “bá vương” chỉ những người siêu mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” tạm hiểu là “xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ” ; mà “cường cung” thì hiển nhiên sẽ bắn ra “cường tiễn”. Từ “cường tiễn” [đọc là “qiang jian”'> hài âm hoàn toàn với “cưỡng gian” [aka “rape”'> ; mà “cưỡng gian” thời xưa là một từ đại kỵ húy, nên cổ nhân vốn tao nhã vô biên lịch lãm vô vàn, đã dùng năm từ “bá vương ngạnh thượng cung” đặng thay thế cho hai từ “cưỡng gian”.

Chương 429: Đụng Ngã Ông Chủ. . . . . .

Nếu như không phải do cô không nhìn đường đụng vào người anh, như vậy cũng sẽ không làm dơ âu phục của anh. Nếu như không làm dơ âu phục cùa anh, cô cũng sẽ không luống cuống tay chân bôi loạn trên y phục của người ta, nếu như không có bôi loạn y phục của người ta, cô cũng sẽ không dẫm lên mảnh sứ vỡ, nếu như không có dẫm lên mảnh sứ vỡ, thì cô cũng sẽ không té nhào vào trong ngực của anh. . . . . .

Tính đi tính lại, vẫn là lỗi cùa cô. . . . . .

Làm thế nào? Làm thế nào. . . . . .

“Ông chủ. . . . . .” Thiên Tình thử thăm dò nhẹ nhàng hô một tiếng, An Gia Khải ngồi ở chỗ đó, cũng không nhúc nhích, tựa như hóa đá.

Hay cho đàn ông lòng dạ hẹp hòi, Thiên Tình không khỏi âm thầm trợn trắng cả mắt, cô bị ăn đậu hũ còn chưa tức giận, vậy mà bộ dáng anh còn ra vẻ uất ức. . . . . .

“Ông chủ, chị Coco bảo sẽ không nói ra ngoài,

anh có thể yên tâm, tôi cũng vậy sẽ không nói ra, cũng không cần anh phụ trách. . . . . .”

Thiên Tình từ từ đi tới, đưa một tay ra nắm chéo áo của anh, nhẹ nhàng kéo kéo, nở nụ cười cẩn thận nói.

An Gia Khải nhướng mắt lên, rất là vô tội nhìn lại cô: “Cô cho rằng mới vừa rồi Coco hét to như vậy, mọi người không ai nghe thấy sao? Trừ phi tất cả đều bị điếc. . . . . .”

Thiên Tình cũng ngây ngẩn cả người, phải rồi, âm thanh khi nãy của Coco thật khiến cho cô nhìn với cặp mắt khác xưa, cô còn tưởng rằng tiếng thét chói tai của cô không ai có thể bì được, nhưng không ngờ người mạnh còn có người mạnh hơn, thiên ngoại hữu thiên. . . . . . Ách, dừng lại, hiện tại không phải lúc bội phục người khác.

“Vậy làm sao bây giờ?” Thiên Tình cũng ngồi xuống, ôm lấy mặt, mắt to trừng mắt nhỏ với anh.

An Gia Khải trầm mặc, chỉ cảm thấy từng đợt cảm giác vô lực từ từ dâng lên, hình tượng của anh hoàn toàn bị phá hủy. . . . . .

Cùng nữ thư ký trong phòng làm việc trình diễn cảnh cưỡi ngựa nóng bỏng, ngẫm lại đàn ông thành thục như anh sao lại làm ra chuyện xấu hổ này, mặc dù anh chưa có vị hôn thê, nhưng tốt xấu gì bạn gái cố định vẫn có vài cô, mấy người phụ nữ bát quái ngoài kia nhất định cho là anh bụng đói ăn quàng rồi!

An Gia Khải nghĩ tới liền cảm thấy phiền, hai tay ôm lấy đầu vò lung tung mấy cái, mái tóc chỉnh chu của anh lập tức biến thành kiểu tóc chuồng gà.

“Ông chủ. . . . . . Anh không cần đau lòng…, tôi đi giải thích rõ với bọn họ, hẳn không phá hủy danh dự của anh.” Thiên Tình nhìn a