Nếu ốc sên có tình yêu

Nếu ốc sên có tình yêu

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326035

Bình chọn: 9.5.00/10/603 lượt.

duy.”“Vâng ạ.”Mọi người chơi bài song Q thăng cấp, Quý Bạch và Hứa Hủ về một phe, hai người khác một phe. Ở ván đầu tiên, Hứa Hủ mới vừa học cách chơi, tất nhiên thua bét nhè. Quý Bạch bị cô liên lụy nên chấm dứt thành tích thắng liên tục. Những người xung quanh vô cùng phấn khởi, bởi vì trong đám bạn bè, Quý Bạch là một thần thoại không ai thắng nổi.Quý Bạch cũng không vội vàng, từ tốn chỉ cho Hứa Hủ cách nhớ bài. Ván thứ hai quả nhiên có khởi sắc, bọn họ chỉ thua một ít. Đến ván thứ ba biến thành thắng nhỏ. Một người buồn bực nhìn Hứa Hủ: “Có đúng là hôm nay cô mới học chơi bài không?”Hứa Hủ trả lời: “Đúng. Tôi đã nghĩ ra nên tính bài thế nào rồi.”Quý Bạch mỉm cười: “Đừng chừa con đường sống cho bọn họ. Chúng ta ‘đuổi cùng giết tận’ một lần rồi quay về nghỉ ngơi.”Hứa Hủ gật đầu: “Vâng ạ.”Mọi người trầm mặc.***Sau đó hai người quả nhiên thắng liên tiếp bảy tám ván, thắng lợi cuối cùng không còn bao xa. Kỹ thuật đánh bài của đối phương không bằng, nhưng cũng có lúc vận may bùng phát, vớ được lá bài rất tốt. Trong ván này, đến cuối cùng chỉ còn lại vài lá bài, Hứa Hủ ngập ngừng vài giây. Bài của cô không bằng người ta, nếu mạo hiểm, có lẽ cô có cơ hội chuyển bại thành thắng. Nhưng không biết Quý Bạch có hiểu ý cô?Nghĩ đến đây, Hứa Hủ đưa mắt về phía Quý Bạch. Quý Bạch vốn đang cúi đầu uống trà, anh đột nhiên cũng nhướng mắt nhìn Hứa Hủ. Hai người đối mắt một hai giây rồi lại cụp mi, trong lòng hiểu rõ ý định của đối phương.Ván này họ vẫn giành thắng lợi.Mấy ván cuối cùng lại gặp tình thế nguy hiểm, Quý Bạch và Hứa Hủ làm theo cách cũ, âm thầm trao đổi ánh mắt, sách lược phức tạp đến mấy cũng ngầm hiểu ý nhau. Quý Bạch luôn giữ bộ dạng biếng nhác, phần lớn thời gian Hứa Hủ đều cúi đầu. Vì vậy không ai phát giác cử chỉ của bọn họ.Ván cuối cùng hai người tiêu diệt đối phương không còn manh giáp. Hầu Tử ném bài xuống bàn, buồn bực vò đầu: “Đúng là không chịu nổi, tôi không chơi nữa, ức hiếp người quá đáng mà. Chơi bài mấy chục năm, đây là lần đầu tiên thua đến mức lòng tự trọng tan tành.” Người còn lại cũng thở dài.Quý Bạch cười cười, nhìn đồng hồ, đứng dậy chuẩn bị ra về.Hứa Hủ cũng đứng lên. Tuy nhiên, bắt gặp bộ dạng ủ rũ của bọn họ, cô hơi áy náy nên mở miệng an ủi: “Các anh không cần chán nản. Đầu tiên, khả năng tính toán và ghi nhớ của tôi và Quý… anh ba tương đối tốt, bởi vì chúng tôi từng được huấn luyện chuyên nghiệp. Hơn nữa, vừa rồi trong lúc đánh bài, chúng tôi đã trao đổi ánh…”Hứa Hủ chưa kịp nói hết câu, một bàn tay thô ráp đầy mùi thuốc lá đột ngột bịt miệng cô. Hứa Hủ nhíu mày, Quý Bạch đã kéo cô ra sau lưng, cười nói với mọi người: “Chúng tôi đi đây, ngày mai còn có việc quan trọng.”Lúc rời khỏi quán bar, Quý Bạch nửa cười nửa không cúi đầu nhìn Hứa Hủ: “Sao em thật thà thế? Không làm bọn họ thua thảm hại, liệu bọn họ có để chúng ta ra về?”“Thì ra là vậy.” Hứa Hủ trả lời.Quý Bạch và Thư Hàng đưa mắt nhìn nhau, cả hai cùng phì cười.Thư Hàng lái xe đưa hai người về nhà nghỉ.Xe ô tô lặng lẽ lướt đi trên đường phố, thời tiết Bắc Kinh về đêm mát lạnh. Hứa Hủ tựa người vào thành ghế phía sau, thân thể hơi mệt mỏi. Cô không lên tiếng mà lặng lẽ lắng nghe Quý Bạch và Thư Hàng trò chuyện.Hứa Hủ phát hiện, sau khi cởi bỏ thân phận cảnh sát hình sự, Quý Bạch trở thành người khác hoàn toàn. Anh lúc này thoải mái, biếng nhác, thậm chí giống một lãng tử bỡn cợt cuộc đời.Sự khác biệt này cũng không khó giải thích. Quý Bạch tuổi còn trẻ đã đảm nhiệm chức vụ cao trong đội hình cảnh. Bộ dạng nghiêm khắc trầm ổn sẽ càng khiến mọi người tin tưởng và nghe theo, khiến phần tử phạm tội khiếp sợ hơn.Hứa Hủ cũng chú ý một điểm, buổi tối hôm nay tuy Quý Bạch cười nói vui vẻ, nhưng gương mặt anh vẫn bộc lộ sự lạnh nhạt xa cách, khiến anh toát ra một vẻ thân cận mà không gần gũi.Cô còn để ý thấy một điều, mặc dù bạn bè của anh rất quan tâm và nhiệt tình, nhưng không hề hỏi đến công việc của anh. Chắc không ai lý giải và có hứng thú tìm hiểu, rốt cuộc anh đang làm gì.Bọn họ coi anh là một nhân vật truyền kỳ, nhân vật truyền kỳ từ từ rời xa phạm vi cuộc sống của bọn họ. Có lẽ không bao lâu sau, vẻ nhàn hạ, biếng nhác và bỡn cợt trên người anh sẽ biến mất, chỉ còn lại hình ảnh người cảnh sát hình sự nghiêm khắc lạnh lùng mà cô quen thuộc.Nghĩ đến đây, trong lòng Hứa Hủ bất chợt nổi lên lòng kính nể, cũng hơi cảm động. Cô vô thức ngắm gương mặt nghiêng anh tuấn, nụ cười nhàn nhạt trên môi Quý Bạch, gương mặt cương nghị tỏa ra sự ấm áp len lỏi vào tận lòng người.“Đến nơi rồi.” Thư Hàng cười hì hì dừng xe ô tô. Một người đàn ông trẻ tuổi cao lớn mặc đồng phục lập tức chạy đến, mở cửa cho Quý Bạch và Hứa Hủ.Hứa Hủ ngẩn người, Quý Bạch xuống xe, nhìn khách sạn năm sao lộng lẫy trước mặt rồi quay sang Thư Hàng.Thư Hàng mở cốp xe, xách hành lý của hai người ra ngoài: “Lần đầu tiên cậu đưa học trò nhỏ tới Bắc Kinh, bọn tớ sao có thể để cô ấy ở nhà nghỉ? Tớ đã trả phòng bên đó và đặt phòng tổng thống ở đây rồi. Nơi này gần đại học H hơn. Tám giờ sáng mai, tớ sẽ đến đón hai người.” Chương 19Giường trong phòng ngủ chính của phòng tổng t


XtGem Forum catalog