Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Nghiêm bên trái quay

Nghiêm bên trái quay

Tác giả: Nhất Ngột

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326163

Bình chọn: 7.5.00/10/616 lượt.

h thấp thỏm bất an của cô.

Sau lưng cô thẳng băng, cảm giác Lận Khiêm trìu mến sờ sờ đỉnh đầu của cô, rồi hôn một nụ hôn lên trán cô, lúc này mới thanh tĩnh lại. Anh dùng lực ôm chặt thắt lưng cô, làm cho cô cảm giác được an ổn trước nay chưa có được. Giờ khắc này, cô cảm thấy cõi đời này chỉ có người đàn ông này hoàn toàn thuộc về mình, có thể hoàn toàn để cho cô dựa vào.

“Bất kể em muốn làm gì, không cho em bị tổn thương dù một chút, có chuyện gì không giải quyết được để cho anh giải quyết.” Anh cảnh cáo cô.

Tống Mộ Thanh không khỏi động dung, chủ động ôm cổ Lận Khiêm, tay vừa dùng lực nâng người lên hôn lên môi của anh. Đầu lưỡi trơn trượt phác thảo hình dạng môi anh, dò vào trong miệng anh đấu đá lung tung, câu lưỡi của anh, tương trợ trong lúc hoạn nạn.

Không phải là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh, nhưng mỗi lần đều có thể khơi lên một cơn sóng lớn kinh trời trong thân thể của anh. Rất nhanh Lận Khiêm đổi bị động làm chủ động, một tay vòng qua hông, một tay chế trụ cái ót cô.

Thói quen nắm trong tay toàn cục của người đàn ông này, cho dù là trong chuyện tình cảm cũng vậy. Rất nhanh lật người, liền đặt cô ở trong ghế sa lon đơn chật chội nhỏ hẹp. Trong nháy mắt không khí liền trở nên nóng bỏng, chân sau của anh quỳ giữa hai đùi cô, cúi xuống, thâm tình chằm chằm nhìn cô, ánh lửa lấm tấm trong mắt gần như muốn đả thương mắt của cô. Sau khi nụ hôn chấm dứt, hai người cũng thở hổn hển. Tầm mắt Lận Khiêm chuyển từ trên mặt cô tới trước ngực đang hô hấp phập phồng không ngừng. Từ góc độ của anh, dễ dàng nhìn thấy khe rãnh như ẩn như hiện dưới chiếc áo sơ mi trắng. Hô hấp lập tức căng thẳng, nhìn cô cười gằn một tiếng, khiêng cô lên như vác bao cát chạy hướng phòng ngủ cách vách.

Vừa rồi Tống Mộ Thanh bị sắc đẹp me hoặc, nhất thời quên mất mình thân thể mình vẫn đau, khi bị ném trên giường, bị người đè lên mới biết sợ. Mắt thấy Lận Khiêm cởi bỏ quần áo, đè lên người, biết rằng nếu phen này đốt lửa lên, sẽ có thể đốt cháy cô tan thành mây khói, ngay cả mảnh vụn của xương cũng không còn.

“Lận Khiêm… Anh đừng…” Cô run rẩy cổ họng, níu lấy đỉnh đầu đen nhánh đang vùi trước ngực mình.

Vừa mới ăn mặn, sao có thể trở về với ăn chay? Anh đã nhịn một đêm, vào lúc này bị cô khơi lên, nào có đạo lý dễ dàng bỏ qua cho cô? Bàn tay luôn vào trong quần áo cô, kéo áo sơ mi ở trong lưng quần ra, bàn tay theo sống lưng mà đi lên, ngón tay to ráp mang đến cảm xúc mơ hồ khiến Tống Mộ Thanh run rẩy rên rỉ thành tiếng. Khi móc khóa áo trong bị anh cởi ra, ngay lập tức đầu óc Tống Mộ Thanh thanh tỉnh, cách một lớp quần áo đè tay anh lại.

“Em, em không thoải mái.” Cô hô hấp không đều nói.

Tay Lận Khiêm bao trùm trên nắm tuyết trắng non mềm thơm phức, thất bại chôn ở hõm vai cô. Qua hồi lâu mới dùng giọng nói khàn khàn nói: “Anh đi tắm.”

Nghe tiếng nước chảy rào rào trong phòng tắm, trong lòng Tống Mộ Thanh ngọt giống như ăn mật đường, khoan khoán lăn hai vòng trên giường, lập tức cảm thấy hành động này thật là ngây thơ. Ngồi dậy sửa sang quần áo, quay lại phòng để quần áo tìm quần áo Lận Khiêm muốn mặc. Gõ cửa phòng tắm một cái, đặt quần áo ở bên cửa

Chương 68

Buổi chiều ngày thứ hai sau khi Lận Khiêm đi Tống Mộ Thanh vinh hạnh chiêm ngưỡng vị kia theo anh nói “Cứ yên tâm, thích hợp để em dùng”¬_ luật sư Diệp tôn quý. Lúc ấy cô đang nhức đầu vì tranh luận không ngừng với trợ lý Nhậm về chuyện làm thế nào đá cán bộ nhân viên của mấy lão già kia đi.

Anh ta thấy nên ném đá dấu tay, trước tiên đá đi một đám người đang triển khai vụ hợp tác của Triệu thị, tránh cho đến lúc đó lại phức tạp. Tống Mộ Thanh lại cho là vật gì cũng có chỗ dùng sau đó sẽ qua sông rút cầu, dù sao thế lực của anh ta không nhỏ, nếu hiện tại hấp tấp nhổ tận gốc rễ, đối với một công ty hiện tại không chịu được một chút sóng to gió lớn mà nói không phải là chuyện tốt.

Tống Mộ Thanh coi như là thấy được cố chấp của đàn ông ba mươi tuổi, chưa từng có nghe nói qua ông chủ phải tranh luận đỏ mặt tới mang tai mà một bước cũng không bằng được trợ lý. Đây là đạo lý gì vậy? Đang trong khi hai người bọn họ không chút phong độ bấm thời gian, thư ký mới của Tống Mộ Thanh đỏ mặt gõ cửa một cái, là một người vừa mới tốt nghiệp không bao lâu, trong lòng vẫn còn lý tưởng tốt đẹp_Tiếu Tưởng.

Đã quen nghe được tiếng cãi vã của hai người bọn họ, cô thoáng đẩy cửa ra, nép ở bên cạnh cửa, lộ ra nửa gương mặt sợ hãi. Mặc dù đã hết sức áp chế nhưng vẫn nghe được giọng nói kèm theo sự hưng phấn và kích động: “Lão đại, có Luật sư Diệp tìm cô.”

Tống Mộ Thanh và trợ lý Nhậm đồng thời dừng lại nghi hoặc nhìn cửa. Tống Mộ Thanh nghi ngờ trong lòng, chẳng lẽ là luật sư Diệp mà Lận Khiêm nói tới? Quả nhiên hiệu suất của anh thật cao, có thể thấy được chuyện cô để trong lòng. Trong lòng từng giọt ngọt ngào rơi nhỏ xuống. Trợ lý Nhậm nghi ngờ trong lòng, Luật sư Trương? Chẳng lẽ là cái người phẩm hạnh không đoan(đứng đắn), nhưng nghe nói kể từ khi xuất đạo tới nay chưa từng thất bại, dáng dấp như chó dạng người Luật sư Diệp?

Hai người bọn họ vẫn còn suy nghĩ ở trong lòng, cử