XtGem Forum catalog
Người đẹp phải mạnh mẽ

Người đẹp phải mạnh mẽ

Tác giả: Cúc Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327861

Bình chọn: 8.00/10/786 lượt.

g vẫn còn hơn là không có chỗ nào”. Vệ Tử tự động viên mình: Bằng sự cố gắng, nhất định cô sẽ làm tốt!

Nhìn khuôn mặt nhỏ bé đầy vẻ bằng lòng trước mặt, Ngụy Hoa Tịnh chợt cảm thấy một cảm giác rất lạ tự nhiên ập đến, vừa chua chát, vừa đau đớn, vì thế buột miệng hỏi: “Anh ta là ai? Là ai mà khiến cô quyết định bất chấp tất cả để đi học cùng như vậy?”. Nhớ đến câu “học cùng là ngủ cùng” của cô, hắn lại càng cảm thấy buồn bực, khó chịu.

Chương 13

“Gì cơ?” Vệ Tử một lần nữa lại thấy không hiểu, bèn hỏi: “Có người nói với anh rằng tôi sẽ đi học với người khác à? Có phải chú họ tôi không?”. Cô vẫn còn chưa kịp báo cáo với ông chú họ về chuyện cô đã tìm được việc, xem ra phải tranh thủ thời gian nói cho rõ ràng, nếu không cứ để hiểu lầm thế này thì không ổn.

Thì ra, người đàn ông trung niên kéo tay cô hôm ấy là chú họ của cô, Ngụy Hoa Tịnh tiếp tục hỏi: “Tôi nhớ thì hình như cô rất phản đối chuyện này, nhưng sau đó vì sao lại thay đổi ý định vậy?”. Không lẽ ông chú họ ấy đã ép buộc cô? Nếu thế thì thật đáng ghét, ép con gái nhà lành làm gái điếm có lẽ cũng chỉ như vậy! Ngụy Hoa Tịnh cảm thấy rất bất bình.

“Tôi đâu có thay đổi ý định!” Vệ Tử vội phân giải.

Như vậy có nghĩa là ngay từ đầu cô ấy đã định như vậy? Cho dù sau khi tốt nghiệp không có cách giải quyết công việc thì cũng không nên như thế! Việc học hành của Ngụy Hoa Tịnh luôn rất thuận buồm xuôi gió, sau khi tốt nghiệp xong, lập tức nhận được lời mời của năm trường đại học hàng đầu ở nước ngoài, vì thế từ trước tới nay chưa bao giờ phải trải qua những ngày trăn trở như vậy. Có lẽ hắn thực sự không hiểu được cảm giác bất lực khi nghĩ về tương lai mờ mịt, nhưng cho dù là vậy cũng không nên lựa chọn con đường ấy.

“Người đưa cô đi học cùng đã quyết định chưa? Liệu có thể… thay đổi được không?” Nếu như đã nhận giấy chứng nhận kết hôn rồi thì thật là phiền phức, nếu chưa thì…, Ngụy Hoa Tịnh bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ cực kỳ điên rồ.

“Tôi nghĩ là anh đã hiểu lầm rồi”, Vệ Tử mỉm cười, “Tôi không định đi nước ngoài, càng không có ý định đi học cùng, hôm qua tôi đã tìm được việc làm, đó là phiên dịch tiếng Anh”.

Trong phút chốc, Ngụy Hoa Tịnh bỗng cảm thấy như bị ai đó bóp chết, không phải là Vệ Tử mà là chính hắn, không biết hắn biến bản thân thành một tên ngốc từ bao giờ? Từ trước tới nay hắn luôn là người rất sáng suốt cơ mà!

“Ơ! Ngụy Hoa Tịnh phải không?” Một giọng con gái điệu đà vang lên từ ngoài cửa, còn chưa thấy tiếng trả lời thì người mới vào đã bước tới trước mặt hai người.

“A Tịnh, cậu về từ bao giờ thế, về thăm người nhà hay định về nước hẳn?” Câu hỏi lũ lượt kéo đến, Ngụy Hoa Tịnh nhìn về phía cô gái trước mặt, ngây ra một lúc rồi mới đáp: “Vu Vi. Tôi về nước lần này là thăm người thân, không ngờ lại gặp cô ở đây”.

“Cậu đúng là người bận rộn nên hay quên, mình học ở đây mà, đâu có giỏi như cậu, ra nước ngoài học ở trường đại học nổi tiếng, bây giờ còn đang học tiến sĩ, nhưng cậu cũng thật là quá đáng, hồi chúng ta học cùng nhau, cũng thường hay tới những quán cà phê như thế này… ”

“À cô uống gì nhỉ?” Nhìn thấy cô bạn tự ngồi xuống, Ngụy Hoa Tịnh vội hỏi.

“Không cần đâu”, sau khi bị cắt ngang lời, Vu Vi nhìn Vệ Tử bên cạnh Ngụy Hoa Tịnh, ánh mắt lộ vẻ hiểu ra vấn đề, “Mình còn có bạn đang đợi ở ngoài kia, chỉ ghé vào một chút rồi đi ngay bây giờ”. Nhìn theo phía tay cô ta chỉ, Ngụy Hoa Tịnh trông thấy một chàng trai cao lớn ngồi ở đằng xa đang nhìn về phía họ, trong lòng bỗng yên tâm một chút.

“Cô gái này trông mặt rất quen, có phải học cùng trường với chúng ta không, khoa nào vậy?” Là một cô gái xinh đẹp và từng trải, từ trước tới nay Vu Vi tương đối để ý quan sát những người cùng giới với mình, một cô gái học khóa sau xinh đẹp như thế này cô ta không thể chưa từng nghe thấy.

“Chào chị, em là Vệ Tử, sinh viên năm thứ tư khoa Tin học kinh tế.” Vệ Tử ngoan ngoãn tự giới thiệu.

“Vệ Tử! Cô là Vệ Tử! Tôi nhớ ra rồi, cô là người nổi tiếng đấy.” Nói rồi cô ta nhìn Vệ Tử từ đầu đến chân một lượt, tặc lưỡi nói: “Không hổ là hoa khôi xinh đẹp nhất của trường X từ trước tới nay, tôi phục rồi”. Rồi cô ta quay đầu lại nhìn Ngụy Hoa Tịnh, nói với giọng đầy ẩn ý: “Ngụy thiếu gia, xem ra cũng không kém năm xưa nhỉ! Bọn mình già rồi, đành phải nhường chỗ cho các em trẻ hơn vậy!”.

“Khụ, khụ.” Ngụy Hoa Tịnh có vẻ rất bất lực trước một người nói năng không hề biết kiêng dè như Vu Vi, đang nghĩ cách tìm chuyện gì đó để át đi, thì lại nghe thấy Vu Vi nói với Vệ Tử: “Tiểu sư muội, tôi phải nói cho cô biết, anh chàng Ngụy Hoa Tịnh này điểm gì cũng tốt, chỉ có điều không phải là người chung thủy. Nếu cô ở bên anh ta thì phải có một trái tim rất kiên cường, nể tình chúng ta học cùng trường tôi mới nói cho cô biết, tôi cũng từng là bạn gái của anh ta, nên cô nhất định phải nghe kinh nghiệm của người bạn gái đi trước đấy!”. Chính là vì nhìn thấy Vệ Tử có vẻ rất trong sáng nên Vu Vi mới không kìm được ý muốn làm một con gà mẹ lắm điều.

Vệ Tử nghe thấy những lời ấy, mặt đỏ bừng đ