
i áo. Anh gọi điện cho Hứa Hủ: “Chúng ta để lần sau ăn cơm. Có vụ án mới, anh sẽ quay về đón em ngay.”***Địa điểm xảy ra vụ án là vùng núi thuộc một huyện cách thành phố khá xa. Nơi này mới đúng là ‘rừng sâu núi xa’ thật sự. Tuy ở đó có đường quốc lộ nối liền với đường núi, nhưng đây là huyện tự trị của dân tộc thiểu số, đất rộng người thưa, mấy ngọn núi ở xung quanh đều không có cư dân. Nếu không phải có người lên núi hái lá thuốc tình cờ đi ngang qua, xác chết sẽ không được phát hiện.Quý Bạch và các trinh sát thuộc đội hình sự lái xe đến chân núi, sau đó cả nhóm đi bộ theo lối nhỏ lên núi. Đoạn sau không có đường đi, mọi người phải cẩn thận vượt qua đám cây cỏ đầy gai. Địa hình hiểm yếu, Quý Bạch để Hứa Hủ đi sau lưng anh, gặp phải đoạn đường khó đi, anh liền cõng cô trên lưng. Nằm trên tấm lưng rộng ấm áp của Quý Bạch, ngước nhìn gương mặt cương nghị của anh trong đêm tối, tâm trạng căng thẳng của Hứa Hủ cũng trở nên trầm tĩnh trong giây lát.Lúc đội cảnh sát hình sự đến khu vực có xác chết, trời đã hửng sáng.Ở đây là lưng chừng núi. Nơi này có một bãi cỏ trũng thấp, đã được cảnh sát địa phương phong tỏa, đằng sau là vách núi sừng sững, xung quanh có mấy cây lớn cành lá sum suê.Vừa nhìn thấy xác chết, trong lòng Hứa Hủ xuất hiện một cảm giác vô cùng kỳ lạ, tình cảm mà thi thể này truyền tải quá mãnh liệt.Đó là cô gái ngoài hai mươi tuổi. Cô gái mặc áo len mỏng màu vàng nhạt, quần dài màu đen. Cô nằm nghiêng cuộn người trên bãi cỏ. Mái tóc đen dài mềm mại của cô xõa xuống bờ vai, gương mặt trái xoan thanh tú xinh đẹp.Cô có nước da trắng ngần. Khuôn mặt, hai tay, gót chân lộ ra bên ngoài nõn nà như ngọc, tạo thành sự tương phản thị giác rõ ràng với cây cỏ dưới thân cô. Ngoài ra, sắc mặt cô vẫn hồng hào, bờ môi tô son màu mật ong tươi tắn, thậm chí khóe miệng vẫn còn ý cười dịu dàng.Trông cô như đang ngủ say.Một người phụ nữ xinh đẹp sống động đang chìm trong giấc ngủ an lành ngay trước mặt những người cảnh sát hình sự. Chương 55Mặt trời nhô lên khỏi dãy núi xa xa ở sau lưng, cả khu vực núi non chìm trong ánh sáng vàng rực rỡ. Bãi cỏ trên mặt đất một màu xanh biếc, khiến thi thể càng sinh động đẹp đẽ như một bức họa.Quý Bạch, Hứa Hủ và mấy người cảnh sát hình sự đứng ở vòng ngoài. Nhân viên pháp y hoàn tất việc khám nghiệm, đứng dậy đi về phía bọn họ: “Thời gian tử vong là sáng sớm hai ngày trước. Phán đoán bước đầu về nguyên nhân dẫn đến cái chết là trúng độc kali xyanua (*). Đây cũng là lý do thi thể vẫn còn hồng hào. Ngoài ra, cổ tay và cổ chân nạn nhân xuất hiện vết bầm do bị trói bằng dây xích. m đạo sưng tấy và bị tổn thương. Trên người nạn nhân không còn vết thương khác. Kết luận cụ thể phải đợi sau khi giải phẫu mới có thể xác định.”(*) Kali xyanua có công thức phân tử là KCN, hình dạng giống đường, có mùi hạnh nhân và tan nhiều trong nước nên rất khó bị phát hiện. Có thể hòa tan được vàng. Kali xyanua gây ngộ độc bằng cách ngăn chặn quá trình trao đổi chất của tế bào và ngăn không cho các tế bào hêmôglobin trong máu lấy được oxi. Là một chất kịch độc, chỉ từ 3-4 mg cũng đủ làm tê liệt thần kinh của một người bình thường, sau 45 phút rơi vào trạng thái hôn mê và nếu không chữa trị kịp thời thì sẽ chết sau 2 giờ.Mọi người đều im lặng. Như vậy, vụ án nhiều khả năng là vụ án giết người, hơn nữa là cưỡng hiếp giết người.Quý Bạch cất giọng nghiêm túc: “Đã xác định thân phận của nạn nhân chưa?”Triệu Hàn trả lời: “Vẫn đang điều tra.”Các nhân viên pháp y thận trọng di chuyển xác chết. Hứa Hủ đi theo, chăm chú nhìn gương mặt nghiêng trắng ngần xinh đẹp của nạn nhân.Các trinh sát tỏa ra xem xét hiện trường. Hứa Hủ đứng trước thi thể một lúc, lại đi đến bên Quý Bạch. Anh đứng ở vách đá phía sau nơi nạn nhân nằm, trầm tư suy nghĩ.“Phải tốn nhiều công sức mới có thể tìm ra nơi này làm địa điểm vứt bỏ thi thể.” Anh chỉ tay vào vết bùn đất phía dưới vách đá: “Đây là đất đá trôi xuống từ trên núi trong nhiều năm. Cũng có nghĩa, đến mùa mưa, xác chết sẽ nhanh chóng bị vùi lấp.”Hứa Hủ tiếp lời: “Hung thủ không muốn thi thể nạn nhân bị phát hiện.”Quý Bạch gật đầu: “Cả khu vực này chỉ có một con đường nhỏ hẹp, lại không có camera giám sát trong nhiều cây số, xe ô tô của hung thủ sẽ không bị chụp ảnh. Trên núi cây cỏ rậm rạp, chỉ e chúng ta khó có thể tìm ra dấu chân của hung thủ.” Nói xong, anh đưa mắt nhìn, phát hiện sắc mặt Hứa Hủ tái nhợt.Quan sát xung quanh không có người, Quý Bạch đi đến bên cô: “Sao thế, em không khỏe à?”Hứa Hủ: “Em không sao, chỉ hơi mệt.”Trên đường đi, Quý Bạch tập trung tinh thần vào vụ án, không để ý đến Hứa Hủ. Bây giờ, anh mới chợt nhớ ra cô gần một ngày hầu như chẳng có thứ gì vào bụng, lại đi thâu đêm đến đây, thảo nào trông cô rất mệt mỏi. Anh cất giọng dịu dàng: “Lát nữa để anh cõng em xuống núi. Chúng ta sẽ tìm quán ăn khi rời khỏi khu vực này.”Trong lòng Hứa Hủ rất ấm áp, nhưng nghĩ đến những người cảnh sát địa phương đi cùng cô, cô trả lời: “Anh khỏi cần cõng em, ảnh hưởng không tốt, em vẫn khỏe.”Quý Bạch giơ tay vuốt tóc cô: “Chẳng có gì không tốt, đồng nghiệp nam chăm sóc đồng nghiệ