XtGem Forum catalog
Ngao du giang hồ

Ngao du giang hồ

Tác giả: Thập Tứ Lang

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323742

Bình chọn: 9.00/10/374 lượt.

! Ta… ta… ta rất thích Đại Mễ!” Hắn ngây ngô cười ha ha, nâng bàn tay to như cái quạt xoa mạnh lên đầu Đại Mễ khiến hắn đau tới nhăn mặt.

Thiết San đại ca mỗi lần gặp tỷ tỷ đều trở thành một người hoàn toàn khác, bình thường trầm ổn hàm hậu bao nhiêu thì lúc này trở nên si ngốc bấy nhiêu, khó trách tỷ tỷ không hề có chút cảm giác nào với hắn. Đại Mễ bĩu môi, quay sang nhìn một nam hài tử đang luyện ném đá, hắn vội chạy tới ôm lấy một tảng đá, đáng tiếc là quá yếu nên tảng đá vừa được nâng lên lại rơi xuống đất ầm một tiếng.

Từ hậu viện truyền ra một trận ho khan, sau đó là một thanh âm thô cứng: “Tiểu quỷ nhà ai lại chạy tới phá? Nếu phá hỏng cái gì thì phụ mẫu ngươi phải tới đền cái đó!” Nói xong, một lão giả râu tóc bạc phơ từ phía sau đi ra, trong tay còn cầm một cái tẩu cũ, khói trắng lượn lờ.

Đại Mễ không sợ hãi, nhưng vẫn quay đầu chạy lai tránh sau lưng Tiểu Man, kêu lên: “Tiền sư phụ! Ta và tỷ tỷ tới đưa người túi lưới!”

Sắc mặt Tiền Tự Lại quả nhiên biến chuyển, cười đến mức hai con mắt trốn biệt sau hàng lông mi màu bạc, vui vẻ đi tới, chà xát hai tay, nói: “Ai nha ai nha, hóa ra là Tiểu Man! Trời đang mưa lại phiền ngươi đi xa như vậy. Để ta bảo Thiết San tới nhà ngươi lấy cũng được mà! Nhìn xem… Ai, người ướt cả rồi…”

Ánh mắt hắn đảo lên người Tiểu Man khiến nàng nổi da gà, trên mặt lại cười nói: “Cũng không phiền toái gì, Thiết San đại ca còn phải luyện công, ta sao lại không biết xẩu hổ để hắn làm chân sai vặt. Ta cũng đang không có việc gì làm, Đại Mễ lại thích đến xem các vị đại ca luyện công.” Dứt lời mở ra một bọc nhỏ ướt sũng, bên trong là túi lưới các màu, “Tiền sư phụ, đây là túi lưới ngũ sắc và túi lưới đỏ đen, ngươi xem xem có hợp ý không?”

Tiền Tự Lai cười toe toét: “Vừa lòng vừa lòng! Tiểu Man trời sinh khéo tay, Tiền sư phụ đương nhiên tin tưởng thủ nghệ của ngươi! Nào, vào trong ngồi, nơi này toàn là thối tiểu tử, đừng để chúng làm hôi hai tỷ đệ!”

Đại Mễ đột nhiên nói: “Không cần, ta muốn ở đây xem các ca ca luyện công! Tiền sư phụ, sang năm ta cũng tới đây học công phu được không?”

“Được! Được! Nếu ngươi có thể chịu khổ, Tiền sư phụ tất nhiên hoan nghênh. Nào, Tiểu Man, để đệ đệ ngươi ở đây, chúng ta vào trong ngồi một lát. Tiền sư phụ pha loại trà mới cho ngươi uống.”

Ngồi cái đầu ngươi! Tiểu Man rất muốn lấy ô đập vào cái mặt háo sắc của hắn, miễn cưỡng cười nói: “Không cần, ta sao có thể không biết xấu hổ mà quấy rầy Tiền sư phụ thanh tu! Gia đệ ở bên ngoài ta cũng không yên tâm. Ta ra đó trông chừng hắn, tuyệt không để hắn gây thêm phiền phức trong này, ngài yên tâm!”

Tiền Tự Lai chỉ có thể chẹp miệng tiếc nuối, trở lại hậu viện.

“Tỷ, Tiền sư phụ này sắc tâm thật lớn a!” Đại Mễ thần bí nói. Tiểu Man nhướng mày: “Đệ học đâu những lời vô liêm sỉ này vậy?” Đại Mễ quệt miệng: “Nghe cha mẹ nói thôi! Nói hắn cứ nhìn thấy nữ tử trẻ tuổi là nổi lòng hiếu sắc, tuy rằng người mang tuyệt kỹ nhưng nhân phẩm lại không ra sao…”

Hừ hừ… Tiểu Man không nói gì. Chỉ là một lão nhân háo sắc mà thôi, nàng muốn ứng phó cũng dễ dàng.

“Tiểu… tiểu… Tiểu Man!” Thiết San lại ngây ngô cười phía sau, Đại Mễ làm mặt quỷ với hắn rồi chạy đi chỗ khác chơi. Tiểu Man thầm thở dài trong lòng, quay đầu lại tươi cười, ôn nhu nói: “Thiết San đại ca, gần đây luyện công vất vả rồi! Đã lâu không thấy ngươi tới tiệm nhà ta ăn cơm, phụ thân ta hôm qua vừa nhắc ngươi xong. Tối nay rảnh không? Tới tiệm nhà ta ăn cơm đi!”

Thiết San còn đang lắp bắp không nói ra lời thì các sư huynh đệ bên cạnh đã ồn ào cười nói: “Hắn đi! Đương nhiên muốn đi! Tiểu Man a, lúc ngươi không ở đây, Thiết San luyện công đều ỉu xìu buồn bã, bị sư phụ mắng không biết bao nhiêu! Buổi tối ngủ còn nói mơ, đều là gọi Tiểu Man, Tiểu Man!”

Thiết San không chờ bọn họ nói xong, mặt đã như một tấm vải đỏ.

“Các ngươi… Đừng đừng nói lung tung!” Hắn thô lỗ gào thét, quay đầu lại vội vàng giải thích: “Tiểu Man, đừng nghe bọn họ nói lung tung!”

Tiểu Man ôn nhu nói: “Thiết San đại ca! Ngươi yên tâm, ta không giận đâu. Chúng ta là bạn tốt, vĩnh viên là bạn tốt!”

Vĩnh viễn là bạn tốt! Vĩnh viễn là bạn tốt! Vĩnh viễn là bạn tốt!

Thiết San cảm thấy như bị mấy câu nói đó đánh vào địa ngục. Kiểu cự tuyệt này cũng quá khuôn sáo đi! Trong lòng hắn bi phẫn rống to.

“Tối có tới nhà ta ăn cơm không?” Giai nhân khẽ cười, nháy mắt hóa giải buồn bực trong hắn, thần hồn lại không biết đã bay đến nơi nào: “Tới tới tới… Đương nhiên tới! Đi! Chúng ta lập tức đi!” Hắn liền bước về phía trước, “rầm” một tiếng đập đầu vào tường, một mảng vữa lớn rơi xuống, xung quanh vỡ ra một trận cười to.

“Không sao chứ?” Tiểu Man thương hại nhìn hắn băng bó mũi, đau đến xanh lét mặt mày.

“Ta… ta không sao!” Thiết San thì thào nói xong, lau khô máu mũi, nam nhân đổ máu vì nữ nhân, chính là anh hùng! “Tiểu Man, ta đổ máu vì nàng… Tiểu Man nàng biết không? Nam nhân chỉ đổ máu rơi lệ vì nữ nhân mình yêu. Lần sau, ta còn có thể rơi lệ vì nàng…” Hắn nồng nàn quay đầu lại, đã thấy giai nhân sớm đi chỗ khác tìm Đại Mễ.

Hắn hiện tại đã muốn rơi lệ. Thiết San hấp cái mũi, càng nói c