Polly po-cket
Người đàn ông của tôi

Người đàn ông của tôi

Tác giả: Dung Quang

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329545

Bình chọn: 7.00/10/954 lượt.

đường cô chủ nhiệm cầm theo áo khoác, thầy Cố còn giúp cô ấy mang túi, quan hệ rất thân mật. Cái này còn chưa tính là gì, điều phấn chấn nhất chính là lúc Lưu Thục cho cô chủ nhiệm ký tên, nghe được cô gọi điện cho con gái, nói cái gì mà giữa trưa cô với con gái và baba của con gái, một nhà ba người sẽ ăn một bữa cơm thật ngon. Cuối cùng, trưa hôm đó nghe thấy người ta nói trông thấy thầy Cố và cô chủ nhiệm đưa theo con gái ăn cơm ở chợ trung râm, điều này khiến mọi người đều biết quan hệ yêu đương cuả hai người! Cậu nói xem có bất ngờ không?

Trần Niệm Niệm nói rất khích động, gần đây mọi người trong phòng ngủ đều đang thực tập, khó có lúc nào rảnh rỗi cùng nhau nói chuyện phiếm, vất vả lắm cô mới tóm được Thư Tình, cô bắt đầu nói nhiêu.

Cô còn nói: Mặc dù cô chủ nhiệm bộ môn đã kết hôn một lần rồi, nhưng dù sao tướng mạo và điều kiện cũng bày ra đó. Thầy Cố là người thông minh, hai người bọn họ ở cùng nhau cũng xứng đôi, nhưng mà thầy Cổ phải chịu thiệt một chút, cậu nói xem?

Trần Niệm Niệm đang chờ Thư Tình biết ăn nói, cùng mình điều tra bát quái này. Khiến người ta buồn bực là, năm phút đồng hồ sau, cái hình đầu bỗng nhiên biến mất.

Thư Tình dùng tư thế cứng ngắc quay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, cô ở lầu ba, đối diện chính là khu dân cư, từng ngôi nhà dân thấp bé cũ nát, từng cửa sổ cũng lóng lánh mờ nhạt ánh sáng, mơ hồ để lộ ra một hương vị ấm áp.

Cô nhìn trong hành lang có một nhà ba người đang đi lên, mỗi lần đi tới một tầng lầu sẽ thắp sáng một chiếc đèn, không biết đứa trẻ sôi nổi kia là nam hay nữ, lại khiến cô tự dưng nhớ đến con gái của cô chủ nhiệm Hà Lâm.

Cô bé ba tuổi lớn lên như búp bê đó, không khác gì Hà Lâm là mấy.

Thư Tình cảm thấy tin tức này thật cũng quá đáng sợ, nhưng mà đột nhiên lại nghĩ tới biểu hiện khác lạ mấy ngày nay của Cố Chi, cùng với… hô hấp của cô dừng lại, rốt cuộc nhớ lại kỳ hai năm hai, cô từng ở bên ngoài phòng làm việc gặp cảnh tượng này.

Khi đó Cố Chi ngồi trên ghế, Hà Lâm đứng sau lưng anh, cúi người cùng anh nhìn gì đó trên máy tính, hai người đều đang mỉm cười, mang theo không khí hài hòa tốt đẹp, quả nhiên là cặp đôi trời sinh.

Bởi vì Hà Lâm đã kết hôn, lại có con, Thư Tình chưa từng nghĩ tới cô ấy sẽ có gì đó với Cố Chi, hôm nay lại bị một câu cuảTrần Niệm Niệm đánh tỉnh kí ức kia đột nhiên ùa tới.

Cố Chi… và Hà Lâm?

Nói yêu đương rồi hả?

Mặc dù cô không phải là một cô gái nũng nịu nhưng cũng có sự mẫn cảm của mình, lúc này lại nhớ đến vẻ mặt lúc trước cuả Hà Lâm, đột nhiên lại suy nghĩ đến những điều khác.

Hà Lâm rất đẹp, ngũ qua rất tinh sảo, lúc cười sẽ lộ ra hai málúm đông tiền nho nhỏ, có đôi khi nhìn không giống như một phụ nữ đã 28 tuổi, còn có cả con gái.

Cô đã từng vô số lần trông thấy Hàn Lâm cười với lãnh đạo, vói thầy cô khác, với học sinh. Nhưng mà dường như nụ cười nào cũng khác so với nụ cười với Cố Chi, ánh mát sáng long lanh như cô gái trẻ tuổi.

Sau đó rốt cuộc Thư Tình nhớ lại, thần thái này của cô ấy cũng đã từng nhìn thấy ở một người.

Cô chậm rãi, cứng người nhìn vào cái gương trên tủ quần áo, người trong gương lúc này, khuôn mặt u sầu, mang theo cảm xúc vừa khiếp sợ vừa mờ mịt. Chính cô, một tháng trước, đã từng có vẻ mặt giống như Hà Lâm.

Vẻ mặt cười rạng rỡ với người trong lòng.

Chương 54

Thư Tình ngồi trên giường sửng sốt thật lâu, cuối cùng vẫn là Tần Khả Vi hết giờ tự học buổi tối trở lại, trông thấy bộ dạng ngẩn người của cô, lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng.

“Cậu làm gì thế? Ngồi một mình trong phòng không nhúc nhích, hù chết tớ”.

Thư Tình mờ mịt ngẩng đầu nhìn Tần Khả Vi, “Làm sao bây giờ, hình như tớ…. cãi nhau với Cố Chi”.

“Tớ nghĩ các cậu đã cãi nhau rồi, bây giờ là chiến tranh lạnh vài ngày, được không?”.

“Trước đó không xác định, nhưng mà bây giờ xem ra….”. Thư Tình trầm mặc một hồi, dưới sự truy hỏi của Tần Khả Vi thì cô nói, “Vừa rồi Trần Niệm Niệm nói với tớ, trong trường học truyền ra chuyện của anh ấy với cô chủ nhiệm hệ tiếng Pháp, nói là cô chủ nhiệm và anh ấy đưa con gái đến ăn cơm tại trung tâm, còn có người thấy bộ dạng bọn họ rất thân mật”.

Tần Khả Vi sững sờ, “Làm sao có thể?…. Vậy cậu tin sao?”.

Thư Tình lắc đầu, “Anh ấy không phải loại người như vậy”.

“Sao lại không được?”. Tần Khả Vi ngồi bên cạnh cô, lấy di động xem lịch sử nói chuyện của cô với Trần Niệm Niệm, sau đó ngồi bên cạnh vừa cười vừa nói, “Không phải cậu không biết đám người ở khoa ngoại cả trai lẫn gái đều hay bát quái, thấy gió nói mưa, ăn cơm cùng nhau thì làm sao? Cậu vẫn hay ăn cơm với Tống Dư mà, chẳng lẽ cũng có chuyện rồi? Hơn nữa, thân mật trong tình huống nào, ai nói cũng không được, chúng ta vẫn thân mật với Dư Trì Sâm còn gì!”.

Tần Khả Vi một mình thao thao một đống lớn, cuối cùng vỗ vỗ bả vai Thư Tình, “Được rồi, nhìn thầy Cố cuối cùng vẫn là của cậu, cậu đừng để ý quá. Nếu thật sự không được, sau này trở về thì lập tức gạo nấu thành cơm, sau đó khóc nháo muốn anh ta phụ trách!”.

Thư Tình bật cười, thấy vẻ mặt Tần Khả Vi như trút được gánh nặng, trong lòng lại không thoải mái được.

Một lát sa