
ta làm cho người khác phải động lòng, khiến cô trong nháy mắt nhớ tới mình ngày trước từng mất đi một đứa con. cô hiểu tâm tình của một người mẹ, hiểu rất rõ một người mẹ vì bảo vệ con của mình, có thể bỏ ra hết thảy, thậm chí cả sinh mạng….
Chẳng qua là, chẳng qua là, chẳng qua là vì sao cô lại tin tưởng lời nói một phía của người phụ nữ này? Vì sao cô lại tin tưởng lời nói của cô ta, cô ta nói mình mang thai đứa con của người đàn ông của cô thì đúng là con của anh thật?
“Làm sao tôi biết đứa bé trong bụng của cô chính là của A Hạo? cô cảm thấy tôi là sẽ tin tưởng cô hơn là tin tưởng chồng của tôi?”
Hoan Nhan từng bước né tránh, tạo một khoảng cách với cô ta. cô lạnh lùng nhìn Thái Minh Tranh mở miệng nói.
“Hứa tiểu thư, một năm nay, tôi chỉ cùng Thân tiên sinh…..Đứa bé nếu như không phải của anh ấy thì còn của ai?”
Thái Minh Tranh càng nức nở khóc to hơn, bả vai run run khó có thể kiềm chế. Sắc trời tựa hồ cũng dần dần thay đổi trở nên âm u, không khí ngột ngạt mà lại hanh khô. Chắc là sắp có tuyết rồi đấy. Hoan Nhan có chút thất thần, nhìn cành cây ngoài cửa sổ in hình lên bầu trời, lòng của cô cũng bị thay đổi trở nên u ám.
cô biết, cô không nên tin tưởng, không nên tin tưởng người đàn bà này. cô cũng biết bây giờ nên tin tưởng Thân Tống Hạo, cô cũng nguyện ý tin tưởng, nhưng mà bây giờ, cô lại giống như ăn phải con ruồi, nuốt không trôi được, mà lại không thể nào phun ra được mới khó chịu.
“Chuyện này, tôi không hề quan tâm, bất kể đứa trẻ cô mang thai có phải con của A Hạo hay không, tôi cũng sẽ không nhúng tay vào, cô đã nhắc đến A Hạo, như vậy tôi sẽ để cho A Hạo tự mình tới xử lý.”
Hoan Nhan vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra để gọi. Thái Minh Tranh thấy vậy không khỏi toát ra một thân mồ hôi lạnh. cô ta bây giờ cũng không xác định được phải dự định cho mình cái gì, đến một ly do thỏa đáng cũng không có, đáng sợ hơn chính là, một khi Thân Tống Hạo xuất hiện, đứa bé của cô không thể nghi ngờ chắc chắn phải chết.
E rằng đứa bé một ngày còn chưa ra đời, thì tình hình của cô cũng không thể an toàn.
“Hứa tiểu thư….” Thái Minh Tranh quỳ tiến lên, gắt gao nắm tay Hoan Nhan: “Hứa tiểu thư, nếu như cô gọi điện thoại, như vậy chỉ có một kết cục chờ tôi, chính là ta cùng đứa bé trong bụng sẽ cùng chết!”
Chương 370: Bởi Vì Quan Tâm Cho Nên Tổn Thương
“Hứa tiểu thư, tôi biết cô là người tốt, cầu xin cô hãy thương xót cho kẻ tội nghiệp này, tôi chỉ muốn sinh ra đứa bé này, an an toàn toàn mà sinh ra đứa bé này. . .”
“Cô đã muốn sinh hạ đứa bé này, hơn nữa mới vừa rồi cô cũng nói, A Hạo rõ ràng không biết cô mang thai con của anh ấy, như vậy cô hoàn toàn có khả năng đi nơi khác sinh con, hoặc là đi thành phố khác, hoặc là ra nước ngoài, cơ nghiệp nhà cô lớn như vậy vừa có tiền vừa có thế, việc nuôi sống một đứa bé không thành vấn đề, cần gì cô phải tới cầu xin tôi?”
Hoan Nhan vừa lạnh lùng cười một tiếng, vừa mạnh mẽ rút tay từ lòng bàn tay của cô ta ra: “Sợ rằng suy nghĩ muốn sinh con an toàn của Thái tiểu thư lại không phải là vấn đề chủ yếu. Theo ý tôi, Thái tiểu thư là muốn tiền trảm hậu tấu, muốn an toàn để sinh con đã, sau đó dĩ nhiên A Hạo không có cách nào ra tay hành động với đứa bé kia được nữa. Mà đứa bé này chính là người thừa kế mà Thân phu nhân luôn luôn mong đợi. Như vậy việc Thái tiểu thư tiến vào nhà họ Thân chỉ ngày một ngày hai sẽ xong, tôi nói có đúng hay không?”
Thái Minh Tranh chưa từng nghĩ đến Hứa Hoan Nhan thông minh như vậy, chỉ một câu nói đã chọc thủng toàn bộ ý định của cô ta. Thái Minh Tranh lặng đi trong chốc lát, đầu óc nhanh chóng tính toán một hồi, mới thống khổ nhẹ nhàng lắc đầu: “Hứa tiểu thư, tôi biết trong lòng cô không hề dễ chịu, đổi lại là tôi, tôi cũng không chịu nổi, hoặc giả nếu là tôi, thì so với những lời cô vừa nói, tôi sẽ nói ra những câu còn khó nghe hơn, nhưng mà. . .”
Cô ta cúi đầu ho khan một tiếng, dường như thân thể nặng nề có chút không chịu được chợt lảo đảo như muốn ngã.
“Tôi cũng đã nghĩ tới việc rời đi khỏi nơi này, sẽ một mình sinh con. Nhưng chắc là cô đại khái cũng đoán được nếu như Thân phu nhân biết đứa bé này tồn tại, phu nhân sẽ không để cho tôi đi. Hơn nữa Thân phu nhân còn nói, phu nhân sẽ tìm thời gian thích hợp để nói rõ mọi chuyện. Hứa tiểu thư… bây giờ Thân tiên sinh duy nhất chỉ nghe lời nói của cô mà thôi… van cầu cô hãy giúp tôi một chút có được hay không? Bằng không mẹ con tôi tất nhiên chỉ còn con đường chết. . .”
“Thái tiểu thư, cô lầm to rồi, người đàn ông đó là của tôi, là người đàn ông mà Hứa Hoan Nhan này đã gả cho và hiện tại đó chính là cha của con gái tôi! Cô cầu xin tôi đi nói giúp cô với người đàn ông của tôi… xin anh ấy đồng ý để cô được sinh đứa con này sao? Cô có lầm hay không vậy? Cô cho rằng tôi, Hứa Hoan Nhan này, hèn yếu đến mức độ như vậy sao? Cô thật sự nghĩ là tôi có tấm lòng rộng rãi bao la đến mức bằng lòng để người đàn bà khác sinh con với người đàn ông của tôi sao?”
Hứa Hoan Nhan tức giận đến run người, cất tiếng cười gằn lạnh băng. Cô lạnh lùng liếc nhìn Thái Minh Tranh, một khuôn mặt t