Old school Swatch Watches
Nếu ốc sên có tình yêu

Nếu ốc sên có tình yêu

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326680

Bình chọn: 10.00/10/668 lượt.

ý Bạch phì cười, cô đúng là chẳng chú ý đến hoàn cảnh xung quanh. Anh tiến lại gần, cũng không có ý định vạch trần, chỉ nở nụ cười nhàn nhạt với Hứa Hủ: “Đi thôi!”Hứa Hủ nhướng mắt nhìn Quý Bạch. Phản ứng đầu tiên của anh rất tự nhiên, không hề có một chút quẫn bách, lo lắng, né tránh hay chán ghét. Xem ra anh không có bệnh ‘kín’.***Ra khỏi cửa hàng đồ trang sức, Triệu Hàn đề xuất đi xem phim. Lần này, Quý Bạch không cho Hứa Hủ cơ hội mở miệng, anh lên tiếng trước: “Chúng tôi không làm ‘bóng đèn’ nữa, hai người đi chơi vui vẻ nhé.”Hứa Hủ trầm mặc trong giây lát, quay sang chào Triệu Hàn và Mạn Mạn: “Tạm biệt.”Triệu Hàn cầu còn chẳng được, lập tức kéo tay Mạn Mạn rời đi. Tất nhiên, bọn họ không đi xem phim.Sắc trời nhuộm tối, trên phố người qua lại như mắc cửi, Quý Bạch và Hứa Hủ im lặng vài giây, sau đó Quý Bạch mở miệng: “Tôi muốn đi mua giày, nếu em có thời gian thì đi cùng tôi.”“Được ạ.”Hai người lại vào trung tâm thương mại.Thật ra mua giày chỉ là cái cớ, Quý Bạch bình thường cũng chỉ đi giày của mấy nhãn hiệu. Vì vậy, anh nhanh chóng chọn một đôi giày thể thao, cả quá trình chưa tới hai mươi phút. Trong đầu vụt qua một ý nghĩ, anh quay sang nói với Hứa Hủ: “Hay là em cũng chọn một đôi đi.”***Khu giày dép của phụ nữ rực rỡ muôn màu hơn khu nam giới, đủ các mẫu giày dép mùa hè mới xuất hiện trên thị trường. Cô nhân viên bán hàng nhìn thấy hai người, tươi cười đi đến nghênh đón: “Tiểu thư, cô muốn mua hàng mùa hè phải không?” Hứa Hủ gật đầu, theo nhân viên đi đến quầy hàng. Quý Bạch đảo mắt qua giá bày đầy giày dép, dừng lại ở một đôi giày xăng đan.“Em thử đôi này xem thế nào.” Quý Bạch cầm đôi giày đi đến trước mặt Hứa Hủ. Hứa Hủ còn chưa lên tiếng, cô nhân viên bán hàng mỉm cười: “Bạn trai cô tinh mắt thật đấy, đôi này là đôi bán chạy nhất ở cửa hàng chúng tôi.”Hứa Hủ nhận đôi giày, thản nhiên nói với cô bán hàng: “Anh ấy không phải là bạn trai tôi, mà là cấp trên của tôi.”Cô bán hàng liếc Quý Bạch bằng ánh mắt mang đầy hàm ý sâu xa. Quý Bạch coi như không nghe thấy.Hứa Hủ vốn định chọn một đôi búp bê màu đen ôm kín ngón chân, chỉ để lộ mu bàn chân. Đôi Quý Bạch chọn là đôi màu lam nhạt quai ngang để lộ ngón chân. Hứa Hủ thay xong đôi giày, đứng dậy, cô nhân viên bán hàng tán thưởng: “Rất thích hợp. Chân cô vừa trắng vừa nhỏ, đi đôi này trông càng xinh xắn và nữ tính.”Quý Bạch cúi đầu ngắm bàn chân nhỏ nhắn để lộ mắt cá chân của Hứa Hủ, anh không rời mắt khỏi những ngón chân trắng nõn như ngọc trai… Đúng là vô cùng nữ tính.Quý Bạch vui vẻ ngẩng đầu nhìn Hứa Hủ, cô nhân viên bán hàng cũng lộ rõ ánh mắt chờ đợi. Hứa Hủ chau mày: “Hơi trẻ con.” Sau đó, cô chỉ tay lên đôi giày màu đen mà cô để ý trước đó: “Tôi muốn thử đôi kia.”Quý Bạch: “…”Cô bán hàng: “… Đôi đó trông hơi già.”Hứa Hủ: “Không, là nghiêm chỉnh.”Đôi giày màu đen trưởng thành đi vào chân Hứa Hủ, cũng toát ra vẻ đẹp riêng. Hứa Hủ hài lòng đi thanh toán. Cô bán hàng vẫn tiếc hiệu quả của đôi xăng đan lam nhạt. Còn Quý Bạch đứng bên cạnh trầm mặc.Mua xong giày dép, Hứa Hủ nhận được điện thoại của Hứa Tuyển, hẹn cô cùng ăn tối. Hôm nay Hứa Hủ đạt được thu hoạch lớn, bước đầu loại trừ khả năng Quý Bạch là đồng tính, chức năng tình dục có vấn đề hay quan hệ bừa bãi. Thái độ của anh trong cuộc sống rất lành mạnh hòa nhã. Thế là Hứa Hủ vui vẻ từ biệt Quý Bạch, không một chút lưu luyến.Quý Bạch lái xe rời khỏi trung tâm thương mại. Vài phút sau, anh quay đầu trở lại, tìm đến cửa hàng giày đó. Cô bán hàng nhìn thấy anh liền mỉm cười. Quý Bạch thản nhiên lấy đôi xăng đan màu lam nhạt: “Cô ấy thay đổi ý kiến.”Về đến nhà, Quý Bạch cất đôi xăng đan vào tủ giày. Nhìn đôi giày nhỏ bé tinh tế đặt giữa đống giày da giày thể thao đàn ông, Quý Bạch bất giác mỉm cười.

Chương 30

Thành phố lên đèn

Hứa Tuyển ngồi đợi trong phòng ăn yên tĩnh, được thắp sáng bởi ngọn đèn dịu dàng. Một lúc sau, Hứa Hủ xách túi giày, đeo tai nghe màu trắng thong thả đi vào.

Xem ra, tâm trạng của cô nhóc này hôm nay không tồi.

Hai anh em ăn cơm một lúc, Hứa Tuyển hỏi: “Rốt cuộc em nhìn trúng đối tượng như thế nào?” Hôm trước Hứa Hủ chỉ nhắc một câu rồi ngậm miệng.

Hứa Hủ: “Có kết quả em sẽ nói cho anh biết.” Theo quan điểm của Hứa Hủ, khi tình hình còn chưa sáng sủa, không nhất thiết kinh động đến nhiều người.

Hứa Tuyển liếc cô một cái, cười cười: “Nói thật lòng, anh không tán thành em yêu đồng nghiệp. Chưa bàn đến chuyện cảnh sát có thích hợp hay không, vấn đề lớn nhất của tình yêu văn phòng là mọi người ngẩng đầu không gặp cúi đầu cũng gặp. Nếu không đạt kết quả, sau này sẽ rất khó xử.”

Hứa Hủ gật đầu: “Em cũng nghĩ tới điều này, vì vậy trước khi nắm chắc anh ấy có chấp nhận em hay không, em sẽ không để các đồng nghiệp biết.” Ngừng một giây, cô nói tiếp: “Em cũng không để anh ấy biết.”

Nghe Hứa Hủ nói vậy, Hứa Tuyển xót xa trong lòng. Anh hỏi: “Em có dự định cụ thể gì không? Có cần anh dạy em?”

Hứa Hủ đặt thìa canh xuống bàn: “Anh thử nói xem nào.” Tuy cô không tán thành cuộc sống cá nhân của Hứa Tuyển, nhưng xét về mặt quan hệ nam nữ, anh quả thực lão luyện hơn cô nhiều.

Hứ